Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1459 : Thế Giới Này Quá Điên Cuồng, Chuột Là Phù Dâu Cho Mèo
Ngày đăng: 02:28 19/04/20
Khi đó Vương Tử Quân còn dùng giọng đùa giỡn nói:
- Tôi nghe thấy cục trưởng Đoạn thực hiện điều lệnh rất tốt, cái còi này của anh cũng rất tốt. Tiểu tử nhà tôi không hiểu vì sao lại thích còi của cảnh sát giao thông, cứ quấn lấy tôi đòi mua một cái. Trước nay tôi mãi bận rộn nên quên đi mất, hôm nay đến đây thấy cục trưởng Đoạn dùng còi, tôi chợt nhớ ra. Xem ra cn trai đang rất lo lắng với trí nhớ của bố mình đây.
Vương Tử Quân nói đùa làm cho những người khác nghe thấy được mà cười lớn. Khi mọi người đang cười thì Vương Tử Quân nói tiếp:
- Cục trưởng Văn Đống, hôm nay tôi lấy việc công nói chuyện tư, anh đưa cái còi kia cho tôi, đỡ tôi phải đi mua cho con, lại bị nói là không giữ lời.
Một cái còi của cảnh sát, Vương Tử Quân chỉ cần mở miệng thì những người khác sẽ không nói gì. Hơn nữa Vương Tử Quân cầm về nhà, dựa theo thói quen thích sạch sẽ của Mạc Tiểu Bắc sẽ căn bản không cho Tiểu Bảo Nhi tiếp tục sử dụng. Nhưng Vương Tử Quân vẫn thoải mái tự nhiên lấy cái còi của Đoạn Văn Đống.
Một hành động như vậy của Vương Tử Quân xem như một chuyện nhỏ xen giữa sự kiện lớn, nhưng đám người nơi đây ai cũng thầm hiểu sâu xa. Không chỉ là một hành vi bình thường, Vương Tử Quân và Đoạn Văn Đống có mối quan hệ gì? Chỉ trong thời gian ngắn thì Đoạn Văn Đống đã là người nhà của bí thư Vương Tử Quân rồi sao?
Có sự giúp đỡ của bí thư ủy ban tư pháp, Đoạn Văn Đống căn bản xem như đã tiến lên làm cục trưởng cục công an thành phố Đông Hồng. Đám lãnh đạo cục công an thành phố Đông Hồng đi cùng với lãnh đạo đều có ánh mắt phức tạp, dù là biểu hiện gì cũng có. Sau khi Vương Tử Quân rời khỏi cục công an thành phố Đông Hồng chưa lâu, trong đơn vị đã truyền ra nhiều thông tin, rất nhiều cán bộ thâm niên cảm thấy thời gian cục trưởng Đoạn tiến lên như diều gặp gió đã đến.
Vương Tử Quân lấy chiếc còi của Đoạn Văn Đống cũng xem như nhất thời nảy lòng tham, hắn thật sự muốn Đoạn Văn Đống tiến lên giữ chức vụ. Trước khi đến kiểm tra cục công an thành phố Đông Hồng, thậm chí trước khi chủ động ra tay với Hà Duyên Cường thì hắn đã nghiên cứu cẩn thận tư liệu của cục công an thành phố Đông Hồng, căn bản hiểu rõ những gì mà Đoạn Văn Đống đang gặp phải.
Vương Tử Quân là một bí thư ủy ban tư pháp, nếu hắn muốn tiến hành khống chế các đơn vị bên dưới, muốn các đơn vị có lực chiến đấu, hắn cần phải xếp một vài người của mình vào các vị trí quan trọng. Vương Tử Quân có thể nói chưa quen cuộc sống ở tỉnh Nam Giang, hắn tất phải ngã bài, phải đề bạt những người muốn tiến vào trong hàng ngũ của mình.
Người đàn ông kia cười cười nói với Triệu Dũng:
- Cám ơn cậu, nếu không có cậu nói, tôi thật sự còn không biết chỗ này còn có đường.
Triệu Dũng cười cười xoa xoa tay nói:
- Tôi cũng là công tác lâu năm ở đây, thế cho nên mới quen thuộc. Điều này...
Lúc này Triệu Dũng căn bản không biết nói gì cho phải.
Người đàn ông kia cười cười nói:
- Tôi đã nhiều lần gặp cậu ở chỗ này, cậu công tác rất chuyên nghiệp, ông chủ của các cậu có một nhân viên công tác như vậy cũng xem như có phúc.
Người đàn ông nói vài câu với Triệu Dũng rồi đi ngay. Khi người này đi đến cửa thì đã bị nhiều người khác vây quanh. Triệu Dũng cảm thấy người thật sự có quyền lực phải như Chử tiên sinh, phải nói thế nào nhỉ? À, an phận, chỉ có an phận mới thật sự là khoe khoang mạnh nhất.