Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi

Chương 87 : Nguyên nhân cái chết

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Editor: tiểu mao



Bạch Lộ tính thử, tiền mừng tuổi vẫn còn một ít, tiền Trần Hạo cho vẫn còn hơn một ngàn, trích tiền phí sinh hoạt...chậc, trích không ra, bình thường còn phải tiêu nữa! Thế là gọi điện về nhà, nài nỉ nửa ngày, trong nhà lại gửi cho cô nàng chút tiền.



Tiền góp đủ rồi, Bạch Lộ quyết định mua một cái laptop mới.



thật ra cô nàng có một cái lap cũ, dùng hồi cao trung, lên đại học thì mang theo, vẫn dùng được. Nhưng nhìn Kỷ An Ninh và Mạnh Hân Vũ mua laptop mới, cô nàng lại thấy thèm.



Tìm lúc không có lịch học, cô nàng kéo Mạnh Hân Vũ đi mua cùng. Hai cô đi tới một cửa hàng gần trường nhất, mặc dù có thể mua trên mạng, nhưng vẫn muốn tự mình xem thử.



Ngoài ý muốn, gặp được người đồng hương của Mạnh Hân Vũ là Vu Hà ở trong cửa hàng.



Bạch Lộ gặp qua Vu Hà không chỉ một lần, lần này gặp lại, ánh mắt cô nàng quét qua từ trên xuống dưới, liền nhìn ra đẳng cấp quần áo trên người Vu Hà đã tăng tiến một bậc lớn.



Vu Hà đang chọn laptop, thấy hai người liền cười chào hỏi: “Mấy cậu cũng đi mua lap à?”



Ba người hàn huyên đôi câu, thảo luận về tính năng lap một lúc, sau đó chia ra tự mình chọn máy.



Mạnh Hân Vũ chỉ đi theo, Bạch Lộ mới là người mua. cô nàng chọn lựa một hồi, do dự giữa hai loại máy.



Mạnh Hân Vũ nói: “Tớ đi vệ sinh một lát.”



cô nàng vừa rời đi, Vu Hà bên kia đã chọn xong, nói với nhân viên bán hàng: “Lấy cho em cái này.”



Bạch Lộ hỏi: “Cậu chọn cái này à?”



“Đúng.” Vu Hà nói, “Cấu hình tốt.”



Bạch Lộ đương nhiên biết cấu hình tốt, cô nàng do dự là bởi vì cô nàng cũng muốn mẫu này, thế nhưng cấu hình tốt cũng đi kèm giá cao, vượt dự toán!



Vu Hà không quan tâm lắm, hào phóng xòe tiền mua.



Bạch Lộ rất hâm mộ hỏi: “Giờ cậu đang làm gì thế, kiếm được nhiều tiền vậy? Hân Vũ đưa tớ đi làm gia sư, cuối tuần phải dậy sớm, nhưng tớ mệt chết mất, mấy đứa nhỏ kia đầu óc rõ đần, giảng hai lần còn không hiểu. Dạy một hôm tớ cũng không chịu nổi, được có chút tiền, phí thời gian ngủ cuối tuần của tớ.”



Vu Hà lại nói: “Làm gì có việc nào kiếm được nhiều tiền thế. Tớ đâu giống Kỷ An Ninh kia lớp cậu, xinh đẹp như thế, có thể làm người mẫu. Cái đó mới thật sự được nhiều tiền.”



Bạch Lộ không vui, cảm thấy Vu Hà đang giấu diếm, không giống Mạnh Hân Vũ và Kỷ An Ninh, có cái gì cũng chia sẻ.



cô nàng một khi không vui, cảm xúc liền hiện hết lên mặt. Vu Hà cũng là người tinh ý, lập tức nhìn ra.



“thật mà.” cô ta không quen đắc tội với người khác, đành nói thật, “Tớ nói cho cậu này, tớ đây là tiêu trước, vì mua cái lap này tớ đã xin khoản vay sinh viên. Tớ cũng đâu có cách nào, chúng tớ có một môn, thầy yêu cầu từ kỳ này nhất định phải có lap.”



Bạch Lộ rất kinh ngạc: “Mua máy tính cũng có thể vay?”




“đã tìm được người năm đó từng hợp tác với hắn.” lão Hình nói, “Hẳn là năm đó hắn làm giả sổ sách lừa gạt cô Trình.”



Nếu như là Trình Liên sau này, có lẽ đã sớm biết trước. Nhưng lúc đó Trình Liên vẫn còn trẻ, cũng không có kinh nghiệm, thêm bị tình cảm che mờ mắt, Dương Viễn dỗ ngon dỗ ngọt bịa đặt lung tung, Trình Liên cái gì cũng tin, bà ta càng cho hắn nhiều tiền hơn.



Lão Hình nói: “hắn cầm tiền tới vùng Đông Nam Á, sau này hắn phát tài cũng bắt đầu từ đây.



Văn Dụ xem tư liệu, kêu “Ồ” một tiếng, nhíu mày mỉa mai nói: “Đột nhiên trở thành người thành đạt.”



“Đúng vậy, quá đột nhiên.” Lão Hình nói, “Tôi có mấy chiến hữu cũ, sau chuyển nghề tới biên cảnh Đông Nam, tôi có nói chuyện với họ.”



Văn Dụ ngước mắt nhìn hắn.



Lão Hình nói: “Loại phát tài nhanh như này, chắc chắn có liên quan đến buôn lậu ma túy. Sau này hắn mở công ty cũng chỉ là xác rỗng.”



Cái này gần giống với phỏng đoán của Văn Quốc An, Văn Quốc An hoài nghi Dương Viễn rửa tiền.



Nhưng trong một đống lớn tư liệu, Văn Dụ lại nhìn thấy tấm ảnh một người phụ nữ.



“Đây là ai?” anh hỏi.



“Từ anh.” Lão Hình nói, “Vợ Dương Viễn, mẹ đẻ Dương Bác.”



Văn Dụ hỏi: “Người này có vấn đề gì không?”



Lão Hình nói: “Giờ đang ở bệnh viện tâm thần.”



Câu chuyện máu chó gì đây? Văn Dụ lé mắt.



“Gia cảnh Dương Viễn bình thường, hắn xuất thân từ một trấn nhỏ, bố là nghệ nhân, mẹ bán đồ ăn vặt. hắn là con út, phía trên còn hai người chị gái, cả nhà đều chu cấp tiền cho hắn đi học.”



“Khoảng chừng bốn năm tháng trước khi bố mẹ cậu kết hôn, Dương Viễn về nhà xem mắt, hai tháng sau liền trực tiếp kết hôn.”



“Từ anh chỉ có trình độ cấp hai, không có bằng cấp gì. Hai người bọn họ cả về mặt trình độ lẫn tướng mạo đều chênh lệch quá lớn, bố mẹ và người nhà Dương Viễn đều từng mãnh liệt phản đối, nhưng Dương Viễn vẫn khăng khăng kết hôn với Từ anh, cũng cùng đưa tới thành phố lớn.”



“Tính cách Từ anh dịu dàng ngoan ngoãn, sau cưới vẫn luôn không có việc làm, chỉ ở nhà làm việc nhà. cô ta nhanh chóng mang thai, sinh ra Dương Bác.”



“Nghe thì rất tốt, sao lại bị bệnh tâm thần?” Văn Dụ hỏi.



Trong lòng anh thật ra đâu phải không đoán ra, cái này e là có dính dáng đến Trình Liên.



P/s: đọc tới đây, nhân vật đáng ghét nhất là Bạch Lộ, đua đòi, ích kỷ, hay hóng chuyện, chỉ biết ăn mà không biết làm. Còn Trình Liên chết cũng chẳng oan. Dương Bác cũng có lý do mới hận bố mình và Trình Liên như thế.