Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi
Chương 16 : Phản đòn
Ngày đăng: 09:32 18/04/20
Editor: tiểu mao
Giữa lông mày Kỷ An Ninh đều toát ra ý cười.
“Văn Dụ, anh đúng là một tên lưu manh!” cô nói.
Văn Dụ kinh ngạc, chẳng lẽ Kỷ An Ninh có thuật đọc tâm, biết lúc nãy trong đầu anh đang nghĩ gì?
anh nhìn kĩ cô thấy ánh mắt cô trong vắt sáng tỏ, không chút mập mờ. Giống như cô vừa nói một câu trần thuật vậy.
Làm anh có chút nghĩ không ra.
Kỷ An Ninh vừa gỡ xuống áp lực nặng nề, cả người đều thoải mái, mặt mày mang ý cười, khuôn mặt như phát sáng, nói: “Tôi vẫn muốn nói câu kia, tôi chỉ muốn làm bạn bè với anh. Loại chuyện này khôngthể cưỡng cầu, anh không muốn thì thôi.”
Văn Dụ kêu một tiếng “Này”, đang muốn nói chuyện thì có người gọi tên Kỷ An Ninh.
Hai người quay đầu, người gọi Kỷ An Ninh là lớp trưởng lớp cô Mạnh Hân Vũ. cô ấy đang cùng mấy người bạn cùng lớp đi ra ngoài trở về trường.
Kỷ An Ninh bỏ lại cho Văn Dụ một câu: “Bạn học gọi tôi.” Rồi chạy đi
cô chạy tới chỗ Mạnh Hân Vũ, hỏi: “đi dạo phố à?” Có hai nữ sinh đang cầm trên tay mấy cái túi giấy, giống như đi dạo qua mấy cửa hàng nhỏ bên ngoài trường học.”
Mạnh Hân Vũ nói: “Cùng mọi người ra ngoài mua ít đồ.” Trong này, mấy nữ sinh đều không quen với Kỷ An Ninh, chỉ có Mạnh Hân Vũ nói được hai câu, vừa rồi cũng là cô gọi Kỷ An Ninh. Nhưng cô ấy nóixong lại quay sang lườm nữ sinh khác một chút.
Nữ sinh kia là người luôn muốn làm hoa khôi lớp, hoa khôi khoa, kiếp trước mấy lời đồn đại về Kỷ An Ninh chủ yếu xuất phát từ Tôn Nhã Nhàn.
Ánh mắt cô ta lấp lóe, xen vào hỏi: “Người vừa rồi nói chuyện với cậu là Văn Dụ năm ba à?” cô ta vừa rồi đi về phía này, lập tức chú ý đến Văn Dụ, lại nhìn kĩ, thấy nữ sinh đang nói chuyện với Văn Dụ khôngphải là Kỷ An Ninh kiêu ngạo lạnh lùng kia à.
Trong lòng cô có chút tâm tư, nhưng cô ta với Kỷ An Ninh quan hệ không tốt lắm, cô ta liền thọc Mạnh Hân Vũ một chút, khiến Mạnh Hân Vũ gọi Kỷ An Ninh.
Mạnh Hân Vũ quay đầu thấy Kỷ An Ninh, không nghĩ nhiều liền gọi. Gọi xong mới nhận ra, Kỷ An Ninhđang nói chuyện với một soái ca chân dài. cô hình như…gọi không đúng lúc thì phải.
Đầu óc cô ấy cũng thông minh, lúc này thấy Tôn Nhã Nhàn mở miệng hỏi soái ca kia, hình như hiểu được mình bị Tôn Nhã Nhàn lợi dụng.
“không nhìn ra mồm mép cậu lợi hại như thế đấy.” Mạnh Hân Vũ nhe răng cười.
Cánh tay cô ấy vẫn đang kéo tay Kỷ An Ninh. Nếu nữ sinh như cô ấy đi căn ngăn sẽ tới kéo một trong hai người đang cãi nhau, đây là hành vi tự nhiên. Nhưng lúc cô ấy vươn tay, theo bản năng liền chọn Kỷ An Ninh.
thật sự thì, lúc Tôn Nhã Nhàn nói câu kia… Cũng không phải là ý Kỷ An Ninh nói kia.
Mạnh Hân Vũ mặc dù không phải sinh viên nghèo khó, nhưng áp lực kinh tế trong nhà cũng rất lớn, đối với Kỷ An Ninh có thể hiểu. Tôn Nhã Nhàn dùng giọng điệu âm dương quái khí kia cũng làm cô ấy cảm thấy không thoải mái.
Kỷ An Ninh mặt thì tươi cười nhưng lại nói cô ta tới mức á khẩu không trả lời được, trong lòng Mạnh Hân Vũ cũng thấy rất vui sướng.
không riêng gì cô ấy, hai nữ sinh khác cũng nói: “nói đùa cũng phải có mức độ chứ, nói chuyện chua chát như thế đúng là làm cho người ta khó chịu.”
cô nàng ấy đang nói đến Tôn Nhã Nhàn.
không phải ai cũng ngốc. một cô gái xinh đẹp vừa thừa nhận mình được một anh chàng vừa có tiền vừa đẹp trai theo đuổi, một người khác đã vội nói chuyện châm chọc đủ hướng, tìm cách hạ thấp, ai màkhông nghe thấy vị chua trong này chứ.
“Đúng vậy. Bình thường thấy cậu ấy xinh đẹp lại tốt tính, rất có mặt mũi, không nghĩ là kiểu người như thế.” một nữ sinh khác cũng nói.
Tân sinh năm nhất, vừa tới hoàn cảnh mới, chính là giai đoạn tìm kiếm những người bạn hợp nhau.
Lúc tập huấn quân sự là lúc lập lên tình chiến hữu, mọi người nhanh chóng có cảm tình với nhau, nhưng vẫn bị ngăn lại do tính cách khác nhau. Khoảng thời gian trở về trường học, mất một khoảng thời gian để các đoàn thể điều chỉnh nội bộ.
Kỷ An Ninh không tham gia tập huấn quân sự, cũng không hay đi cùng lớp, bỏ lỡ hai cơ hội tốt để thân thiết với mấy bạn trong lớp.
Kiếp trước cô từ bỏ việc giải thích cho mình, cũng từ bỏ việc giao lưu với bạn học, để cho mình trở thành cá thể đơn độc bên ngoài quần thể.
một kiếp này, trong lòng cô còn khúc mắc, lúc đầu không định thân thiết với mấy bạn cùng lớp, nào ngờ chỉ vì một lần tranh cãi với Tôn Nhã Nhàn lại ngoài ý muốn mà đạt được sự ủng hộ của ba người Mạnh Hân Vũ.
Vận mệnh của con người, thường vào lúc người ta không để ý mà đi theo một hướng khác.
Ví dụ như Kỷ An Ninh, cô chỉ nhất thời xúc động muốn tới câu lạc bộ kickboxing học một vài chiêu, nhưng lại tự chui đầu vào lưới, tự mình nhảy vào địa bàn của Văn Dụ.