Bí Mật Của Ảnh Đế
Chương 33 :
Ngày đăng: 16:33 19/04/20
Phong Hỏa Tinh Thần đã quay được nửa tháng, ngày 18 tháng 3, vai diễn của Lâm Tô hoàn toàn kết thúc, chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời đi. Trước khi đi, cô còn cố ý đến tìm Lê Tân, mỉm cười hỏi: “Lê ca, mấy ngày nay không gặp được Tiểu Lạc, cậu thực tập sinh hay cười híp mắt kia đi đâu rồi?”
—— Thực tập sinh hay cười híp mắt, đây là ấn tượng của rất nhiều người trong đoàn làm phim đối với Lạc Ninh.
Quả thật cậu cả ngày mỉm cười, có vẻ khá hòa đồng, người khác đối diện với nụ cười của cậu, rất dễ dàng bị cảm hoá, cho nên nhân duyên của Lạc Ninh vô cùng tốt, đặc biệt là đối với các em gái độc thân, ai nấy đều thích gần gũi với Lạc Ninh. Mấy ngày nay không ít người tới hỏi Lê Tân tung tích Lạc Ninh, bởi vì mọi người đều biết, Lạc Ninh ở chung với Lê Tân.
Lê Tân nói ra lý do đã sớm chuẩn bị từ trước: “Gia đình Tiểu Lạc có chút việc, nên về nhà một chuyến, có lẽ qua mấy ngày nữa sẽ quay lại.”
Lâm Tô có chút tiếc nuối: “Thật đáng tiếc.”
Lê Tân nghi hoặc: “Đáng tiếc gì cơ?”
Lâm Tô cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó đưa Lê Tân một tấm danh thiếp, nói: “Là như vầy, công ty dưới cờ tôi thật ra có một phòng làm việc cho biên kịch, tập trung một số nhân tài trẻ tuổi. Tiểu Lạc cậu ấy không phải muốn trở thành biên kịch sao? Tôi định ký hợp đồng với cậu ấy, anh đưa danh thiếp chuyển cho cậu ấy, cậu ấy trở về thì bảo liên lạc với tôi.”
Lê Tân ngơ ngác: “Chuyện này… Cô định ký kết với cậu ấy?”
Lâm Tô mỉm cười nói: “Đúng vậy, tôi rất thích Tiểu Lạc, cậu ấy cực kỳ thích cười, tính tình tốt, ngoan ngoãn lễ phép, nhìn qua liền cảm thấy thân thiết, ở chung rất hài hòa. Hơn nữa, tôi nghe Tiết lão sư nói, tuy rằng cậu ấy không phải xuất thân chính quy, nhưng ở phương diện kịch bản chuyển thể rất có sáng kiến. Văn phòng bên tôi thiếu nhất chính là biên kịch trẻ lại có nhiều ý tưởng. Anh nhớ báo lại cho cậu ấy, nhất định phải liên lạc với tôi đó!”
Lê Tân cười nói: “Đương nhiên đương nhiên, cô yên tâm, cậu ta về tôi sẽ bảo liên lạc với cô ngay.”
Lâm Tô vừa đi, Lê Tân liền thông báo tin tức này cho Tần Dịch Tắc.
Tần Dịch Tắc đầy mặt không cao hứng: “Tình huống bên văn phòng của Lâm Tô thế nào?”
Lê Tân làm người đại diện đương nhiên tin tức linh thông, bát quái giải trí mỗi thứ biết một ít. Lâm Tô mấy năm trước có thành lập “Văn phòng Lâm Tô” tự mình quản lý, việc này cũng không hiếm lạ gì trong giới, mỗi minh tinh đứng đầu cơ bản đều có phòng làm việc riêng của mình. Loại văn phòng tư nhân kiểu này chủ yếu phụ trách thay mặt nghệ sĩ đứng ra thông báo, quan hệ xã hội, kế hoạch hoạt động, văn phòng mà có thực lực thậm chí còn đào tạo nghệ sĩ mới rồi tuyên truyền, rất ít khi nhúng tay vào ngành biên kịch.
Văn phòng biên kịch của Lâm Tô tương đối đặc thù, ký hợp đồng đều là biên kịch mới tốt nghiệp đại học, viết một ít kịch bản nguyên sang, sau đó Lâm Tô sẽ dựa vào quan hệ của mình kéo đầu tư, cứ như vậy, biên kịch dưới trướng nhà mình viết kịch bản, phí bản quyền tiết kiệm được một đống, kịch bản xuất sắc Lâm Tô sẽ đích thân tọa trấn, tìm một ít diễn viên có danh tiếng đến diễn, đồng thời còn tiện dẫn dắt người mới trong công ty, có thể nói là một mũi tên trúng ba con chim nhạn.
Tần Dịch Tắc nghe Lê Tân miêu tả, dường như có điều suy nghĩ sờ sờ cằm: “Cô ấy muốn ký hợp đồng với Lạc Ninh?”
“Ừm, cô ấy luôn miệng dặn tôi phải kêu Lạc Ninh liên hệ. Mấy ngày nay đóng phim bận quá, Lạc Ninh rời đi đột ngột, cô ấy chưa kịp nói chuyện với Lạc Ninh.”
Tần Dịch Tắc quyết đoán từ chối: “Không được.”
Trong phòng yên tĩnh lại.
Ba ngày liên tục không có người ngủ bên cạnh, Tần Dịch Tắc vẫn luôn thấy không quen, quả nhiên, sau khi Lạc Ninh đến, hơi thở quen thuộc làm Tần Dịch Tắc trong nháy mắt an tâm lại. Hắn giả bộ ngủ, đợi trong phút chốc, quả nhiên, cái tên Lạc Ninh này liền chậm chạp lăn vào lòng hắn, duỗi hai tay cuốn lấy eo hắn.
Cái tên Omega này quá sức đáng yêu, lần nào cũng nhào vào trong ngực mình, thân thể mềm mại ôm cực kỳ thoải mái.
Khóe môi Tần Dịch Tắc giương lên, tâm tình vô cùng tốt ôn nhu ôm chặt thân thể Lạc Ninh.
Có lẽ ôm Lạc Ninh khiến Tần Dịch Tắc rất an tâm, cộng thêm hôm nay đóng phim cũng mệt mỏi rã rời, rất nhanh hắn đã mơ mơ màng màng rơi vào mộng đẹp, hô hấp đều đều, cánh tay ôm Lạc Ninh cũng không cứng ngắc như lúc ban đầu, mà cực kỳ thả lỏng.
Trong phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.
Một lúc lâu sau…
Tần Dịch Tắc đã tiến vào trạng thái ngủ sâu.
Hắn không phát hiện ra, Omega trong ngực, đột nhiên mở to mắt.
Trong đêm khuya, cặp mắt kia trong suốt sáng ngời, còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
Đèn đường hắt vào trong phòng, mơ hồ có thể nhìn thấy gương mặt anh tuấn, góc cạnh rõ ràng của Tần Dịch Tắc. Lúc này, lông mày của Alpha giãn ra, hiển nhiên đã chìm sâu vào mộng đẹp.
Lạc Ninh hơi ngẩng đầu, đưa tay sờ sờ cằm hắn, sau đó, nhằm ngay phía dưới cổ Tần Dịch Tắc dùng sức hôn một cái, lưu lại dấu hôn rõ mồn một.
Sau đó, tâm tình khoái trá cong môi, tiến đến bên tai Tần Dịch Tắc, dán vào lỗ tai hắn ôn nhu nói: “Xin lỗi Dịch Tắc, lần này đổi dấu răng thành dấu hôn. Thế nhưng, em chỉ biết nói áy náy, chứ nhất định không sửa sai đâu.”
Chú thích:
(1) Kịch bản nguyên sang: Nhận vật lẫn cốt truyện đều do chính tay biên kịch sáng tác.
Ritt: Cái đuôi sói rõ to kia kìa:)))))))) Có ai ngây thơ như Dịch Tắc bị lừa không vậy:>