Bí Thư Trùng Sinh
Chương 145 : Yêu giang sơn và cũng thích người đẹp
Ngày đăng: 02:14 19/04/20
Nếu đổi lại là bất kỳ bí thư xã nào khác thì bí thư Tôn sẽ không khó xử như vậy, trước tiên thay đổi tư tưởng, nếu không đổi được tư tưởng thì thay người, ngoài vấn đề hạ cấp phục tùng thượng cấp thì cục bộ phải phục tùng toàn thể. Tôn Lương Đống là người có nhiều thủ đoạn, nhưng khi lão đối mặt với Vương Tử Quân, lão chợt sinh ra cảm giác bất lực, rất khó tìm được điểm nhắm.
Bầu không khí nặng nề làm cho Hào Vân Trung và Mã Tiểu Hồng cảm thấy áp lực như núi đè, hai người chợt ý thức được tên thanh niên nói năng lỗ mãng vừa rồi chỉ sợ không phải đơn giản chỉ là một vị cán bộ xã.
- Chủ nhiệm Lý, anh đi xem có phải là bí thư Vương của xã Tây Hà Tử không? Nếu như là vậy, mời cậu ấy sang bên này.
Tôn Lương Đống cuối cùng cũng mở miệng, nhưng lại nói với chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Lý Tiếu Thiên.
Mà Mã Hữu Phúc cũng hận không thể cho con gái của mình một tát, đúng là chỉ biết làm loạn, bầu không khí tốt đẹp lại chỉ vì một câu mà trở nên rối rắm. Vương Tử Quân là ai? Nếu nói thẳng ra thì Mã Hữu Phúc phải cảm tạ Vương Tử Quân, nếu không có tên kia ra tay, sợ rằng hắn cũng không được ngồi lên vị trí trưởng phòng tài chính.
- Bí thư Tôn, chủ nhiệm Lý, hay là để tôi đi cho.
Mã Hữu Phúc đứng lên dùng giọng cung kính nói.
- Hôm nay anh là chủ nhà, là người bận rộn, cứ để chủ nhiệm Lý đi là được.
Tôn Lương Đống vung tay lên ngăn cản Mã Hữu Phúc, dù bí thư Tôn nói cũng đúng, nhưng đám người nơi đây đều không phải kẻ ngu, đều cảm thấy Mã Hữu Phúc không đủ độ nặng.
- Được, tôi đi qua xem thế nào.
Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Lý Tiếu Thiên nói rồi đứng lên, sau đó đi ra ngoài cửa.
- Hai người sao còn chưa tranh thủ đi theo?
Mã Hữu Phúc nhìn con gái và co rể đang đứng ngây người, thế là không khỏi lên tiếng trầm giọng nhắc nhở.
Lúc này Mã Tiểu Hồng thật sự là rất hối hận, nàng hận vì không thể cho mình hai tát, rõ ràng là một việc vui, bây giờ vì vài lời nói của mình mà biến thành cục diện bị động.
Ngàn vạn lần không phải là vị bí thư Vương kia, Mã Tiểu Hồng thầm cầu khẩn như vậy, nhưng nàng càng cầu nguyện thì càng cảm thấy khó nắm chắc.
Dưới sự chỉ dẫn của Hào Vân Trung, Lý Tiếu Thiên đi vào sảnh Vinh Hoa, những người trong sảnh vừa thấy hai vợ chồng Hào Vân Trung đi vào thì nhanh chóng vỗ tay nhiệt liệt.
- Chủ nhiệm Lý!
Một tên bạn học của Hào Vân Trung công tác ở văn phòng huyện ủy thấy Lý Tiếu Thiên đi vào thì nhanh chóng chào một tiếng, nụ cười trên mặt hầu như tràn cả ra.
Trong huyện Hồng Bắc có nhiều người được xưng là chủ nhiệm, nhưng có thể làm cho người bạn đang công tác ở văn phòng huyện ủy bày ra tư thái như vậy, rõ ràng chỉ có thể là chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Lý Tiếu Thiên. Một vị trưởng phòng tài chính như Mã Hữu Phúc đã làm cho người ta tôn kính, bây giờ một vị thường ủy huyện ủy như Lý Tiếu Thiên lại càng làm cho người ta ngưỡng mộ.
Lý Tiếu Thiên khẽ gật đầu với tên cán bộ khoa viên của văn phòng huyện ủy, sau đó ánh mắt chuyển lên người của Vương Tử Quân đang ngồi ở góc phòng. Lúc này Vương Tử Quân đang ngồi uống trà nói chuyện với Y Phong, hắn thấy Lý Tiếu Thiên đi vào thì cũng nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Thấy Vương Tử Quân đi đến thì Lý Tiếu Thiên cũng nhanh chóng tiến lên.
- Chào chủ nhiệm Lý, huyện thành này xem ra quá nhỏ, tôi vừa đến tìm anh báo cáo, bây giờ lại gặp anh ở chỗ này, nếu nói theo phim ảnh thì rõ ràng là duyên phận. Xem ra hôm nay tôi không thể không kính chủ nhiệm Lý hai ly.
Vương Tử Quân xòe bàn tay ra dùng giọng nhiệt tình nói.
- Tất cả bình thường, bí thư Vương, anh vào huyện báo cáo thuận lợi chú?
Tuy đã là thư ký đảng ủy xã, là cấp phó khoa, nhưng Chu Thường Hữu vẫn biểu hiện cực kỳ tôn kính với Vương Tử Quân. Hắn thấy ơn tri ngộ của bí thư Vương thật sự là suốt đời tương báo.
Vương Tử Quân ngồi xuống ghế trong phòng làm việc của mình, hắn nói:
- Cũng không có gì, đúng rồi, bí thư Tả có đây không? Thông báo cho anh ấy đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
- Bí thư Tả vừa đi, tôi sẽ phái người đi tìm.
Chu Thường Hữu đồng ý một tiếng, sau đó nhấc điện thoại trên bàn của Vương Tử Quân, nhanh chóng gọi cho nhân viên trực ban.
- Thường Hữu, anh cảm thấy chất lượng công trình cải tạo trường học trong xã là thế nào?
Vương Tử Quân chờ Chu Thường Hữu nói chuyện điện thoại xong thì hỏi thẳng.
- Điều này...Bí thư Vương, tôi chưa từng được như những tin tức tương quan về phương diện này.
Chu Thường Hữu rõ ràng không ngờ Vương Tử Quân lại hỏi như vậy, thế nên vội vàng trả lời.
- À, chất lượng trường học là cực kỳ quan trọng, sau kh xây dựng xong, chúng ta phải nghiệm thu, sau đó mới giao phần tiền còn lại.
Vương Tử Quân cũng không miệt mài theo đuổi vấn đề này, chỉ dùng giọng thản nhiên nói.
Văn phòng đã gọi điện thoại đi cả giờ nhưng không tìm được Tả Vận Xương, Vương Tử Quân thấy sắc trời đã tối, không thể không quyết định hôm sau rồi gặp mặt, sẽ nói chuyện với Tả Vận Xương sau.
Sau khi dùng cơm tối xong thì Vương Tử Quân quay về phòng làm việc đọc sách, những ngày qua hắn đặt phần lớn thời gian và tinh lực của mình lên sân khấu tinh thần và văn kiện và những trí nhớ về chứng khoán. Hắn có ý nghĩ nghiêm chỉnh như vậy cũng thật sự có được nhiều hiệu quả.
Chuông điện thoại đột ngột vang lên, Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại, hắn nghe được âm thanh của Tả Vận Xương.
- Bí thư Vương, anh tìm tôi sao?
Âm thanh của Tả Vận Xương có chút mệt mỏi.
- Bí thư Tả, tôi có chuyện cần nói với anh, bây giờ anh đang ở đâu?
Vương Tử Quân nhìn lên thấy đã tám giờ, hắn thản nhiên nói.
- Bí thư Vương, bây giờ tôi đang ở nhà, anh có gì cần dặn dò sao?
Vương Tử Quân nhíu mày nói:
- Bí thư Tả, tôi nghĩ muốn nói với anh về vấn đề xây dựng trường học. Thế này đi, ngày mai anh đi làm thì đến chỗ tôi một chuyến, vấn đề xây dựng trường học có liên quan đến an toàn của giáo viên học sinh trong xã, ngàn vạn lần không đượ chủ quan.