Bát Bảo Trang

Chương 56 : Chỗ dựa

Ngày đăng: 19:48 18/04/20


Edit: Hoa Tuyết



Beta: Linh Xốp



Xác thực là Hoa Trị Minh đã bị Trương thị giấu diếm, hắn vốn còn cảm thấy kỳ quái, sau khi tam điệt nữ gả đến vương phủ, cùng Hiển vương cầm sắt hòa minh, lại không xảy ra đại sự gì, sao lại cho người đưa thư đến vào lúc xế chiều thế này.



Sau khi hắn đọc thư xong, trong lòng vừa tức vừa gấp, cuối cùng toàn bộ chỉ hóa thành một tiếng thở dài, cuối thư có nhắc tới việc Chu thị lang trị gia không nghiêm, để nhi tử sủng thiếp diệt thê, e rằng sẽ bị cắt chức điều tra, kì thi Hương đầu xuân năm sau phải đổi người làm quan chủ khảo.



Sang năm Thanh Mậu nhà mình và Định Quang nhà đại ca sẽ tham gia kì thi, hiện tại thay đổi giám thị cũng tốt, chí ít người khác sẽ không nói xấu sau lưng là thành tích của Thanh Mậu bất thường, trước đây hắn không nên đồng ý chuyện Trương thị chết sống muốn gả nữ nhi cho công tử Chu gia, bằng không thì nữ nhi đâu phải chịu khổ như vậy?



"Người đâu, mang bức thư này đến cho Thanh Mậu xem, hỏi xem nó có đồng ý ngày mai rước tỷ tỷ của nó trở về hay không." Sau khi Hoa Trị Minh giao thư cho hạ nhân xong chỉ ngồi lẳng lặng trong phòng, ông nhìn sắc trời mỗi lúc một tối đen ngoài cửa sổ, vẫy tay ra hiệu cho hạ nhân vào thắp đèn, nghĩ tới Trương thị, nghĩ tới nữ nhi, rồi nghĩ tới đứa con trai được kỳ vọng cao, rồi nặng nề thở dài trong bóng đêm một cái.



"Chuẩn bị xe ngựa."



Trương thị thấy phu quân mình ra cửa, kinh ngạc hỏi quản gia trong phòng: "Sao lão gia lại ra ngoài vào giờ này, ông có nói là đi đâu không?"



"Phu nhân, trước khi ra cửa lão gia có nói là phải đến Hầu phủ tìm Hầu gia," Quản gia cũng không dám nói rằng lúc lão gia ra cửa sắc mặt vô cùng khó coi.



"Đã trễ thế này còn đến Hầu phủ," Trương thị cau mày nói, "Sắp đến giờ giới nghiêm rồi, chẳng lẽ tối nay lão gia muốn nghỉ ở Hầu phủ sao?"



Quản gia cúi đầu nói: "Lão gia không có nói qua."



"Thôi đi," Trương thị biết lão gia sẽ không nói nhiều với một quản gia như vậy, nên không hỏi gì thêm nữa, đang lúc chuẩn bị cho quản gia lui ra, lại có hạ nhân vào báo là thiếu gia tới.


"Nghe người nhà nói đường tỷ muốn hòa ly với công tử quý phủ, cho nên hôm nay ta đặc biệt đến xem, không biết có quấy rầy hai vị hay không?"



"Biểu muội nói quá lời, nếu gia tỷ biết ngài quan tâm đến tỷ ấy như vậy, chắc sẽ mừng đến rơi lệ," Hoa Thanh Mậu mừng thầm, vốn hắn còn lo lắng người của Chu gia sẽ giở thủ đoạn, nhưng bây giờ có Hiển vương phi ra mặt, nhà bọn họ nhất định sẽ cố kỵ.



"Đã như vậy, mời mọi người cứ tiếp tục, ta là nữ tử không rõ đại sự, chỉ ở một bên lắng nghe là được rồi." Giọng nói trong xe ngựa vẫn dịu dàng trầm bổng, dường như thật sự chỉ là đi ngang qua xem một chút mà thôi.



Cháu trai Chu gia toát mồ hôi lạnh, quay đầu lại ra hiệu cho gã sai vặt sau lưng, để bọn họ nhanh chóng đi vào thông báo với đại bá và đại bá mẫu. Giờ vương phi đến rồi, người Chu gia còn không ra nghênh giá thì chắc chán sống rồi. Đến lúc đó Chu gia bọn họ không chỉ sủng thiếp diệt thê, chỉ sợ còn thêm tội danh khinh thường hoàng tộc nữa.



"Bên ngoài gió lớn, chi bằng mời vương phi vào phủ nghỉ tạm chốc lát?"



Trong xe ngựa không có động tĩnh, ngay cả bọn hạ nhân phục vụ xung quanh cũng không nói nửa lời, dường như lời mời vừa rồi của cháu trai Chu gia chỉ là hư ảo, không ai nghe thấy.



Cháu trai Chu gia lúng túng cười cười, sau đó không dám tùy tiện nói nữa, hắn là người không có công danh, cũng không có tước vị, quả thực không có tư cách tiếp đón vương phi.



Liếc nhìn mã xa không chút động tĩnh, trong lòng hắn thầm thở dài, vị đường ca này của hắn thật sự gây họa rồi, đắc tội gia tộc Hoa thị, Chu gia bọn họ có thể qua được kiếp nạn này hay không còn phải xem đường tẩu có nguyện ý xin tha cho Chu gia bọn hắn một con đường sống hay không.



Chỉ là, đường ca gây ra chuyện như vậy, thì dù tính tình đường tẩu có dịu dàng đến mấy có lẽ cũng sẽ không thể quên được nỗi đau mất con.



Haizz, chỉ sợ ngay cả hôn sự của những con cháu khác trong Chu gia bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.



Lúc phu nhân Chu gia nghe nói nhi tử của Hoa thị lang đến còn không thèm để ý, đến khi bà nghe hạ nhân báo lại là xe ngựa của Hiển vương phi đã dừng ở ngoài cửa lớn thì lập tức biến sắc, ba chân bốn cẳng vội vàng đứng dậy đi ra cửa, sau khi đi được mấy bước lại nói: "Đi mời thiếu phu nhân đến phòng khách đi, nhớ kỹ phải trang điểm cho nàng ta thật tốt rồi mới được ra gặp khách."



Thằng con ngu dốt của bà lần này gây họa lớn rồi!