Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1198 : Hy vọng đường về
Ngày đăng: 02:25 19/04/20
Vị trí của chủ nhiệm Triệu rất quan trọng, trên cơ bản sẽ không bao giờ nói bừa. Lúc này hắn khẳng định lãnh đạo sẽ đến thành phố Đông Bộ, như vậy sẽ là chắc chắn mười phần.
Sau khi tiến hành cảm tạ chủ nhiệm Triệu, Nguyễn Chấn Nhạc buông điện thoại, hắn quay sang nói với Tào Chân Nhi đang cởi áo:
- Hai ngày sau lãnh đạo sẽ đến.
- À, lần này nhất định sẽ không xảy ra vấn đề.
Tào Chân Nhi nói đến đây thì tiếp tục:
- Tào Viễn có lẽ có thể trợ giúp anh đối phó với Vương Tử Quân.
- Hắn sao? Có thể giúp đỡ được gì cho tôi? Hừ.
Sau khi nghe Tào Chân Nhi nhắc đến cậu em vợ của mình, Nguyễn Chấn Nhạc thật sự có chút khinh thường:
- Chỉ cần hắn không gây rối là tôi đã cảm tạ trời đất rồi.
- Anh nói vậy là ý gì? Em của em tìm được nhiều vấn đề của Vương Tử Quân, không phải vì anh sao? Đúng là chó cắn Lữ Động Tân, không biết được việc tốt của người ta làm cho mình.
Tào Chân Nhi thật sự rất bảo vệ cậu em của mình, thế nên giọng điệu với Nguyễn Chấn Nhạc có chút khiêu khích.
Nguyễn Chấn Nhạc nhìn bộ dạng cao ngạo của Tào Chân Nhi, thế là vẻ mặt chợt trở nên khó coi.
Bộ dạng nổi giận với gương mặt khó chịu của Nguyễn Chấn Nhạc nếu rơi vào trong mắt đám cán bộ ở thành phố Đông Bộ, chỉ sợ sẽ làm cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu và sợ hãi. Thế nhưng Tào Chân Nhi đã quá quen thuộc với Nguyễn Chấn Nhạc, nàng căn bản là không chút sợ hãi, ngược lại còn nằm xuống giường nói:
- Thế nào, tức giận rồi sao?
Nguyễn Chấn Nhạc thật sự nổi giận, sau đó vẻ mặt trở nên âm trầm, hắn đứng lên đẩy cửa đi ra ngoài.
- Cuộc điện thoại này là lãnh đạo yêu cầu tôi gọi cho cậu, bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong yêu cầu thành phố La Nam tuyệt đối không cho ra bất kỳ vấn đề gì.
Đường Cảnh Ung trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng âm trầm nói.
Vương Tử Quân hiểu Hào Nhất Phong lo lắng điều gì, thế là cũng không mở miệng đâm phá, hắn dùng giọng hàm hồ nói:
- Kính mong lãnh đạo tỉnh ủy cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm tốt công tác của mình, tuyệt đối không để phát sinh vấn đề.
Vương Tử Quân buông điện thoại và nụ cười càng thêm sáng lạn, hắn nhìn Đổng Trí Tân ở bên cạnh mình rồi nói:
- Trí Tân, anh thông báo xuống bên dưới, yêu cầu tất cả quận huyện trong thành phố La Nam thực hiện tốt công tác bản chức của mình, lãnh đạo thượng cấp sẽ đến khảo sát thành phố Tam Hồ.
Lãnh đạo sẽ đến khảo sát thành phố Tam Hồ? Nguyễn Chấn Nhạc nhận được tin tức này còn nhanh hơn Vương Tử Quân vài chục phút, dù chỉ là vài chục phút cũng đủ phản ánh được có người đang rất lo lắng.
Nhưng lúc này Nguyễn Chấn Nhạc thật sự không có tâm tư truy vấn, hắn sau khi nghe được phương án khảo sát thì sinh ra cảm giác khó thể tin. Sao có thể được? Tuyến đường chợt thay đổi, vì sao lại đổi sang thành phố Tam Hồ?
Thật ra thành phố Tam Hồ phát triển cũng khá tốt, nhưng có một thành phố làng xóm như La Nam thì làm cho rất nhiều người, đặc biệt là người có liên quan cảm thấy không thể yên ổn. Nguyễn Chấn Nhạc chính là một trong số đó.
- Bí thư Nguyễn, chúng ta đã làm xong tất cả công tác của mình, tuyệt đối không có vấn đề.
Mã Tiến Hổ thấy Nguyễn Chấn Nhạc luôn trầm mặc không nói, hắn còn tưởng bí thư Nguyễn không có lòng tin quá lớn, thế là vội vàng mở miệng cổ động.
Nguyễn Chấn Nhạc gật đầu trầm giọng nói:
- À, tôi biết rồi, anh thông báo cho bên dưới, tất cả bộ môn phải làm tốt công tác của mình, nếu ai xảy ra vấn đề, tôi sẽ xử lý người đó.
Sau khi Mã Tiến Hổ đi ra thì Nguyễn Chấn Nhạc lại nâng điện thoại lên, nhưng hắn bấm được vài số thì lại hạ xuống.