[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Chương 84 :

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Đêm đó Tiêu Lương cẩn cẩn dực dực giúp Tiểu Tứ Tử tắm rửa một cái, sau đó uy hắn uống thuốc, thay đổi đệm chăn, để cho Thạch Đầu đem góc chăn đè ép lại mà ngủ. Sớm ngày hôm sau, Tiểu Tứ Tử tỉnh lại, cơn sốt đã hoàn toàn rút lui, sinh long hoạt hổ (1), nhưng lại nói đã đói bụng.



Sau khi rời giường, Tiêu Lương cùng Triệu Phổ ra ngoài luyện công, Mục Phương bọn họ chuẩn bị đi ăn, lưu lại trong phòng Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử.



Công Tôn kề cận Tiểu Tứ Tử ngồi ở một bên ăn, uy hắn ăn này nọ, một tý lại liếc mắt nhìn hắn một cái, chốc chốc lại nhìn hắn chăm chăm, khiến cho Tiểu Tứ Tử cũng có chút kỳ quái, phụ thân làm chi mà vẫn gắt gao nhìn chằm chằm mình thế a?



Tiểu Tứ Tử ăn một ngụm, Công Tôn hướng miệng hắn đút một ngụm, cuối cùng Tiểu Tứ Tử nhịn không được, một miệng đầy thức ăn hỏi Công Tôn, “Phụ thân, ngươi làm sao vậy?”



Công Tôn nghĩ nghĩ, hỏi, “Cẩn nhi, ngươi không còn nhỏ đi, đã mười sáu rồi.”



Tiểu Tứ Tử càng buồn bực, phụ thân vẫn luôn nói hắn còn nhỏ, như thế nào đột nhiên lại đổi ý nói không nhỏ rồi? Bất quá vẫn là gật đầu, “Ân.”



“Ngươi có người trong lòng hay không a?” Công Tôn hỏi.



Tiểu Tứ Tử mặt đỏ lên, nháy mắt mấy cái không lên tiếng.



“Có hay không?” Công Tôn tiếp tục hỏi.



Tiểu Tứ Tử mặt càng hồng, mở to đôi mắt nhìn Công Tôn, tâm nói phụ thân thế nào ngốc như vậy, Cửu Cửu cũng biết ta thích Tiểu Lương tử nha.



Công Tôn thấy hắn không nói lời nào, liền đùa hắn, “Bằng không như vậy đi, phụ thân coi trọng một tiểu nha đầu xinh xắn, làm mai cho ngươi nha?”



“Không cần!” Tiểu Tứ Tử lập tức lắc đầu.



“Vì cái gì không cần?” Công Tôn truy vẫn, “Ngươi không phải không có người trong lòng sao?”



Tiểu Tứ Tử cắn chiếc đũa nhỏ giọng nói thầm một câu, “Ai nói…”



Công Tôn thiêu mi, cười hỏi, “Như thế nào? Có?”



Tiểu Tứ Tử rốt cuộc nhẹ nhàng gật đầu.



Công Tôn nở nụ cười, “Nguyên lai Tiểu Tứ Tử có người trong lòng nha? Là ai a?”



Tiểu Tứ Tử liếc mắt nhìn Công Tôn, nhỏ giọng nói, “Không nói cho phụ thân.”



Công Tôn gật gật đầu, “Được, phụ thân cũng không ép ngươi, ngươi thích ai thì cưới người đó, chính là nha đầu kia đoan trang đứng đắn, rất tốt… Không bằng hứa hôn cho Tiểu Lương tử đi.” (Anh ít có ác lắm anh à,,đùa con zai anh thía đấy nó đòi cưới gấp ko chừng =]])



“Không được!” Tiểu Tứ tử nóng nảy, hấp tấp nói, “Không cho phép Tiểu Lương tử hứa hôn!”



“Tại sao?” Công Tôn biết rõ còn hỏi.




Một đường cười đùa ầm ĩ, hai người nói một chút về vụ án,rồi bắt đầu nói những điều nhẹ nhàng, nghĩ đến việc hôn nhân sau này làm sao cho thích thú. Nói đến những nơi hảo ngoạn, chọc cho Tiểu Tứ Tử cười khanh khách không ngừng. Rất nhanh, hai người đi đến bên ngoài Đường môn, xa xa liền chứng kiến bên trong cao đáp linh bằng (5), tiếng nhạc tang làm cho người ta tâm loạn.



Tiểu Tứ Tử đưa tay vỗ vỗ quai hàm, còn thật sự nghiêm túc nói, “Gia đình người ta đang lo liệu tang sự, trên mặt không thể tươi cười.”



Tiêu Lương gật đầu, cùng hắn bước xuống chậm rãi đi tới cửa trước Đường môn.



Thủ vệ ở cửa nhận ra hai người, đối hai người hành lễ, nói “Nhị vị, thật sự không khéo, Đường môn chúng ta đang lo liệu tang sự, lão phu nhân nói, tạm thời không tiếp khách.”



Tiêu Lương gật đầu nói, “Chúng ta đã nghe nói, chỉ là muốn đến phúng viếng mà thôi, xin hãy vào trong truyền một tiếng.”



Hai thủ vệ đưa mắt nhìn nhau, một người nói, “Vậy nhị vị chờ một chút, ta vào trong bẫm báo lão phu nhân.” Nói xong, liền quay người đi vào.



Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương chờ ở cổng, chỉ thấy bên trong Đường môn rất nhiều người để tang, ra vào bận rộn, chuẩn bị tang sự.



Tiểu Tứ Tử khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng mà túm Tiêu Lương một phen, nhỏ giọng hỏi, “Tiểu Lương tử nha, ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao?”



Tiêu Lương sửng sốt, xoay mặt nhìn Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, ngươi nói là tang lễ quá long trọng sao?”



“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Việc tự sát của Đường Diệu An quá kỳ lạ, đã có cơ sở để hoài nghi thì nên hảo hảo mà điều tra, vì cái gì nhanh như vậy mà bắt đầu chuẩn bị tang sự rồi? Còn có a, như thế nào cả đêm liền chuẩn bị tốt như vậy, ngươi xem tang phục trắng kia, còn có cổ nhạc, gánh hát… Thật kỳ quái a, nhìn thấy tựa như đã sớm chuẩn bị tốt a.”



Tiêu Lương cảm khái, nói, “Cẩn nhi, kỳ thật còn có một chỗ ta cũng thấy được vô cùng khó hiểu.”



“Cái gì a?” Tiểu Tứ Tử mở to hai mắt nhìn Tiêu Lương.



“Đường Diệu An là sợ tội tự sát… Hơn nữa, hắn trộm Long nhãn tang vật cũng lấy được, hắn chết cũng không tính là rõ ràng!” Tiêu Lương nói, “Đường lão phu nhân nếu như thật sự xử lý công bằng, nên cho rằng hắn chết là đáng tội mới đúng, cũng không nên lo liệu tang sự rầm rộ như vậy, dường như là e sợ người trong thiên hạ không biết Đường Diệu An đã chết. Mặt khác, nàng còn muốn tra Đường Diệu Sơn và Đường Diệu Khuê, nếu sau cùng điều tra ra đích thực là hai người hại chết lão lục, kia truyền ra sẽ rất bẽ mặt, chung quy cảm thấy việc lo liệu tang sự này cùng tính cách Đường lão phu nhân rất không phù hợp a?”



Tiểu Tứ Tử hiểu rõ, nhăn mũi, nhỏ giọng nói, “Tiểu Lương tử, ta như thế nào cảm thấy rằng, trước sau gì kỳ quái nhất chính là Đường lão phu nhân a”



Tiêu Lương nghe xong, trầm mặc trong chốc lát, “Hoàn toàn chính xác a, Đường môn này mọi cái đều cổ quái, đến tột cùng là đang làm cái quỷ gì?”



(1) Sinh long hoạt hổ: dồi dào sinh khí,,hoạt động mạnh khỏe



(2) Tâm hoài bất quỹ: ôm tâm địa xấu xa



(3) Thiên Luân chi nhạc: những điều vui vẻ nhất trên đời



(4) Lục thân không nhận: Người than,họ hàng cũng đều ko nhận,ko màng tới



(5) Cao đáp linh bằng: chỉ việc chuẩn bị và tổ chức tang lễ