Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 355 : Cuộc trò chuyện với kiều tuệ hòa

Ngày đăng: 02:52 30/04/20


Tuy được đã được sơ cứu nhưng do vết thương quá nặng nên đứa bé đã được chuyển đến bệnh viện trong thành phố, còn bọn họ vẫn phải tiếp tục ở lại cứu trợ.



Đưa đứa bé đi xong, Mặc Lộ Túc cúi đầu nhìn đồng hồ, một lát sau mới nói: "Cũng không còn sớm nữa, hai đứa mau đi nghỉ ngơi đi, mai theo các bác sĩ trao đổi về đi.”



"Tại sao ạ?" Kiều Nhã Nguyễn vội nói: "Đàn anh, bọn em còn chưa tìm được ý nghĩa của cuộc đời này mà."



Mặc Lộ Túc khẽ cười: "Em muốn tìm ý nghĩa cuộc sống gì hả?"



Thủy An Lạc ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm trong mưa. Cô đang nghĩ xem liệu có nên cắt đứt hết quan hệ với Kiều Nhã Nguyễn hay không đây, nhục mặt quá đi mất.



"Phàm là người đều phải có ý nghĩa tồn tại chứ, anh xem..."



"Khụ..." Ngay lúc Kiều Nhã Nguyễn mở miệng thì Thủy An Lạc không nhịn được nữa mà ho khan một tiếng, rồi lại nói: "Em vào trước đây, hai người cứ từ từ thảo luận về ý nghĩa cuộc đời đi nha."



Thủy An Lạc vừa nói vừa nháy mắt với Kiều Nhã Nguyễn. Cô bạn lập tức ra dấu ok với cô, rồi nhìn Thủy An Lạc vào trong.



Sau khi quay lại lều, Thủy An Lạc ngoảnh lại nhìn hai người đang nói chuyện bên kia, khóe miệng hơi cong lên, cô mới là người hy vọng Kiều Nhã Nguyễn có được hạnh phúc nhất.
"Cháu, cái đó..." Thủy An Lạc muốn đứng dậy nhưng chân lại mềm nhũn ra.



"Thích Ninh Dực? Nếu tôi nhớ không nhầm thì tuổi tác của cô với nó chênh nhau nhiều lắm mà, nó hơn cô tận mười tuổi lận. Hơn nữa hai đứa cũng chưa gặp nhau bao giờ" Kiều Tuệ Hòa lại cười lạnh nói.



"Cháu trúng tiếng sét ái tình không được sao?" Thủy An Lạc mím môi thật chặt, qua giọng nói có thể thấy được chút không vui.



Sau khi trưởng thành, lần đầu tiên được tính là chính thức gặp mặt Sở Ninh Dực chắc hẳn là lần cô đến Sở gia cùng ba mẹ mình, khi đó anh vừa mới từ công ty về, trông có vẻ bực bội, chắc là vì bị gọi về gấp nên mới khó chịu như vậy.



Nhưng năm ấy Thủy An Lạc mới mười chín tuổi, đó là lần đầu tiên cô gặp được người đàn ông được nghe nói là chồng chưa cưới của mình.



Khi ấy, Thủy An Lạc thật sự tin vào tiếng sét ái tình, nếu không thì cô đã chẳng gật vội khi ba mẹ vừa mới hỏi có đồng ý hay không như thế.



"Tiếng sét ái tình?" Kiều Tuệ Hòa lại cười nhạt.



Thủy An Lạc cúi đầu nhìn hai bàn tay của mình, bất kể Kiều Tuệ Hòa có tin hay không nhưng quả thật Thủy An Lạc đã trúng tiếng sét ái tình với Sở Ninh Dực, nếu không cũng sẽ không lấy anh một cách đường đột như vậy, rồi sau lại quả quyết ly hôn như thế.



"Chắc Mặc Lộ Túc đã nói với cô rồi nhỉ." Kiều Tuệ Hòa bỗng lên tiếng.



Thủy An Lạc ngẩng lên nhìn bà rồi gật đầu.



Kiều Tuệ Hòa đứng dậy, Thủy An Lạc vội đưa tay ra đỡ bà: "Viện trưởng Kiều, bất kể là bà đến đây vì mục đích gì, nhưng những nơi như thế này không thích hợp để bà tới đâu ạ."