[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ
Chương 95 :
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
Liêu binh phía trên Thạch thành tăng cường đề phòng, nghiêm mật theo dõi hành động của Tống quân, bất quá tất cả mọi người có phần buồn bực, này bên trong quân doanh Triệu Phổ làm gì thế? Mỗi ngày mã xa lui tới, tựa hồ như đang vận chuyển cái gì vậy,từng xe một hướng bên trong doanh trại mà đi, cũng nhìn không ra trò gì.
Mặt khác, Triệu Phổ chuẩn bị một lều trại cực đại, tìm tám trăm nghìn người ở nơi này bận bịu. Ngươi hỏi Triệu Phổ đang làm cái gì hả? Nói ra sợ ngươi không tin, Triệu Phổ đang ở cùng bùn a.
Không sai, chính là bùn, đó cũng là một phần kế hoạch của Công Tôn, hơn một nghìn binh sĩ mỗi ngày dùng nước trộn cùng bùn giống như khi dựng nhà ở, đem bùn hòa với hồ dính lầy nhầy làm thành vô số đạn bùn. Đặc biệt, việc này đơn giản, này những binh sĩ kia thời thơ ấu cũng có chơi đùa qua, không phải dùng bùn chơi trò đánh trận sao? Tiểu nam hài nào không chơi qua? Chính là không hiểu nguyên soái chuẩn bị nhiều đạn bùn như vậy để làm gì.
Ngoài ra, cũng có vài người làm ra những chiếc xe dùng công thành, có vài quân binh nhắc nhở, “Nguyên soái, dùng xe công thành đánh vào trong, vạn nhất làm bị thương người của chúng ta thì làm sao?”
Triệu Phổ khoát tay, thần bí cười, “Yên tâm, sẽ không.”
Binh tướng đưa mắt nhìn nhau, đều có chút ngạc nhiên, nhưng mà Triệu Phổ luôn luôn có uy tín, bởi vậy cũng không nói nhiều, khẩn trương mà chạy đi làm đạn bùn.
Ngoài thành bận rộn, trong thành thế nhưng tay chân luống cuống.
Da Luật Chân đứng ngồi không yên, sau cùng, cho rằng sự tình có điều kỳ quặc, đi vào trong. Trong Thạch thành, có một cái hố cực to, bên trong Uông Huyễn bày thạch trận hiếm thấy đem hai mươi vạn quân Đại Tống đều vây lại. Đại tướng quân Tống triều, Lưu Thành, cũng không kích động, chính là để các tướng sĩ bất động tại chỗ chờ lệnh, ăn lương khô để dành bên người, còn có thể chịu được vài ngày, Lưu Thành thủy chung tin tưởng sẽ có người tới cứu bọn họ. Mà người đầu tiên trong đầu hắn nghĩ đến có thể cứu hắn, cũng là người duy nhất được chọn lựa là Triệu Phổ. Chẳng qua Triệu Phổ đã ngừng chiến nhiều năm, ở Tiêu Dao đảo ngày ngày ung dung tự tại, thêm nữa cùng Hoàng đế dường như có chút xa cách, lần này không biết có chịu xuất thủ tương trợ hay không. Chỉ tiếc nơi này cùng ngoại giới gần như cách ly, một chút manh mối cũng không có được, Lưu Thành gấp đến độ xoay quanh.
Chính lúc này, đột nhiên thấy trên cổng thành xa xa, đi ra một người, bởi vì ảnh hưởng của ảo giác, Lưu Thành cảm giác người nọ đứng trong đám mây, liếc mắt một cái liền nhận ra, đó là Da Luật Chân.
Lưu thành liếc hắn bằng nửa con mắt, xoay mặt đi chỗ khác, không muốn nhìn đến kẻ tiểu nhân.
“Lưu Thành!” Da Luật Chân kêu hắn một tiếng, “Thế nào? Đã suy nghĩ kỹ chưa? Đầu hàng hay không?”
Lưu Thành cười nói, “Ta vì sao phải đầu hàng? Ta chết cũng sẽ không khuất phục Liêu cẩu bọn ngươi.”
Da Luật Chân cười nói, “Ngươi cho là sẽ có người tới cứu ngươi? Đại quân của Triệu Phổ đang chuẩn bị tiến công vào thành, ngay cả các ngươi cũng muốn giết, tư thái của hắn kia như là căn bản mặc kệ sống chết của các ngươi.” (dốt lắm a)
Lưu Thành vừa nghe lời nói của Da Luật Chân, bỗng nhiên mừng rỡ nhảy lên, lớn tiếng hỏi, “Thật sao? Cửu Vương gia thực sự mang đại binh tới rồi?”
“Tiểu Bố Bố thật đáng yêu a.” Tiểu Tứ Tử tâm tình rất tốt, đưa tay xoa xoa lỗ tai Thạch Đầu, “Thạch Đầu, vất vả rồi!”
Thạch Đầu nhìn Tiểu Bố Bố, cũng là tâm vui hãnh diện, màu sắc đen trắng, là trảo ly đực a.
Công Tôn rửa tay, nhìn thấy một đám người bên ngoài duỗi dài cổ nhìn bên trong, trong mắt là cao hứng, tiến đến nói, “Đây là điềm tốt đi!”
Tất cả mọi người gật đầu.
“Tiễn Tử.” Tiêu Lương vỗ vỗ Tiễn Tử, “Tuy lúc này ngươi hẳn là nên bồi Thạch Đầu và Bố Bố, bất quá công trình đào động còn chưa kết thúc nha.”
Thạch Đầu dùng chân sau đạp đuổi Tiễn Tử, “chi chi” kêu – Lo làm chuyện nghiêm túc đi!
Tiễn Tử nhảy xuống mã xa, ngoảnh đầu lại “chi chi” kêu – Thạch Đầu, Tiểu Tứ Tử, các ngươi chăm sóc hảo tiểu Bố Bố, ta rất nhanh liền hoàn thành công việc. Sau đó, Tiễn Tử phi trở về trong động, có lẽ rất phấn chấn, tốc độ đào thật là tốt, Quật tử quân chuyển bùn ra bên ngoài cũng không theo kịp.
Tiểu Tứ Tử tiến đến bên người Thạch Đầu, sờ sờ bụng nó, hỏi, “Còn đau không nha Thạch Đầu?”
Thạch Đầu vẫy vẫy cái đuôi – Không đau.
Tiểu Tứ Tử vươn tay cẩn cẩn dực dực ôm Tiểu Bố Bố lên, ôm đến trong ngực, bởi vì Tiểu Tứ Tử mặc y phục da cừu mềm mại, còn có lông xù ra cùng bụng Thạch Đầu có chút giống Tiểu Bố Bố thoải mái điều chỉnh góc độ một chút, tiếp tục ngủ.
“Hắc hắc.” Tiểu Tứ Tử ngồi bên cạnh Thạch Đầu nói, “Này thật tốt, Thạch Đầu, Tiễn Tử, Bố Bố ta đều có rồi!”
(1) Lai giả bất thiện: người đến không có ý tốt
(2) Cải tà quy chính: bỏ cái ác đi theo cái thiện – ở đây là Da Luật Chân đang muốn chiêu hàng Lưu Thành nên ý Da Luật Chân là bên Liêu là bên chính nghĩa đó.