Băng Hỏa Ma Trù

Chương 384 : Quán quân của Trù Thần đại tái (hạ)

Ngày đăng: 16:33 18/04/20


Nhìn bóng lưng bọn họ, Niệm Băng quay cuồng trong những suy nghĩ, lời của Gia Lạp Mạn Địch Tư có đạo lý, đúng vậy! Ai cũng vô pháp phán đoán khi Di Thất đại lục trở về sẽ biến thành bộ dạng gì nữa. Ngàn năm trước bọn họ đã có thể khiến cho Thần Chi đại lục không địch lại, nếu không phải ba vị Chân Thần ra tay, có lẽ trên thế giới sớm đã không có Thần nhân. Trải qua ngàn năm sinh sôi nảy nở, ai biết Di Thất đại lục đã xảy ra chuyện gì đi? Nếu thật sự đã xuất ra vài vị cao thủ cấp bậc Chân Thần, đơn độc là ảnh hưởng của bọn hắn trong chiến đấu đối với các đại lục, chỉ sợ cũng....



Nghĩ tới đây, Niệm Băng trong lòng có chút an tĩnh trở lại, ít nhất, hắn cũng không hề thấy Gia Lạp Mạn Địch Tư nghĩ là sai. Hay như cái cảm giác kia, tất cả thuận theo tự nhiên đi. Việc này liên quan cùng chính mình cũng không lớn, điều chính mình muốn làm là bảo vệ bằng hữu và thân nhân. Làm được điểm này liền đủ rồi. Nghĩ tới đây. Hắn đem tam nữ phân biệtt kéo tới trước người, ôm vào trong bờ ngực rộng lớn, cảm thụ đầy đủ sự tuyệt vời, trong lòng âm thầm cảm thán, còn sống, thật tốt a!



Niệm Băng trong Hàn Lĩnh chỉ lưu lại một ngày, sáng sớm ngày hôm sau, hắn liền dẫn Tích Lỗ và Tam nữ cáo biệt bảy Long Vương, vốn Tuyết Tĩnh cũng muốn theo chân bọn họ cùng rời đi, nhưng Gia Lạp Mạn Địch Tư lấy lý do không thể bảo vệ Tuyết Tĩnh, hay là để hắn giữ lại, Chí âm chi nhật sắp đến, bảy vị Long Vương cũng nên bắt đầu chuẩn bị những thứ tối hậu, lúc này, Gia Lạp Mạn Địch Tư không thể lại tùy tiện ly khai.



Gió. Nhẹ nhàng thổi lướt qua đám mây trên bầu trời, Niệm Băng trong mắt lộ ra một tia quang mang nhu hòa, không khí có chút lạnh lẽo, là đế quốc cực bắc đại lục, cái này luôn là biểu tượng của Băng Nguỵêt đế quốc. Sự lạnh lẽo khiết tịnh này tự nhiên không thể ảnh hưởng đến bọn họ. Lúc này, cả năm người tâm tình đều bị vây trong hưng phấn. Tam nữ rốt cục đã đợi được Niệm Băng trở về, bất luận sắp gặp phải khó khăn dạng gì, các nàng tin tưởng rằng, chỉ cần cùng Niệm Băng một chỗ, tất cả mọi chuyện đều sẽ không là chướng ngại.



Hưng phấn nhất phải là Tích Lỗ, vừa mới đi vào phiến đại lục xinh đẹp này. Hết thảy gây cho hắn là cảm thụ hoàn toàn mới, lúc này, dưới sự trợ giúp Phong hệ ma pháp của Niệm Băng phi hành trong không trung, nhìn thấy bầu trời mầu lam kia, cảm thụ ánh dương quang ấm áp và không khí thanh nhàn, hắn mới chính thức hiểu được một phen khổ tâm của mẫu thân. Đúng vậy lúc trước mẫu thân vì mình mà lựa chọn tử vong, theo góc độ của Ải nhân tộc mà nói, đây tuỵêt đối là một lựa chọn chính xác. Nguyên lai, trên thế giới thực sự có địa phương tốt như vậy, ở chỗ này, mỗi sự vật tiếp xúc đều là ở trong truyền thuyết mới tồn tại, có thể cảm nhận được hết thảy sự tuỵêt vời này, có thể nói đều là mẫu thân ban tặng cho chính mình, chỉ có đi kh



i phiến lao lung Thần Chi đại lục kia, mới có thể gặp được thế giới tuyệt vời này.



Chậm rãi phi hành, Niệm Băng kéo tay Long Linh, trong tam nữ, thực lực của Long Linh là yếu nhất, mà Tích Lỗ mặc dù cường đại, nhưng cũng không có năng lực phi hành. Phượng Nữ và Lam Thần đi theo phía sau bọn họ, khai mở hồng sắc và lam sắc vũ dực. Các nàng luôn luôn đều hy vọng tâm ái chi nhân của mình có thể ở trước mắt nhìn được.



Vừa phi hành được một ngày, đợi lúc màn đêm dần dần buông xuống, năm người rốt cục đi tới phụ cận Băng Nguỵêt thành. Niệm Băng dẫn bốn người còn lại dừng ở một tiểu sơn.



"Tích Lỗ đại ca, có một số việc ta phải sớm nói với người một chút." Niệm Băng vỗ vỗ bả vai của Tích Lỗ.




Võ sĩ hừ một tiếng, nói: "Muốn gặp hội trưởng của chúng ta? Ngươi là ai?"



Niệm Băng nhìn thẳng hai gã võ sĩ, trong mắt hiện lên một tia sáng kỳ dị, hai gã võ sĩ kia chỉ cảm thấy trong đầu một trận mê man, thần trí trong nháy mắt trở nên mơ hồ. Mặc dù bọn họ đã trải qua huấn luyện của Huyết Sư giáo, ý chí so với người phổ thông kiên định hơn nhiều, nhưng ở trước tinh thần lực của Niệm Băng, lại không có khả năng kháng cự.



"Mang ta đi gặp Ngân Nãng." Niệm Băng lại lặp lại lời nói của mình một lần. Lúc này đây, võ sĩ thủ vệ chỉ là thấp giọng chấp nhận, vội vàng dẫn bọn họ tiến vào trong Võ sĩ công hội.



Vừa vào cửa, cảnh tượng quen thụôc chiếu vào trong tầm mắt, nơi này như cũ là dáng vẻ hỗn loạn, trong đại sảnh rộng lớn, các võ sĩ đều đang tiếp nhận các loại nhiệm vụ họăc là tới nơi này giao nhiệm vụ. Niệm Băng không để ý tới ánh mắt chung quanh, cũng mặc kệ kim sắc ma pháp bào của mình đã trở thành tiêu điểm trong đại sảnh, dứơi sự dẫn đường của hai gã võ sĩ, năm người trực tiếp đi đến phía sau.



Vừa đi qua cửa vào, Niệm Băng mệnh lệnh hai gã võ sĩ trở về cương vị của họ, chính mình thì dừng cước bộ, tinh thần lực giống như sóng nước khuếch tán mọi nơi, trong khoảnh khắc bao trùm tất cả Võ sĩ công hội, đứng tại chỗ, hắn lẳng lặng nói: "Ngân Lãng, đi ra gặp ta." Thanh âm của hắn cũng không lớn, Tích Lỗ có chút kỳ quái Niệm Băng đang nói chuyện với ai, nhưng tu luyện ma pháp là Long Linh tam nữ trong lòng lại đồng thời run lên, thanh âm của Niệm Băng phảng phất giống như phát ra từ sâu trong linh hồn khiến các nàng rung động. Tam nữ đều đã khai mở Thiên Nhãn huyệt, đối với sự hiểu rõ tinh thần lực khi xưa sớm đã không bằng nay, cảm thụ tinh thần lực của Niệm Băng kia vô cùng vô tận đều không khỏi có chút run sợ. Niệm Băng cũng không có nói qua



với các nàng chuyện phát sinh trên Thần Chi đại lục, nhưng các nàng thực lực đã tăng lên trên mức độ rất lớn cảm giác cũng không rõ được sự thâm bất khả trắc của Niệm Băng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Ngân Nãng đang xử lý một chút chuyện thường ngày của công hội. Đối với thanh âm của Niệm Băng, Long Linh tam nữ chỉ là cảm giác về tinh thần lực, nhưng đối với hắn mà nói, thanh âm của Niệm Băng giống như sấm giữa trời quang chấn động đại não hắn một trận choáng váng, sau khi run sợ, lập tức xác định rõ nơi phát ra âm thanh, vội vàng từ trong phòng đi ra.



Lúc để Ngân Nãng thấy Niệm Băng một thân kim sắc ma pháp bào, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, trong mắt lộ ra quang mang kinh hỉ, vài bước đi tới trước mặt Niệm Băng, quỳ một gối xuống đất, cung kính nói: "Thuộc hạ ngênh tiếp chậm trễ, xin Chủ thượng thứ tội." Bởi vì bên cạnh còn có Phượng Nữ bọn họ ở đây, cho nên hắn cũng không có tùy tiện gọi ra hai chữ Giáo chủ.