Bát Bảo Trang

Chương 92 : Túc trực bên linh cữu

Ngày đăng: 19:49 18/04/20


Edit: Hoa Tuyết



Beta: Linh Xốp



Tuy rằng thời điểm chết, danh tiếng thái tử phi không tốt, nhưng vì thái tử phi đã hạ sinh cho hoàng thất một nhi tử, cho nên mặc dù nàng ta mang danh phận thái tử phi, nhưng việc nàng ta tự tử cũng không mấy ảnh hưởng với kinh thành.



​Gần một năm nay hoàng thất tựa như bị nguyền rủa vậy, đã có liên tiếp ba người chết, có người lén lút nói là bởi vì thái tử chết lúc canh giờ không tốt, ngay lúc bốn khắc, cho nên sau khi hắn chết, hoàng thất sẽ phải có vài người chết theo.



​Yến Tấn Khâu thay một bộ áo vải, ngồi cạnh Hoa Tịch Uyển chờ hoàng thất truyền chỉ đến. Tuy rằng thái tử phi ngang hàng với bọn họ, bọn họ không cần đeo tang, nhưng dù sao nàng ta cũng là thái tử phi, nên cẩn thận tỉ mỉ không thể có nửa điểm sơ suất.



​Theo lý thuyết, thái tử phi hoăng thệ thì những người trong hoàng thất như bọn họ nên nhanh chóng tiến cung chịu tang. Thế nhưng tình huống hiện tại hơi đặc biệt, phương thức thái tử phi chết không tốt lắm, hơn nữa thời gian trước bên ngoài còn có lời đồn không hay về thái tử phi. Người trong hoàng thất ai cũng luôn cẩn trọng không muốn gặp xui xẻo, cho nên dứt khoát chờ ý chỉ của hoàng thượng thì hơn.



​Dù sao người chết cũng là con dâu hoàng đế, bọn họ đau buồn thật sự cũng được, lo lắng giả dối cũng không sao, đều không cần phải giành vị trí đầu tiên.



Tin thái tử phi treo cổ tự tử cũng không lan truyền tới tai người dân, nếu không thì thể diện hoàng thất đều mất sạch. Cho nên một canh giờ sau, dân chúng kinh thành nghe được tin thái tử phi ốm chết cũng không có ai bất ngờ.



​Trong Chu Tước cung, hoàng đế nhìn linh đường trắng thuần, trầm tư một lúc lâu rồi đột nhiên lảo đảo một bước, cuối cùng khóe miệng phun ra một ngụm máu.



​"Hoàng thượng!" Mã công công đại biến, lập tức tiến lên cẩn thận đỡ lấy Khải Long đế.



​"Câm miệng!" Hoàng đế im lặng lau sạch vết máu ở khóe miệng, sau đó nhét cái khăn dính máu vào tay áo: "Truyền ý chỉ của trẫm, lệnh các mệnh phụ tam phẩm trở lên trong kinh thành vào cung túc trực bên linh cữu thái tử phi."



Mã công công buông cánh tay đang đỡ Khải Long đế ra, lui về sau một bước khom người nói: "Vương phi, quận vương phi trong kinh phải chăng cũng..."



​"Thái tử phi chính là hoàng hậu tương lai, thân phận tôn quý không gì sánh được. Hôm nay thái tử phi qua đời sớm, các nàng nên đến túc trực bên linh cữu."
Vì vậy mọi người lại nhìn phu nhân Nghĩa An hầu đang ngồi một bên, đáng tiếc vị phu nhân Nghĩa An hầu này quá lão luyện, dù mọi người có dò hỏi bà, bà cũng không để lộ chút tin tức gì.



​Tuy rằng Lô thị không muốn ứng phó với những mệnh phụ đầu toàn mưu tính này, thế nhưng trong lòng bà hiểu rõ, từ khi nữ nhi gả cho Hiển vương, đã không thoát khỏi chuyện tranh đoạt quyền lợi, Hoa gia bọn họ xem thường chuyện bán nữ cầu vinh, đương nhiên cũng không nỡ làm nữ nhi vướng bận.



Nếu có thể lựa chọn, bà thà gả nữ nhi cho thế gia bình thường, mặc dù sau này Hiển vương có khă năng sẽ làm hoàng đế, bà vẫn không cảm thấy gả đến hoàng thất là lựa chọn tốt.



​Nghĩ vậy, Lô thị lo lắng thoáng nhìn về phía Hoa Tịch Uyển, đúng lúc Hoa Tịch Uyển cũng nhìn về phía này, hai mẹ con kín đáo liếc nhau rồi lại bình tĩnh thu hồi tầm mắt mình.



​Làm mẹ, bà không nỡ để nữ nhi chịu khổ. Với bản tính nữ nhi, làm sao nỡ để phụ mẫu huynh đệ vì mình mà rơi vào vũng bùn.



​Nhưng cũng chỉ có thể luyến tiếc nhìn nhau mà thôi.



​Khi Mã công công đi tới trắc điện, các mệnh phụ, nữ quyến nên có mặt đều đã có mặt, hắn nhanh chóng quét mắt nhìn qua mọi người một lượt, ngẫu nhiên đi tới trước mặt Hoa Tịch Uyển khom mình hành lễ: "Bái kiến Hiển vương phi, nô tài phụng mệnh bệ hạ đến xử lý một số chuyện lặt vặt ở linh đường thái tử phi."



Tuy rằng nghi thức tang lễ của thái tử phi đều do lễ bộ chịu trách nhiệm, thế nhưng nếu hoàng đế coi trọng người nào đó, sẽ phái người đến hỗ trợ, cũng coi như là một loại thể diện.



Mã công công là tổng quản Thừa Chương cung, cũng chính là thái giám có địa vị cao nhất cả triều đình, hoàng đế phái hắn tự mình đến xử lý, thật sự đã là hết lòng quan tâm lo lắng.



​Ở trong mắt người khác, có lẽ hành động này của hoàng đế là xuất phát từ lòng nhân hậu, bởi vì rốt cuộc cái chết của thái tử phi vẫn không minh bạch, trên người vẫn mang tiếng xấu chưa được rửa sạch. Thế nhưng đối với người hiểu rõ sự việc như Hoa Tịch Uyển và Hầu thị mà nói, hành động này của Khải Long đế có chút buồn cười.



​Thật không biết Khải Long đế đã mang tâm tình gì khi phái Mã công công tới đây nhỉ?



​Lấy thân phận cha chồng, hay là lấy thân phận... một nam nhân?