Băng Hỏa Ma Trù
Chương 385 : Áo Lan tể tướng quả nhiên là nàng? (Thượng)
Ngày đăng: 16:33 18/04/20
Cảm nhận được ánh mắt của Long Linh tam nữ, Niệm Băng nói: "Đứng lên đi, vào trong phòng nói chuyện."
Ngân Nãng thành tâm đáp ứng một tiếng, đứng lên dẫn Niệm Băng năm người vào hội nghị thất.
Đóng cửa lại, Ngân Nãng đi tới bên cạnh Niệm Băng buông tay mà đứng, nhìn Phượng Nữ vài người liếc mắt, thấp giọng hỏi: "Chủ nhân, bọn họ là?"
Niệm Băng mỉm cười nói: "Không sao đâu, đều là người một nhà. Ngân Nãng đường chủ nhiều ngày không gặp, Băng Nguyệt đường bên này tốt chứ?"
Ngân Nãng cười khổ nói: "Giáo chủ, ngài đúng là đã trở lại, hơn một năm nay, trên đại lục đã xảy ra nhiều đại sự như vậy, chúng ta phái lượng lớn nhân thủ tìm tung tích của ngài, nhưng không có bất kỳ tin tức gì, ngàilà, sao...?"
Niệm Băng nâng tay, ngăn cản Ngân Nãng nói thêm gì nữa, mọi người phân biệt ngồi xuống, hắn đương nhiên phải ngồi ở trên vị trí chủ vị. Ánh mắt đảo qua Phựơng Nữ, Long Linh và Lam Thần, ra ý sẽ giải thích với các nàng sau, lúc này mới hướng Ngân Nãng nói: "Ta có một chút sự tình, vừa mới xử lý hết liền lập tức quay về."
Ngân Nãng nói: "Giáo chủ, ngài trở về thì tốt rồi, bổn giáo đang cần ngài chủ trì đại cục đi."
Niệm Băng vuốt cằm nói: "Ngươi sơ lựơc nói cho ta biết, mặt trong khỏang thời gian ta vắng này trong bổn giáo có sự tình gì phát sinh."
Ngân Nãng cung kính nói: "Sau khi Ngài biến mất không lâu, chúng ta liền tới cầu cứu tiền nhiệm Giáo chủ, bởi vì ngài vắng mặt, bảy vị trưởng lão không dám tự tiện làm chủ, phái nhân thủ chung quanh tìm kiếm nơi hạ lạc của ngài. Tai mắt của bổn giáo khắp đại lục, lại tìm không thấy dấu vết gì của ngài. Bảy vị Trưởng lão sợ bỏ lỡ đại sự, lúc này mới tạm thời chưởng quản giáo vụ, quyết định bang trợ Ma Sư hành động."
Niệm Băng gật đầu, nói: "Nói như vậy, sự tình của Kỳ Lỗ đế quốc cũng có sự tham dự của bổn giáo."
Ngân Nãng nói: "Đúng vậy, tôn chỉ thành lập của bổn giáo đúng là gia đình Dung gia, các phương diện tình báo của Kỳ Lỗ đế quốc đều là do chúng ta bí mật cung cấp cho Ma Sư đại nhân. Ngay cả cuối cùng công phá thủ đô Kỳ Lỗ đế quốc, cũng là do bảy vị trưởng lão suất lĩnh Hồng y tử sĩ theo Lý Diện đả khai cửa thành mới có thể thuận lợi như thế. Bây giờ đại bộ phận nhân thủ của bổn giáo đều tập trung tại phía nam."
Nghe xong Niệm Băng nói, Lam Thần giật mình nói: "Khó trách, khó trách ngày đó thời điểm Băng Nguỵêt đế quốc hoàng thất phát sinh biến động chàng đã ở trong Hoàng cung. Yến Phong kia có thể lên làm Hoàng đế, nói vậy cũng là chàng giở trò quỷ đi."
Niệm Băng cười hắc hắc, nói: "Đương nhiên, thậm chí quá nửa những cao thủ chặn sư phó của nàng cũng đều là ta phái đi. Nếu không phải đem hết thảy nắm giữ thật chắc, lại như thế nào có thể để cho vị hảo huynh đệ kia ngồi lên ngôi vị Hoàng đế đi. Kỳ thật, nguyên nhân chính thức ta làm chuỵên này là bởi vì Linh Nhi, chỉ có Yến Phong ngồi lên ngôi vị Hoàng đế, ta và Linh Nhi trong lúc đó sẽ mới không còn tồn tại chướng ngại. Lúc trước tại thời điểm đáp ứng sư phó Long Trí của ta, ta chính mình một chút nắm chắc đều không có, nhưng vì Linh Nhi lại không thể không đáp ứng, kế tiếp, khi ta phát hiện thế lực ngầm Huyết Sư giáo lại có thể khổng lồ như thế, mới có tin tưởng, trong kế họach chu mật (ND: chu đáo và bí mật), rốt cuộc thành công. Kỳ t
hật, lần kia thật nguy hiểm, nếu là sư phó nàng tới sớm một bước, sợ là hành động Biến thiên của chúng ta cũng bị phá hỏng, hòan hảo, cuối cùng vẫn là thành công. Bí mật của ta chính là chút này, những sự tình khác các nàng đều biết, còn có nghi vấn gì nào?"
Long Linh mỉm cười nói: "Ta cái gì nghi vấn đều không có, ta bất quản chàng là ai, dưới tay chưởng quản cái gì, dù sao, sau này ta đều sẽ không rời khỏi chàng là được."
Lam Thần than nhẹ một tiếng, nói: "Niệm Băng, lúc trước sau khi chúng ta lần đầu tiên động thủ, ta rất là không phục, vẫn muốn tìm cơ hội thắng chàng, cho nên, kếp tiếp trong quá trình tìm chàng ta không ngừng khổ luyện, hy vọng đến khi gặp lại chàng thì có thể báo thù. Nhưng mà, tiếp tục mỗi lần gặp chàng, chàng đều so với trứơc kia càng thêm cường đại, chàng đối mặt chẳng những là ta, còn có nhiều sự tình như vậy, ta không thể không thừa nhận, chàng so với ta xuất sắc hơn nhiều."
Niệm Băng kéo tay Lam Thần, mỉm cười nói: "Nếu ta còn không bằng nàng, nàng có lẽ cũng sẽ không thừa nhận trượng phu này, không phải sao? Tốt rồi, không cần nghĩ nhiều. Chuyện sư phó của nàng ở đây ta sẽ tận lực xử lý tốt, nàng ta giam giữ phụ mẫu ta nhiều năm như vậy, phá hủy tuổi thơ của ta, phá hủy gia đình ta, ta luôn muốn trả thù. Nhưng nàng ta dù sao cũng dưỡng dục mẫu thân ta, dưỡng dục nàng. Chỉ cần phụ mẫu ta bình an vô sự, ta đáp ứng nàng, cuối cùng nhất định lưu cho nàng ta một mạng."
Lam Thần trong mắt quang mang đại phóng, không để ý xung quanh còn có người khác, đột nhiên nhào vào trong ngực Niệm Băng, run giọng nói: "Chàng, chàng nói là thật sao?" Mặc dù lúc trước nàng quyết định thoát ly Băng Thần tháp, nhưng Băng Tuyết nữ thần tế tự đối với nàng ơn dưỡng dục nhiều năm lại như thế nào nói quên là có thể quên đi. Chuyện phát sinh nàng sợ nhất là có một ngày cùng Niệm Băng lên Băng Thần tháp. Nàng cũng không phải sợ đối mặt với sư phó của chính mình, mà là sợ bất cứ một phương nào bị thương tổn khi giữa nam nhân yêu quý của mình cùng sư phó bộc phát xung đột. Niệm Băng hiển nhiên minh bạch lòng nàng, hướng nàng cam đoan như vậy, có thể nói đã tính nhượng bộ tối đa. Dù sao, trong lòng Niệm Băng, liên tục từ trước tới nay cừu h
n đã là nguồn gốc giúp hắn không ngừng nỗ lực, hắn sở dĩ phải nói như vậy, tất cả đều là vì chính mình a! Nghĩ tới đây, trong lòng Lam Thần dâng lên tình cảm mãnh lịêt, ôm cổ Niệm Băng, lấy đôi môi lạnh như băng của nàng, trên môi Niệm Băng khẽ hôn một cái.
Niệm Băng cấp bách tới cũng đã hai ngày, nhưng khi tam nữ và hắn một chỗ, ai cũng thẹn thùng cùng hắn quá thân mật, đều sợ nhị nữ khác có hiểu lầm gì, Lam Thần đột nhiên tặng hôn dọa Niệm Băng nhảy dựng lên, nhưng kinh ngạc của hắn rất nhanh đã bị nhu tình thay thế, ôm sát Lam Thần, hôn môi nàng thật sâu, "Yên tâm đi, khi ta nói từ trước tới nay không có không thừa nhận, đã là đáp ứng nàng, ta liền nhất định sẽ làm được."
Vành mắt Lam Thần ửng đỏ, cúi đầu, nói: "Cám ơn, cám ơn chàng có thể hiểu lòng ta."
Niệm Băng ôm chặt thân thể mềm mại tràn ngập co dãn của nàng, hồi tưởng lại một lần điên cuồng kia, trong lòng không khỏi nóng lên, mỉm cười nói: "Được rồi, không cần nghĩ nhều nữa. Nàng là người yêu của ta, huống chi, đây cũng không phải cái gì đại sự a!" đi một chuýên tới Thần Chi đại lục, kiến thức của Niệm Băng trên diện rộng đã tăng cường. Trước kia, tại Ngưỡng Quang đại lục hắn vẫn cho rằng Thần Hàng sư đúng là mục tiêu cuối cùng mình theo đuổi, nhưng sau khi đi qua Thần Chi đại lục hắn mới phát hiện truy cầu của mình mới thiển cận làm sao, khảo nghiệm sau này phải đối mặt còn có rất nhiều, mấy vị Chân Thần kia mới là chính mình phải đi đối mặt a!