Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1281 : Người La Nam
Ngày đăng: 02:26 19/04/20
Lý Chính Nam vốn đã chuẩn bị xong, chuẩn bị gửi lên vài chục câu nói ủng hộ bí thư Vương. Nhưng lúc này hắn căn bản hết chỗ nói, anh nói xem, tôi phải biện luận giúp như thế nào đây?
Những người khác trong quán nét cũng tỏ ra rất nghiêm túc, bọn họ nhìn những câu nói liên tục được đưa lên màn hình, cũng không biết phải làm sao cho tốt.
Lúc này đám phóng viên trong hội trường cũng lẳng lặng nhìn người đàn ông ngồi giữa đại sảnh, vẻ mặt của bọn họ rất kinh ngạc.
Triệu Vệ Đông đặt chiếc camera trong tay xuống, hắn khẽ nhìn Lý Băng rồi nói:
- Lý Băng, tên họ Vương này có phải bị lừa đá vào đầu không, vì sao lại nói ra những lời như vậy?
Lý Băng không nói gì, nàng nhìn Vương Tử Quân vẫn ung dung ngồi bên trên, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Nếu Lý Băng xuất phát từ tâm lý đồng tình của một người phụ nữ thì Đổng Trí Tân lại xuất phát từ tương lai của lãnh đạo mình. Người trong nước thường có tình cảm sâu đậm với người giúp đỡ mình, Đổng Trí Tân là một người được Vương Tử Quân lôi ra từ trong đống đổ nát, sao hắn có thể quên cho được?
Nếu không có sự tán thưởng của Vương Tử Quân, Đổng Trí Tân cẳn bản không thể nào phát triển đến mức này. Bây giờ hắn càng là người phải tiến lên đầu sóng ngọn gió, càng là người phải đứng ra chịu áp lực thay cho lãnh đạo mới đúng.
Đổng Trí Tân cảm thấy khó thể nào ngăn cản được tình huống vào lúc này, thế nhưng trơ mắt nhìn là phương pháp cực kỳ không hay.
Chính mình nên làm gì bây giờ?
Đổng Trí Tân gãi gãi đầu, hắn thật sự sốt ruột vì cảm giác bó tay chịu trói của mình.
Lúc này có không biết bao nhiêu người đang chú ý đến những biến hóa của sự kiện lần này, những trang web trước đó luôn chú tâm đã biến kiểu chữ của Vương Tử Quân thành màu đỏ, cố gắng đẩy lên vị trí dễ thấy nhất, bắt mắt nhất.
Tuy những trang web cũng không cho ra những lời bình luận, thế nhưng thực tế thì bọn họ cũng không phải không hề có ý nghĩ với Vương Tử Quân.
- Tử Quân đang làm gì vậy?
Y Phong ôm Tiểu Điềm Đậu, nàng nhìn màn hình máy tính rồi hỏi Tần Hồng Cẩm.
Tần Hồng Cẩm cũng có một tảng đá lớn trong lòng, thế nhưng ngoài miệng lại khẽ an ủi:
- Không có gì, nguồn gốc tài sản của Tiểu Bắc không là vấn đề, Tử Quân không có chuyện gì đâu.
- Ba ba!
Tiểu Điềm Đậu cũng không rõ hai bà mẹ của mình đang nói gì, thế nhưng sau khi nghe thấy tên bố, không khỏi mở miệng dùng giọng ngọt ngào nói.
- Nếu mọi người đã muốn tìm hiểu nguồn gốc tài sản của vợ tôi, tôi cũng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mọi người. Mời các vị tìm nhấp vào menu Star, sau đó nhấp vào khung Run, cho vào nội dung "em yêu anh trọn đời trọn kiếp", sau đó nhấn enter.
Một dòng chữ chợt xuất hiện trên màn hình, Tần Hồng Cẩm và Y Phong nhìn dòng chữ kia và chợt ngây cả người.
Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ Tử Quân thật sự đang bị gì sao?
Những năm qua Tần Hồng Cẩm khống chế tập đoàn Quân Thành, có thể nói đã trải qua đủ bão giông, nhưng lúc này đối mặt với đáp án của Vương Tử Quân vẫn có chút hoảng hốt.
Tào Viễn vỗ mạnh lên bàn rồi dùng giọng hung hăng gầm lên:
- Tiếp tục cho ra những câu nghi vấn, nói về những gì không hay liên quan đến Mạc Tiểu Bắc...
Sau khi nghe ông chủ phân phó thì vẻ mặt tên thanh niên chợt biến đổi, hắn đang định lên tiếng cho đám người tiếp tục công tác, đột nhiên một thanh niên cách đó không xa đứng lên:
- Tôi không thèm, công kích một tên tham quan thì không có vấn đề, nhưng nếu nói tôi công kích một nữ thần làm cho chúng tôi kiêu ngạo, thật sự không có lương tâm, ông không làm.
- Đúng, mặc kệ chúng mày, dù có cho nhiều tiền thì chúng tao cũng không bán đi nhân cách của mình.
Vài tên thanh niên chợt đứng lên theo lời kêu gọi của đồng bọn.
Tào Viễn thật sự không ngờ trong đội ngũ của mình lại có kẻ tạo phản, vẻ mặt hắn chợt trở nên cực kỳ dữ tợn:
- Ai dám bỏ đi, tôi sẽ không tra cho một xu nào.
- Bỏ, xem như làm không công, chúng tao cũng không muốn làm chuyện trái với lương tâm.
Vài tên thanh niên nói xong thì đẩy cửa đi ra.
- Đây là người mà mày tìm về sao? Tao nói cho mày biết, không có xu nào cho bọn họ cả, không có một xu.
Tào Viễn chỉ vào tên thanh niên đeo kiếng trước mặt rồi gầm lên.
- Tào tiên sinh, coi như chúng tao làm cho chó, tạm biệt.
Tên thanh niên đeo kiếng đẩy bàn thật mạnh rồi đi ra ngoài cửa.
- Mày...Mày...
Tào Viễn vừa rồi còn hung hăng hất hàm sai khiến, bây giờ lại không nói nên lời, hắn đẩ ngã cái bàn rồi thở hổn hển nói.
- Vạn tuế!
Trong tiếng tung hô, Lý Chính Nam thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên, cảm giác sảng khoái không thể tả làm cho hắn cực kỳ hưng phấn.
Biểu hiện thất thố như vậy của Lý Chính Nam cũng không có gì là quá đáng, vì lúc này trong quán nét cũng không phải chỉ có một mình hắn, thậm chí còn có hai người xa lạ cùng đứng lên ôm lấy nhau, biểu hiện sự sung sướng của mình.
Đúng vậy, thật sự sung sướng, bọn họ là người kiên định ủng hộ bí thư Vương, bọn họ đã bỏ ra vài ngày biện luận cho bí thư Vương, bây giờ thắng lợi đến trong tay, bọn họ có quyền hoan hô, có quyền vui sướng.
...
Khi La Nam tiến vào thời khắc vui sướng, lúc này Vương Tử Quân chợt thở phào nhẹ nhõm. Hắn nhìn lên những dòng chữ liên tục kêu gọi ủng hộ Mạc Tiểu Bắc, bản thân cũng có chút hưng phấn.
Làm việc vì vợ quả nhiên sảng khoái.