Bẻ Kiếm Bên Trời
Chương 28 : Quản Tam Dương đạt tiểu thiết mã
Ngày đăng: 13:02 18/04/20
Vi Quân Hiệp lắc đầu :
- Tại hạ không thể theo lời các hạ được.
Quản Tam Dương quát mắng :
- Đồ toi cơm! Chỉ giơ tay một cái là xong, việc gì mà mi sợ? Mi sợ y nuốt tươi mi hay sao?
Vi Quân Hiệp nghĩ đi nghĩ lại. Chàng nghĩ rằng, nếu cự tuyệt Quản Tam Dương tất hẳn sẽ dùng sức uy hiếp mình rồi cũng không yên chuyện. Chi bằng mình nhân cơ hội này giải khai huyệt đạo cho Triển đại tiểu thư để nàng đuổi hắn đi là xong.
Quyết định như vậy, chàng không nói gì nữa, chạy lại bên Triển đại tiểu thư, nhưng chàng vừa đến trước mặt nàng bỗng nghe Quản Tam Dương ở phía sau la lên :
- Con tiểu thiết mã đó nhất định ở trong bọc y, mi chỉ thò tay vào một cái là lấy được ngay.
Vi Quân Hiệp không để Quản Tam Dương nghi ngờ liền hỏi :
- Con tiểu thiết mã đó phải chăng là con ngựa nhỏ xíu đúc bằng sắt? Các hạ lấy nó làm chi?
Quản Tam Dương không trả lời chàng. Hắn cười ha hả ra chiều rất đắc ý.
Vi Quân Hiệp cúi xuống, giơ tay ra đập trúng huyệt Khí Hội của Triển đại tiểu thư.
Huyệt Khí Hàm trên liền với huyệt Khí Hàm dưới bị Vi Quân Hiệp vỗ mạnh một cái.
Huyệt đạo Triển đại tiểu thư đang bị phong tỏa lập tức được giải khai.
Bỗng nghe Quản Tam Dương la lên một tiếng quái gở hỏi :
- Thằng giặc con này! Mi làm chi vậy?
Rồi Vi Quân Hiệp cảm thấy phía sau mình có một luồng kình lực rất mạnh đè ép. Người chàng không tự chủ được, lao phăng về phía trước.
Triển đại tiểu thư đã được giải khai huyệt đạo. Nàng chống tay trái xuống, đứng thẳng người lên. Tay phải nàng nắm lấy vai Vi Quân Hiệp, đồng thời tung cả hai chân lên đá vào trước ngực Quản Tam Dương. Các động tác của Triển đại tiểu thư tựa hồ như phát động cùng một lúc.
Vi Quân Hiệp bị nàng nắm tay hất đi, người chàng bay bổng lên không, vừa tung ra xa, vừa bay lên cao cứ quay tròn lòng ốc trên không.
Quản Tam Dương thấy Triển đại tiểu thư đã mau tay hơn mình. Hắn vội thu thế lại, chờ cho hai chân nàng đá tới rồi vận Tam Dương chân khí để hất ngược lại. Không ngờ Triển đại tiểu thư tuy mặt mũi cực kỳ xấu xa, song võ công lại rất cao cường, phản ứng cực kỳ mau lẹ.
Trong lúc vội vàng, nàng phóng hai chân đá cốt để đánh ra chiêu trước, không cho đối phương kịp động thủ. Khi nào nàng lại không hiểu, nếu hai chân mình đụng vào người đối phương tất bị thất bại? Vì thế mà chân trái phóng ra trước, chân phải phóng ra sau đạp vào chân trái rồi thuận thế đạp mạnh xuống đất phóng ra ngoài xa nhanh như tên bắn.
Diễn biến này ra ngoài suy tính của Quản Tam Dương. Hắn la lên một tiếng quái gở rồi tung mình đuổi theo.
Triển đại tiểu thư vừa đứng vững liền lập tức vung tay phải ra, tay nàng đã xỏ Kim Vị sáo vào rồi, thừa cơ Quản Tam Dương đang xông lại, nàng xoay tay chụp tới.
Quản Tam Dương dường như quên mất Kim Vị sáo cực kỳ lợi hại, hắn xông bừa vào. Mắt hắn thấy ánh vàng rực như cầu vồng đang chụp tới mình, liền rú lên một tiếng, nhảy xéo sang bên.
Lúc này Vi Quân Hiệp đang lộn vòng ở trên không, nhưng đã chậm lại. Chàng vung vẫy tay chân để đáp xuống, Quản Tam Dương chạy thế nào lại trúng chỗ chàng đang hạ mình xuống.
Bỗng nghe Triển đại tiểu thư lớn tiếng la gọi :
- Thằng nhỏ kia! Ra tay đánh hắn đi!
Giả tỷ Vi Quân Hiệp cứ động thủ, Quản Tam Dương cũng không đánh lại, chỉ cốt sao chàng đừng chạm vào mình Quản Tam Dương thì luồng Tam Dương chân khí của hắn cũng chẳng làm gì được.
Triển đại tiểu thư vì cảm kích Quân Hiệp đã giải khai huyệt đạo cho mình nên mới lên tiếng cảnh tỉnh chàng.
Nhưng Vi Quân Hiệp đột nhiên thấy Quản Tam Dương lạng người đến chỗ mình đang hạ xuống thì chàng đã sợ hết hồn, không còn tự chủ được nữa. Tuy chàng nghe Triển đại tiểu thư chỉ điểm cho mà chàng vẫn ngẩn người ra, không dám động thủ.
Quản Tam Dương cười ha hả, thò tay ra nắm lấy lưng Vi Quân Hiệp.
Triển đại tiểu thư lại hỏi :
- Ngươi cần kiếm mẫu thân ta có việc gì?
Vi Quân Hiệp nhăn nhó cười nói :
- Tại hạ muốn đến hỏi bà về lai lịch một người.
Triển đại tiểu thư hỏi :
- Thế sao ngươi chưa vào ra mắt mà lại còn đứng ngơ ngẩn ngoài này?
Vi Quân Hiệp đáp :
- Tại hạ đã gặp bà rồi, nhưng...
Triển đại tiểu thư tức mình nói :
- Ngươi nói gì thì nói mau đi, cứ ấp a ấp úng làm gì mãi vậy?
Vi Quân Hiệp thở dài đáp :
- Tam cô nương gặp điều bất hạnh. Nên Diệu Cô cùng Nhị cô nương đi kiếm thi thể y rồi.
Triển đại tiểu thư thét lên một tiếng rồi đột nhiên giơ tay lên quét ngang mặt Vi Quân Hiệp. Một luồng kình phong ập tới, hất chàng ngã lăn ra. Võ công chàng kém cỏi mà Triển đại tiểu thư lại phát chưởng khá mạnh, nhưng nàng không có ý đánh trúng người chàng, và chỉ muốn hất chàng ngã mà thôi.
Triển đại tiểu thư quát hỏi :
- Ngươi dám nguyền rủa tam muội ta ư?
Vi Quân Hiệp vội đứng lên đáp :
- Đúng thế chứ có phải tại hạ nguyền rủa đâu.
Triển đại tiểu thư đứng thộn mặt ra rồi nói :
- Nếu vậy thì Quản Tam Dương là kẻ thù giết chết em ta ư?
Vi Quân Hiệp tìm cách chống chế, không dám thuật lại câu chuyện xảy ra ở dọc đường.
Triển đại tiểu thư nhíu cặp lông mày rậm lại hỏi :
- Y còn đủ sức chống được ba ngày, làm sao chết ở dọc đường được?
Vi Quân Hiệp ngập ngừng đáp :
- Hoặc giả Tam cô nương trong người không được khỏe nên không chống nổi thương thế.
Triển đại tiểu thư mắng ngay :
- Thúi lắm! Thúi lắm! Y được song thân ta rất sủng ái. Y mới ra đời chưa được mấy ngày, song thân ta lần mò khắp bốn bể tìm linh dược, tiên đan ngày đêm tẩm cho y. Vì thế mà gân cốt y rất cứng mạnh, trên đời ít người bì kịp. Tuy bị Tam Dương chân khí chấn động bị thương nhưng y nhất định có thể chống được ba ngày. Dù có gặp người khác đánh thêm, chưa chắc y đã chết được.
Vi Quân Hiệp khẽ hỏi :
- Nếu... y bị ngã ngựa thì sao?
Triển đại tiểu thư đáp :
- Ngã ngựa cũng không chết... Sao? Y bị ngã ngựa ư?