Béo Mới Là Đẹp

Chương 46 : Ngoại truyện về Lý Viện Viện

Ngày đăng: 01:06 22/04/20


Lý Viện Viện bị gãy chân, phải tĩnh dưỡng ở bệnh viện một thời gian.



Khi Chu Tình tới thăm Lý Viện Viện, vừa khéo bắt gặp Yến Tư Thành đang bê

bát cháo ở hành lang. Hai người chạm trán, Chu Tình e dè nói: "Anh có

cần phải biểu hiện sến súa khiến tôi sởn hết cả gai ốc thế không?" Quả

thực là anh ôn hoà, dịu dàng tới nỗi... như thể ánh dương chiếu rọi muôn nơi.



Yến Tư Thành tươi cười: "Vào trong đi."



Anh mở cửa để chu Tình đi vào, Lý Viện Viện đang bò ra giường xem phim

truyền hình qua máy tính, biểu hiện vô cùng tập trung, nghe thấy tiếng

cửa mở, hơi nghiêng đầu nhưng vẫn dán mắt vào màn hình. Yến Tư Thành

đành phải cất tiếng: "Viện Viện, ăn sáng nào."



Lý Viện Viện bấy giờ mới nhìn sang anh, lập tức nhoẻn cười: "Vâng."



Cô đóng máy lại, dọn qua bàn, để anh đặt bát cháo xuống.



Chu Tình kìm lặng không đặng, bật thốt: "Lý Viện Viện, sao cậu cũng khiến tớ nổi hết cả da gà thế này..."



Lý Viện Viện ngẩn ra, bấy giờ mới phát hiện ra Chu Tình đang đứng ở cửa, mắt cô sáng bừng lên: "Chu Tình... Lâu lắm mới gặp."



Chu Tình cau mày: "Nói gì thế, chẳng phải hôm qua mới gặp à." Cậu ta đi

tới, bỏ túi nước trái cây xuống đầu giường: "Quái lạ thật, sao cậu bị

gãy chân rồi, tớ lại cảm thấy cậu khác hẳn trước đây nhỉ." Nói đoạn quan sát Lý Viện Viện từ trên xuống dưới, rồi quay sang nhìn Yến Tư Thành:

"Rốt cuộc cậu ấy vẫn ổn đấy chứ?"



Hai người bị hỏi đều nhoẻn cười không đáp.



Chu Tình tự tìm ghế ngồi xuống: "Hai người cũng thật là, sao phải đòi chết

đòi sống, ầm ĩ lâu tới vậy hả! Sớm hoà giải không được ư? Làm loạn tới

độ gãy tay gãy chân mới chịu dừng."



Lý Viện Viện nhấp ngụm cháo, thấy Chu Tình vẫn cằn nhằn liên miên thì mở miệng xen ngang: "Hôm nay có bài tập không?"



Nhắc tới bài tập, Chu Tình lập tức vứt hết mọi chuyện sang một bên: "Tớ có

cái này cho cậu xem." Nói rồi cậu ta lấy ra một tờ giấy, trên đó ghi mấy đề mục: "Mấy thứ này đều tìm được trên mạng hết, giáo viên bảo tuy cậu

bị gãy chân, nhưng vẫn phải nộp bài luận đúng hạn, sẽ tính vào điểm học

phần đấy."


thành thật, đối xử rất tốt với em, thế nhưng gia đình bình thường đương

nhiên không có người hầu kẻ hạ, cho nên những việc này đều do em một tay lo liệu, vả lại, em ăn nhờ ở đậu ở nhà người ta, làm gì có thể mặt dày

ngồi chơi xơi nước chứ." Lý Viện Viện vừa để ý thức ăn vừa nói: "Thật ra em nghĩ làm vậy cũng rất tốt, vợ chồng đỡ đần nhau, cùng chung tay lo

liệu gia đình, sao có thể đẩy hết trách nhiệm lên đầu một người chứ. Tư

Thành, em bây giờ không phải công chúa, sau này cũng sẽ không, em là vợ

anh, biết nấu cơm là lẽ đương nhiên."



Yến Tư Thành vẫn trầm tư nghe cô nói xong, đoạn anh chợt di chuyển, ôm siết lấy cô từ phía sau.



"Viện Viện, em vĩnh viễn là công chúa của anh."



Không liên quan tới lý lẽ đó của cô, anh đã quyết tâm nhận định như vậy rồi.



Lý Viện Viện khẽ cười: "Ừ, em mãi mãi là công chúa của anh, chỉ là không

giống với trước thôi. Buông ra nào, để em còn vo gạo nốt, để còn nhanh

chóng được ăn cơm chứ, dạo này em càng ngày càng nhanh đói.



Yến Tư Thành vẫn ôm riết không rời: "Em gầy quá."



Gầy đi rất nhiều.



Lý Viện Viện đồng tình, rồi như chợt nhớ ra chuyện gì, bèn quay đầu,

nghiêm túc bảo anh: "Lần này trở về từ Đại Đường, em đã suy nghĩ kỹ rồi, em thấy béo mới là đẹp."



Nghe cô kết luận chắc nịch, anh nghệt mặt ra.



Lý Viện Viện nói tiếp: "Đương nhiên cũng không thể béo quá được, nhưng ít

ra cũng phải có da có thịt chứ! Bụng phải có thịt, mặt mũi cũng phải mỡ

màng một chút. Phần ngực càng không thể ít thịt được!"



Yến Tư Thành đỏ mặt.



Lý Viện Viện ngẩng lên nhìn anh: "Tư Thành dễ xấu hổ quá." Cô mỉm cười: "Mặt của anh cũng phải dày lên thôi."



Yến Tư Thành nhoẻn cười, nhẹ nhàng cọ đầu lên cổ cô, hôn sâu vào môi cô,

sau đó kề sát miệng cô nói: "Anh không sao, có điều công chúa muốn nhiều thịt, anh có thể phụ trách."



Lời tác giả: Hãy chờ một ngoại truyện miêu tả cuộc sống thường ngày ngọt ngào như mía lùi của Lý Viện Viện và Yến Tư Thành nhé