Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 3649 : Nhớ cho kỹ, cứng quá dễ gãy [1]
Ngày đăng: 03:27 30/04/20
Lúc Cố Tỉ Thành nghe thấy bảo Tiểu Quỷ Quỷ bị lăn dưới đất vài vòng, mắt anh giật liên hồi, nghĩ lại vết thương trên người con trai, cơn giận bỗng ngút trời.
Cố Tỉ Thành ngẩng lên nhìn về phía Châu Thiên Thiên. Chầu Thiên Thiên khẽ mím môi, “Tôi thật sự đang rất vội.”
“Vội thì phải làm như vậy hả, con đường rộng như thế, cô cứ phải đi vào chỗ con trai tôi mới được hay sao?” Cố Tỉ Thành tức giận quát lên, cắt ngang lời cô ta, “Châu Thiên Thiên, có phải cô cảm thấy tôi không để ý đến cô là dung túng cho cô không. Lần trước cô làm gì chúng tôi đều biết rõ cả đấy” Cố Tỉ Thành bước từng bước lại gần Châu Thiên Thiên.
“Lữ đoàn trưởng Cố” Chồng của chị dâu Cá vội vàng chạy tới kéo Cổ Tĩ Thành lại.
Cố Tĩ Thành giật luôn quân hàm trên vai mình xuống, vứt vào tay Đoàn trưởng phía sau.
Đoàn trưởng nhìn nó, lại nhìn vết thương trên người đứa nhỏ, bỗng cảm thấy nếu như con anh ta bị người khác đối xử như vậy, không nổi điên mới là thánh nhân.
“Tất cả đằng sau quay, đi đều bước” Đoàn trưởng bỗng cất tiếng.
Đám y bác sĩ bị dọa sợ với nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng ra khỏi phạm vi chiến tranh này.
Chầu Thiên Thiên thấy Cố Tỉ Thành tiến lại gần, sợ hãi giật lùi lại, “Cố Tỉ Thành, anh muốn làm gì?”
Chầu Thiên Thiên thấy Cố Tỉ Thành tiến lại gần, sợ hãi giật lùi lại, “Cố Tỉ Thành, anh muốn làm gì?”
“Châu Thiên Thiên, có phải cô cảm thấy Cố Tỉ Thành này dễ bắt nạt lắm đúng không. Cô ức hiếp người của tôi hết lần này đến lần khác, lần trước thì muốn lấy mạng vợ tôi, giờ ngay đến con trai tôi cô cũng không buông tha?” Cố Tỉ Thành nói rồi giơ thẳng tay lên.
“Chát...”
Một cái tát váng trời vang lên, khiến Châu Thiên Thiên ngã thẳng xuống đất.
Châu Thiên Thiên bị tát ngớ cả người, ngã xuống đất một lúc lâu cũng không phải ứng lại được.
“Chầu Thiên Thiên, tôi cảnh cáo cô, từ hôm nay trở đi, quân đội này có thì không có tối, tốt nhất cổ nên cầu nguyện trong lòng đám người kia cô quan trọng hơn tôi đi. Lần này nếu không bắt cô lột được bộ quân phục này ra, Cố Tỉ Thành tôi sẽ tự cởi bỏ quân phục.” Cố Tỉ Thành nói rồi quay người đón lấy con trai, đưa vợ rời khỏi đây.
“Ôi, chú Cố ngầu quá” Bé gái mắt sáng long lanh nói, nhưng vừa nói xong đã bị mẹ đánh cho một cái.
“Tại con lắm lời đấy” “Vốn dĩ là thế mà, cái cô xấu xa này quá ghê tởm” Bé gái vẫn gân cổ nói lại.
Đoàn trưởng xoa đầu con gái, lại nhìn Châu Thiên Thiên vẫn đang sõng soài dưới đất, cho cô ta một ánh mắt tự cầu phúc đi, sau đó cũng đưa vợ con rời đi.
Đoàn trưởng xoa đầu con gái, lại nhìn Châu Thiên Thiên vẫn đang sõng soài dưới đất, cho cô ta một ánh mắt tự cầu phúc đi, sau đó cũng đưa vợ con rời đi.
Châu Thiên Thiên vẫn đờ ra đó, cái tát của Cố Tỉ Thành gần như đã tát hỏng mặt cô ta, ít nhất đến răng cũng lung lay rồi.
Cô ta chỉ thích Cố Tỉ Thành, cô ta căm ghét Sở Lạc Nhất, lại càng ghét thằng oắt con kia hơn.
Chầu Thiên Thiên siết chặt tay, cười cười rồi bật khóc, “Em chỉ thích anh thôi, vậy cũng là sai sao?”
“Đúng là mất mặt quân nhân chúng ta, không ngờ lại ra tay độc ác với một đứa trẻ như vậy?
“Đúng đấy, nhìn vết thương trên người thằng bé tôi cũng thấy xót, chẳng trách lần này Lữ đoàn trưởng Cố lại tức đến mức đánh người, đáng đánh”
“Không sai.”
Xung quanh, tiếng bàn luận không ngừng vang lên, Châu Thiên Thiên ghì chặt tay, trong mắt tràn ngập đau khổ.
Cố Tỉ Thành bế con ra ngoài, Sở Lạc Nhất đi theo đằng sau anh, màu tím trong mắt cũng dần nhạt bớt. Nói thật, cố không ngờ rằng Cố Tỉ Thành sẽ thật sự ra tay.
Dù sao thì anh cũng là quân nhân mà!
Sau khi ra khỏi đó, Cố Tỉ Thành đưa con cho cô, xoa xoa đầu cổ nói: “Anh từng nói rồi, anh sẽ không để em và con phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa. Chuyện lần này anh sẽ giải quyết. Anh hứa tuyệt đối sẽ không nhượng bộ. Em với con về nhà trước đi, anh tới thành phố A một chuyến, mai sẽ về” Cố Tỉ Thành nói rồi hôn lên đầu con trai, rồi lại đặt một nụ hôn lên trán Sở Lạc Nhất xong mới sải bước rời đi.