Bát Bảo Trang

Chương 55 : Thổ lộ tình cảm

Ngày đăng: 19:48 18/04/20


Edit: Hoa Tuyết



Beta: Linh Xốp



"Tỉnh rồi sao" Yến Tấn Khâu nhìn người nằm trong lòng mình, thấp giọng cười ra tiếng. Hắn liếc nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, đã sắp chạng vạng tối. Lúc trước, vì chuyện của Hầu thị, dường như tâm tình của Hoa Tịch Uyển không tốt lắm, cho nên Yến Tấn Khâu dứt khoát bế nàng lên giường, thấy Hoa Tịch Uyển yên lặng ngủ say, hắn cũng yên tâm.



Hắn vẫn lo lắng chuyện của Hầu thị sẽ ảnh hưởng đến Hoa Tịch Uyển, dù sao Hầu thị và nàng đều được hoàng thượng tứ hôn gả vào hoàng gia, chỉ là Hầu thị gả trước, nàng gả vào sau. Hôm nay Hầu thị rơi vào tình cảnh thê thảm như thế, hắn lo lắng nàng sẽ liên tưởng đến bản thân.



Thế nhưng, nàng chẳng phải Hầu thị, mà hắn cũng không phải Yến Bá Ích.



"Ừ," Hoa Tịch Uyển tựa đầu vào ngực hắn, lười biếng không muốn động đậy, "Không muốn rời giường."



Yến Tấn Khâu thấy nàng như vậy, đưa tay ôm eo nàng, cười nói: "Không muốn rời thì không rời nữa." Hiếm khi được nhìn thấy dáng vẻ này của Hoa Tịch Uyển, đương nhiên Yến Tấn Khâu sẽ không phá hoại phong cảnh.



Có lẽ do lồng ngực hắn quá ấm áp, Hoa Tịch Uyển cảm giác mình dường như cũng không bài xích Yến Tấn Khâu như vậy, thay vì nói nàng bài xích Yến Tấn Khâu, không bằng nói nàng bài xích loại hôn nhân nam nữ bất bình đẳng này. Vì nàng biết rõ như vậy, cho nên ngay cả khi nàng ngoan ngoãn tiếp nhận hôn sự rồi, nhưng bởi vì những cảm xúc sâu trong tiềm thức, nàng vẫn không thể có tình yêu chân chính với người trượng phu như Yến Tấn Khâu được.



Có lẽ dù nàng không thể bỏ ra tình yêu của mình, nhưng vẫn có thể đối xử thật tốt với Yến Tấn Khâu, vì hiện tại hắn không có một thê nhiều thiếp, cũng chưa làm chuyện gì có lỗi với nàng.



Nói thẳng ra chính là hắn không nợ nàng điều gì.



"Ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải gả vào hoàng tộc," Hoa Tịch Uyển thở dài nói, "Từ nhỏ ta đều nghĩ sau này mình sẽ gả đến một gia đình bình thường, sau đó làm một thiếu phu nhân hung hãn, có một cuộc sống bình dị, lười biếng sống qua ngày, lúc về già sẽ chơi đùa với tôn tử tôn nữ, nhàn nhã tự tại."
Đường công danh vốn là nên tự dựa vào bản lĩnh của chính mình, vì đi đường tắt mà thậm chí hi sinh con gái mình quả thực là được một mất mười. Triều Đại Chiêu cứ mỗi ba năm thì lại có hơn hai trăm tiến sĩ, nhưng có được mấy người có thể lăn lộn được trong triều đình?



Một nam nhi thật sự thì phải dựa vào năng lực của mình để giành lấy tiền đồ, nhị thẩm làm như vậy, căn bản không phải là thương, mà là hại.



"Em viết một phong thư, lập tức cho người đưa đến Hầu phủ để hỏi ý kiến của phụ thân và mẫu thân, sau đó ta sẽ tìm cách giải quyết." Chuyện này của Hoa Y Liễu, nàng nhất định phải quan tâm đến, nói cách khác, phải dạy cho con rể của Hoa gia một trận.



Nếu phải giết gà dọa khỉ, vậy thì cứ túm đầu vị Chu công tử này làm con gà là được rồi.



"Tay có đau không?" Yến Tấn Khâu kéo tay Hoa Tịch Uyển qua, xoa xoa tay nàng rồi nói: "Việc này cũng không khó giải quyết, việc gì nàng phải tức giận như vậy?"



Hoa Tịch Uyển nói: "Giải quyết Chu gia là chuyện nhỏ, ta chỉ lo lắng sẽ ảnh hưởng đến đại tỷ."



"Chu gia trị gia không nghiêm, sủng thiếp diệt thê, đừng nói công tử Chu gia, ngay cả Chu thị lang cũng sẽ bị ảnh hưởng không tốt, kì thi đầu xuân năm sau ông ta không cần làm giám thị nữa," Yến Tấn Khâu nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, "Người của Chu gia đã như vậy, chi bằng để đại đường tỷ của nàng hòa ly đi, một hai năm sau lại chọn người tái giá, dù cho thế nào cũng tốt hơn là sống với công tử Chu gia."



"Việc này ta không tự quyết định được, nếu nhị thẩm không đồng ý thì người ngoài nói thế nào cũng vô dụng."



"Bà ta không đồng ý thì còn có nhị thúc, chỉ là e rằng việc này nhị thúc nàng còn chưa biết được, hay là nàng cho người đi hỏi ý kiến của ông ấy một chút xem." Yến Tấn Khâu thấy tâm trạng Hoa Tịch Uyển bình tĩnh hơn nhiều, lại cười nói, "Trước đó vài ngày ta có nghe loáng thoáng về chuyện nhị thúc và nhị thẩm nàng khắc khẩu, hình như là vì Hoa đại nhân không hài lòng với cửa hôn sự này cùng Chu gia lắm."



"Chàng nói đúng," Hoa Tịch Uyển mỉm cười, "Cũng nên viết một phong thư báo việc này cho nhị thúc mới được."