Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1485 : Luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại (Thượng)

Ngày đăng: 02:28 19/04/20


Lúc này trưởng phòng Đinh đnag mong chờ chồng sẽ làm cho con mình hả giận.



Từ khi kết hôn đến nay thì trưởng phòng Đinh chỉ nhìn thấy người khác chủ động bắt tay với chồng mình, khi đó trên mặt chồng là nụ cười bình thản, nhưng vẻ bình thản đó rơi vào mắt người khác lại là biểu tượng cao quý. Nhưng bây giờ khi thấy người đàn ông kia, chồng của nàng lại có biểu hiện khác thường, lại chủ động tiến lên bắt tay chào hỏi.



Vương Tử Quân nghe thấy người kia gọi tên mình, chỉ biết đối phương nhận ra mình, nhưng trong ký ức của hắn căn bản không biết người này.



Nhưng đối phương đã vươn tay thì Vương Tử Quân cũng đành bắt tay đối phương rồi dùng giọng nhàn nhạt nói:



- Xin hỏi ngài là...



Hai người bắt tay nhau làm cho đám người trong phòng chợt ngây người, Đinh Tiểu Phong biết anh rể của mình là ai, bây giờ anh rể lại khiêm tốn với đối phương, như vậy đối phương sẽ là ai? Chính mình vừa rồi còn kiêu ngạo định đưa đối phương đến cục công an tỉnh, điều này...



- Tôi là Chử Ngôn Huy, đã từng gặp mặt bí thư Vương trong công viên Nam Giang.



Chử Ngôn Huy khẽ nhếch môi nở nụ cười rồi dùng giọng nho nhã lễ độ nói.



Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của Chử Ngôn Huy, hắn chợt liên hệ hình tượng của người này và Chữ Vận Phong. Tuy hai người có sự khác biệt rất lớn nhưng ánh mắt lại sắc bén như nhau.



Là con trai của Chữ Vận Phong.



Hèn gì người nhà của đối phương kiêu ngạoi như vậy, Vương Tử Quân nhìn Chử Ngôn Huy rồi cười cười nói:



- Anh là người nhà của chủ tịch Vận Phong sao?



Chữ Vận Phong tổng cộng có hai con trai một con gái, có thể nói là đầu đủ nếp tẻ, nhưng chủ tịch Chử là cán bộ từ niên đại xưa công tác đến bây giờ, ba con cũng không tính là nhiều.



Vương Tử Quân nói cũng có vẻ rất tùy ý, nhưng nghe vào trong tai đám người nhà Chữ Vận Phong thì căn bản giống như một búa tạ đập xuống làm cho người ta vỡ mộng. Người đàn ông trẻ tuổi kia xưng hô một cách bình thường với Chữ Vận Phong là người được bọn họ coi như thần, rõ ràng và dõng dạc gọi tên chủ tịch Vận Phong.
Chử Ngôn Huy căn bản cũng không có bao nhiêu cảm tình với người phụ nữ này, hắn sở dĩ lấy nàng cũng là vì bố mình căn bản rất tán thưởng nàng, hơn nữa hai nhà còn có chút quan hệ, thế nên mới xong chuyện. Lúc này hắn nghe thấy nàng hỏi một câu nói ngu xuẩn như vậy, hắn không khỏi dùng giọng lãnh đạm nói:



- Là thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp Vương Tử Quân.



Trưởng phòng Đinh chợt ngây người, không ngờ người đàn ông trẻ tuổi kia lại có địa vị lớn như vậy. Mặc dù vị trí không phải cao vời trong tỉnh Nam Giang thế nhưng cũng không phải thấp, hơn nữa còn là một trong ban ngành thường ủy tỉnh ủy, chính mình vừa rồi lớn tiếng với anh ta, em trai của mình còn muốn bắt người ta đi, thật sự là những hành vi coi trời bằng vung.



Nếu không phải là Chử Ngôn Huy lần này đến kịp lúc thì không phải là em trai của mình sẽ bị té nhào rồi sao? Mặc dù nàng căn bản không bao giờ nghi ngờ lời nói của chồng, thế nhưng lúc này nàng không nhịn được phải hỏi:



- Còn trẻ như vậy sao?



- Em nhớ cho kỹ vào, càng trẻ càng không dễ chọc vào.



Chử Ngôn Huy cũng không thích người phụ nữ này tiếp tục nói nhiều, hắn thật sự có chút bực bội. Hắn không ngờ mình và Vương Tử Quân gặp mặt lần đầu tiên lại với phương thức không mấy cảm tình này.



Đinh Tiểu Phong cũng không có tâm tư trò chuyện cùng anh rể của mình, hắn bỏ đi với tâm tình lo sợ bất an. Mặc dù nể mặt anh rể thì bí thư Vương sẽ không làm gì mình, thế nhưng ít nhất thì lãnh đạo cũng không thoải mái.



Nếu so sánh với Đinh Tiểu Phong thì hiệu trưởng Lý càng thêm lo sợ bất an hơn. Đinh Tiểu Phong là người có anh rể, hiệu trưởng Lý căn bản không có anh rể như vậy. Hắn không có người che chở, vừa rồi hắn lại nói những lời không ra gì với bí thư Vương.



"Cái gì mà là đứa con hỗn hào!"



Hiệu trưởng Lý nghĩ lại những lời nói của mình, hắn hận không thể cho chính mình vài cái tát. Hắn là người đứng đầu nhà trẻ, hắn cũng xem xét qua thông tin của các phụ huynh học sinh, vì sao hắn lại không biết bố của Vương Bắc Thần là thường ủy tỉnh ủy chứ?



Thật sự là hãm hại người, trong lòng hiệu trưởng Lý cảm thấy rất khó chịu. Hắn nhìn hai người Triệu Tịnh Yên đang nói chuyện với nhau, thế là nhanh chóng đi lên nói:



- Cô giáo Triệu, cô xem...Cô xử lý mâu thuẫn giữa các học sinh rất thỏa đáng, chung tôi chuẩn bị tăng lương cho cô.