Bánh Bao Mai Mối: PaPa Tổng Tài Theo Đuổi Lại MaMi!

Chương 68 : Cũng may tôi còn chưa làm gì em

Ngày đăng: 16:25 27/05/20


Khổng Bắc Trình nhìn thấy tiểu bảo bối có vẻ mặt cực khủng bố khi nhìn thấy anh, anh không những không cảm thấy khó chịu mà lại cảm thấy rất thích thú, tiểu bảo bối có cái nhìn với anh như vậy mới đúng, mặc dù bản thân còn rất nhớ cái cảm giác đêm đầu tiên ấy, cũng nhớ tiếng kêu nho nhỏ của tiểu bảo bối, nhưng anh thà có một cô vợ khó tính còn hơn dễ tính a.



" Em ngủ đến quên trời quên đất! Nếu gặp người lạ như vậy sẽ rất nguy hiểm! " Khổng Bắc Trình không nhanh không chậm nói.



Đỗ Dương Xuân Hy mím chặt môi trong lòng không ngừng phỉ nhổ.



" Nguy hiểm, ở trên máy bay, có camera giám sát, cho dù có bị mất hay bị ai sàm sỡ đều bị ghi lại, còn lo à? Thời đại nào rồi còn bị mấy tên biến thái lợi dụng, mà có nguy hiểm thì chính anh mới là người nguy hiểm, ngồi cạnh tôi còn để tôi dựa vào vai anh, có lợi dụng cũng chính là anh còn gì. "



Nhưng Đỗ Dương Xuân Hy cũng không có ngu ngốc mà nói ra lời trong lòng, cô hít một hơi sâu khẽ nói.



" Chủ tịch Khổng yên tâm, ở đây có camera, có những kẻ làm việc trái lương tâm đều sẽ bị quay lại. "
" Chủ tịch Khổng yên tâm, ở đây có camera, có những kẻ làm việc trái lương tâm đều sẽ bị quay lại. "



Khổng Bắc Trình nhướng nhướng mày lại nói.



" Ồ! Thế sao? Cũng may tôi còn chưa làm gì em. "



" Anh... anh... " Đỗ Dương Xuân Hy hai mắt mở to ra nhìn chằm chằm Khổng Bắc Trình không tin vào tai mình.



Anh ta đang nói đùa? Còn chưa kịp phục hồi tinh thần Đỗ Dương Xuân Hy liền ngẩn người khi thấy nụ cười của anh, cái nụ cười không hề chứa đựng những thứ tạp chất như lúc cô thấy, mà như thế anh đang cười vì bản thân cảm thấy vui vẻ.




Khổng Bắc Trình cũng không hề tiếp cận con mồi từ từ như anh nói, tay anh giơ lên chạm nhẹ vào mặt cô, giọng anh trầm thấp pha một chút ôn nhu cùng cưng chiều nói.



" Hẹn một ngày không xa... chúng ta sẽ gặp lại nhau. "



Và những ngày ấy sẽ nhanh chóng đến gần, thay vì gặp nhau bằng những lần giả vờ kia, anh sẽ gặp cô ở chính căn nhà của cả hai...



Khổng Bắc Trình đứng dậy rời đi ngay, Đỗ Dương Xuân Hy vẫn còn ngẩn người với cái nụ cười đó của anh, mãi cho đến khi anh rời đi một lúc lâu tiếng ồn ào xung quanh cũng vang lên thì cô mới giật mình tỉnh lại.



Nụ cười đó rất đẹp... nhưng vì sao lại giống bốn đứa con của cô vậy.



Lúc đầu, Đỗ Dương Xuân Hy chính là bị cuốn hút bởi nụ cười của Khổng Bắc Trình nhưng sau đấy cô liền nhớ đến bốn cục thịt của cô...