[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ
Chương 50 :
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
Tiểu Tứ Tử cùng mọi người theo sau Thạch Đầu đi đến cửa sổ, Thạch Đầu quỳ rạp trên mặt đất ngửi ngửi, chậm chậm đi về phía trước, nó vừa đi vừa ngửi, ra ngoài viện, nó đi vòng vòng phía tây viện. “Đó là nơi nào?”
Tiêu Lương hỏi Vương Hổ. “Nga, tây viện là phòng bếp, đều là nơi ở của hạ nhân.”
Quản gia thay Vương Hổ trả lời. Thạch Đầu ngửi a ngửi, đi vòng vòng quanh nhà, tại một chỗ vòng vo qua lại, đứng vào trong viện. “Thạch Đầu nha?”
Tiểu Tứ Tử khó hiểu hỏi nó, “Ngươi tới nơi này làm cái gì a?”
Thạch Đầu “chi chi”
kêu lên, nhìn chằm chằm gian phòng thứ nhất đang đóng chặt cửa sổ. “Đó là phòng ai?”
Long Thiên Lý hỏi Vương Hổ. Vương Hổ xoay mặt nhìn quản gia. “Nga, đó là phòng của một hộ viện (người bảo vệ), tên là Tô An.”
Quản gia nói xong, liền kêu, “Tô An, Tô An? Ngủ hay chưa a, mau ra đây.”
Theo sau, chợt nghe bên trong có âm thanh truyền ra, ngọn đèn cũng sáng, cửa mở ra, một nam tử khoảng hai mươi tuổi vừa thắt đai lưng vừa chạy ra cấp Vương Hổ hành lễ, “Viên ngoại gia… Ách.”
Hắn còn chưa kịp nói xong, chợt nghe thấy tiếng “vù vù”
, cúi đầu nhìn, hoảng sợ, chỉ thấy một con nhìn như tiểu hùng nhưng lại không biết là động vật gì, chính là đang ngẩng đầu, đối hắn trừng mắt. Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương nhìn nhau, Tiêu Lương hỏi Tô An, “Trước canh ba ngươi đã làm gì, ở nơi nào?”
Tô An sắc mặt hơi trắng bệch, nói, “Ách, ta, làm xong việc rồi đi ngủ a.”
Hắn vừa dứt lời, Thạch Đầu liền hướng hắn mà bước lại từng bước, theo sau lập tức nhảy lên, hạ gục Tô An, đặt tại dưới thân. “Ai nha…… Má ơi, cái gì nha!”
Tô An sợ hãi, còn tưởng những người kia muốn ăn thịt hắn, Tiểu Tứ Tử kêu lên một tiếng, “Thạch Đầu.”
Thạch Đầu quay đầu lại liếc nhìn Tiểu Tứ Tử một cái, “chi chi”
hai tiếng, Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, hỏi, “Vừa nãy hắn khi dễ tiểu thiếu gia?”
Tô An áy náy gật đầu, nói, “Ta nhận, đều là ta không tốt, vô tâm nên mới thương tổn tiểu thiếu gia……”
“Tốt lắm, ta phạt ngươi chờ vết thương lành lại, liền chịu bốn mươi trượng, sau đó giam ngắn hạn ba năm.”
Long Thiên Lý nói. “Đại nhân……”
Vương Nhất Miêu đột nhiên mở miệng, “Cái kia…… Bốn mươi trượng là được rồi, giam ngắn hạn… Coi như không có.”
Tát cả mọi người giật mình nhìn Vương Nhất Miêu, không nghĩ tới người đi cầu xin lại là hắn. Vương Nhất Miêu đỏ mặt, nói, “Nếu như ta là hắn, phụ thân không minh bạch chết ở ngoài, hảo huynh đệ lại thăng chức rất nhanh, cũng sẽ hoài nghĩ mà báo thù…… Hắn về tình có thể tha thứ.”
Long Thiên Lý gật đầu, “Nói là nói như vậy, nhưng là luật pháp không dung!”
Vương Nhất Miêu lắc đầu, nói, “Phụ thân ta mỗi khi nói đến huynh đệ tô phúc năm đó, đều thổn thức không thôi, còn luôn tự trách mình không tìm được thê tử hắn, thẹn với huynh đệ. Nếu hiện tại phụ thân ta đưa con của huynh đệ ngồi tù ba năm, phụ thân nhất định rất khổ sở!”
Long Thiên Lý sửng sốt, quay mặt nhìn Vương Hổ, Vương Hổ liên tục gật đầu, thở dài không thôi. “Nhưng là…… Luật pháp……”
Long Thiên Lý tựa hồ có chút khó xử, lại thấy tất cả mọi người nhìn hắn, thật không biết làm sao mới tốt, đột nhiên Tiểu Tứ Tử lại vỗ vỗ lưng hắn, “Tiểu am thuần, ngươi như thế nào lại hết hy vọng như vậy nha.”
Long Thiên Lý sửng sờ, quay mặt nhìn Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, ngươi có biện pháp gì sao?”
Tiểu Tứ Tử nói, “Giam ngắn hạn ba năm không phải là làm trâu làm ngựa sao? Cùng với ở trong lao làm trâu làm ngựa, không bằng cấp cho Vương công tử làm trâu làm ngựa đi?”
“A?”
Long Thiên Lý khó hiểu. “Tô An làm hại là Vương thiếu gia, mà hiện tại muốn tha cho hắn cũng là Vương thiếu gia, không bằng chúng ta liền đồng ý đi.”
Tiểu Tứ Tửn nói, “Để cho Tô An ở lại Vương phủ làm hạ nhân cho Vương công tử, qua ba năm sau sẽ tính tiếp, nếu vương thiếu gia về sau vì chuyện này mà thành thân không được, thì để cho Tô An cùng hắn thành thân…… Ngô.”
Tiểu Tứ Tử chưa nói xong đã bị Tiêu Lương chặn miệng lại, cười cười với mọi người, “Ách, phía trước là có thể nghe, phần sau là Cẩn nhi tùy tiện nói thôi.”
Tiểu Tứ Tử hơi dẩu miệng, bất mãn nhìn Tiêu Lương, tâm nói, ta là thật tình nói, sao lại nói ta tùy tiện nói nha, hừ. Long Thiên Lý hỏi ý kiến Vương Hổ cùng Vương Nhất Miêu, hai người lúc này gật đầu đồng ý cách của Tiểu Tứ Tử, Long Thiên Lý cứ như vậy mà phán. Tô An cũng là cảm động đến rơi nước mắt, giương mắt lén lút nhìn Vương Nhất Miêu đang nằm úp sấp trên giường đối diện, trong lòng cảm khái, thiếu gia là tâm Bồ Tát, chính mình đối với hắn ác như vậy mà hắn vẫn tha thứ cho mình, lấy ơn báo oán. Hắn thầm hạ quyết tâm, từ nay về sau nhất định luôn chăm sóc chu đáo cho Vương Nhất Miêu, để trả ân ngày hôm nay của y. Lại nói vài năm sau, Vương Nhất Miêu được bảng vàng, làm đại quan, mà Tô An ở bên cạnh cũng chăm lo chu toàn cho hắn, một tấc cũng không rời, còn nhiều lần cứu được tính mạng của Vương Nhất Miêu. Sau lại vương lão gia cùng vương thái thái mất, Vương Nhất Miêu cùng hắn ở chung chiếu cố lẫn nhau. Tiểu Tứ Tử bọn họ viên mãn giải quyết vụ án ở Vương phủ, hoan hoan hỉ hỉ hồi nha môn, phá án thật là cao hứng, còn về phần Hoa Phi Phi kia, vẫn là như trước không có manh mối. —