Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1484 : Chiều chuộng con trẻ khó trưởng thành (Hạ)

Ngày đăng: 02:28 19/04/20


- Ngài có phải là Vương tiên sinh không? Tôi có quyền lợi này hay không thì chính mình biết rõ ràng. Bây giờ tôi chỉ nói cho ngài biết rõ, ngài mau chóng xin lỗi trưởng phòng Đinh, sau đó đưa con mình đi, nếu không chúng tôi sẽ cưỡng chế mời ngài đi.



- Bố, con muốn ở lại nhà trẻ.



Tiểu Bảo Nhi rõ ràng rất thích nơi này, nó không muốn đi.



Vương Tử Quân vỗ vỗ Tiểu Bảo Nhi nói:



- Không có việc gì, bố sẽ giải quyết ngay thôi.



Vương Tử Quân nói rồi lấy điện thoại ra, bây giờ nói lý với vị hiệu trưởng Lý kia rõ ràng là toi công, nếu người ta không nói đạo lý thì hắn cũng lười mở miệng.



Người phụ nữ kia thấy Vương Tử Quân lấy điện thoại ra thì nở nụ cười nhạt, hiệu trưởng Lý lại có chút lo lắng, thế nhưng khi nhìn người phụ nữ bên kia thì cũng nở nụ cười.



Có trưởng phòng Đinh ở đây, dù tìm ai cũng không có hiệu quả.



- Ai? Ai đánh cháu tôi? Có phải muốn chết không?



Một tên đàn ông mặc đồng phục cảnh sát chạy đến phòng, vừa vào cửa đã quát lớn.



Khi thấy tên đàn ông kia thì hai mắt Vương Tử Quân khẽ híp lại, còn người phụ nữ kia thì gật đầu với người vừa đến:



- Tiểu Phong, cậu hò hét gì vậy? Cháu cậu ở đây.



Tên đàn ông đi đến trước mặt người phụ nữ, hắn bắt chuyện với nàng, sau đó nói với cậu bé mập mạp:



- Cháu trai, nói xem là ai đánh cháu, cậu bắt về thay cháu hả giận.



- Cậu, chính là nó đánh cháu.



Cậu bé giống như tìm được chỗ dựa của mình, nó chỉ vào Tiểu Bảo Nhi trong lòng Vương Tử Quân:




- Vậy thì được, tôi đi theo anh một chuyến.



Vương Tử Quân nói rồi xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bảo Nhi, sau đó cười nói với Triệu Tịnh Yên:



- Cô giáo Triệu, cô không cần từ chức, sẽ không có chuyện gì.



Triệu Tịnh Yên căn bản hiểu rõ lai lịch của gia đình Chử Thăng Minh, lúc này nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì càng cảm thấy Vương Tử Quân căn bản là không biết sống chết. Nàng miễn cưỡng nở nụ cười, vừa chuẩn bị mở miệng thì cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông đi vào với gương mặt rất sốt ruột.



- Chuyện gì xảy ra vậy?



Người đàn ông vừa đi vào thì mở miệng hỏi trưởng phòng Đinh.



Trưởng phòng Đinh chưa kịp mở miệng thì tên đàn ông mặc đồng phục cảnh sát đã tươi cười dùng giọng nịnh nọt nói:



- Anh rể, có người ức hiếp Tiểu Minh, nhưng anh yên tâm, em đã xử lý tốt đẹp rồi.



Người đàn ông kia khẽ gật đầu giống như hiểu phương thức xử lý của em vợ, hắn cũng không quan tâm đến cậu em vợ, mà trực tiếp đi về phía vợ mình.



- Chử tiên sinh, đây căn bản không phải là chuyện gì lớn, chỉ là hai đứa trẻ đùa giỡn với nhau, chúng ta là người lớn thì không cần tham gia chứ?



Triệu Tịnh Yên thấy Chử tiên sinh, ấn tượng của nàng về hắn là rất tốt, thế nên thấy đối phương thì căn bản mở miệng giúp đỡ cho một người căn bản không biết nông sâu như Vương Tử Quân.



Người đàn ông kia nhìn qua mặt Triệu Tịnh Yên, sau đó nhìn về phía Vương Tử Quân. Khi thấy nụ cười lạnh nhạt của Vương Tử Quân, hắn chợt chấn động.



Vô tình Chử tiên sinh chợt cảm thấy chóng mặt, tuy là lần đầu tiên gặp mặt thế nhưng cũng không phải là hắn chưa từng được thấy Vương Tử Quân. Hắn nghĩ đến sự kiện mình thất bại thảm hại, thế là cảm giác căm hận bùng lên trong lòng.



Hận thì hận nhưng Chử Ngôn Huy vẫn nở nụ cười vui vẻ nói:



- Chào bí thư Vương, không ngờ lại gặp ngài ở chỗ này.