Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1523 : Điển hình tuổi trẻ tài cao

Ngày đăng: 02:29 19/04/20


Nếu so sánh với Vương Quang Vinh thì Vương Giải Phóng có chút xấu hổ, dù là chú của Vương Tử Quân, thế nhưng thời gian trở thành thường ủy tỉnh ủy còn ít hơn cả Vương Tử Quân. Hơn nữa cũng chỉ có vị trí trước thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy trong ban ngành thường ủy mà thôi, vì vậy nên có chút kém thế.



Có vài người bắt tay Vương Tử Quân trước, cũng có người bắt tay Vương Giải Phóng trước, thật sự có chút lộn xộn. Mặc dù cũng không có ai có tâm tư so đo, thế nhưng người đến thăm Vương lão gia tử càng nhiều thì vẫn có người lưu ý đến phương diện này. Đây là một sự giác ngộ, nếu như không cẩn thận suy xét thì căn bản không có vấn đề, nếu như xem xét sâu xa, có thể tìm ra nhiều ý nghĩa khác nhau. Sự việc này căn bản là cực kỳ vi diệu, nếu không phải là người sâu sắc thì căn bản khó thể nào phát giác được.



Vương Tử Hoa là người trẻ tuổi đã là phó chủ tịch thành phố, bây giờ là phúc lớn, là điển hình tuổi trẻ tài cao trong mắt nhiều người. Thế nhưng hôm nay hắn nhìn tình huống xấu hổ của bố mình, trong lòng có chút hương vị khác thường. Tuy Vương Tử Quân là người đi càng xa thì càng có lợi, thế nhưng đối mặt với một người anh như vậy, áp lực của hắn là quá lớn.



Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn ít nhắc đến Vương Tử Quân.



Những người đến thăm Vương lão gia tử chủ yếu là lãnh đạo ban ngành tỉnh ủy và các vị cựu chiến binh, thân phận quá rõ ràng. Vì vậy khi bọn họ đến thăm hỏi thì chỉ cần bắt tay ân cần thăm hỏi ba người Vương Quang Vinh, còn Vương Tử Hoa căn bản không được đứng chen vào.



Vương Tử Hoa không được ở bên cạnh, tất nhiên Bành Thượng Vân cũng là như vậy, hắn đi bên ngoài hành lang cùng bị thư ký của Vương Giải Phóng chỉ huy làm nhiều việc vặt, cũng không rảnh rỗi. Nhưng là như vậy thì hắn cảm thấy rất vui. Dù sao hắn thấy được nhiều đại nhân vật đến thăm hỏi gia trưởng Vương gia, điều này nói rõ tương lai của chủ tịch Vương là vô hạn. Hắn là một lái xe cho lãnh đạo, cuộc sống sau này cũng tốt hơn hẳn.



- Anh Triệu, anh nhìn xem, đó là xe số một tỉnh ủy.



Bành Thượng Vân căn bản rất quan tâm đến số xe của lãnh đạo tỉnh ủy, khi hắn đứng bên cạnh cửa sổ lơ đãng nhìn ra bên ngoài, chợt hô lên với thư ký của Vương Giải Phóng.



Vương Giải Phóng luôn biểu hiện mình là lãnh đạo trước mặt Bành Thượng Vân, nhưng khi nghe nói là xe số một của tỉnh ủy đến thì cũng bất chấp nhiều, hắn nhìn qua rồi vội vàng nói:



- Cậu ở đây xem xét, tôi đi báo cho lãnh đạo một tiếng.



Bành Thượng Vân đồng ý một tiếng giống như nhận được nhiệm vụ gì trọng đại, hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe số một tỉnh ủy, giống như sợ chiếc xe kia biến mất. Nhưng hắn cũng không ý thức được rằng dù mình có nhìn chằm chằm vào cũng không làm được gì hơn.
- Chính là người vừa rồi trò chuyện với bí thư Hàn.



Bành Thượng Vân sờ đầu rồi khẽ nói:



- Hình như tên là Vương Tử Quân.



Vẻ mặt thư ký Triệu chợt trầm xuống, hắn dùng ánh mắt hung hăng nhìn Bành Thượng Vân:



- Tiểu Bành, lời này anh chỉ nên nói với tôi, nếu như bị người ta nghe được, chỉ sợ anh cũng đừng hòng làm lái xe cho chủ tịch Vương.



- Vương Tử Quân là cái tên mà anh có thể gọi sao? Bí thư Vương là thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang, nếu so về vị trí thậm chí còn vượt qua cả chủ tịch tỉnh Vương!



Bành Thượng Vân nghe những lời này mà đỏ mặt tía tai, chợt nói:



- Trời ạ, khôn ngờ còn trẻ mà vị trí lại cao như thế...



Khi Bành Thượng Vân đang cực kỳ cảm khái thì đoàn người Vương Tử Quân và bí thư Hàn Điền Thịnh đã đi ra. Trước khi Hàn Điền Thịnh lên xe còn bắt tay cười nói với Vương Tử Quân:



- Bí thư Tử Quân, tỉnh Chiết Giang là quê hương của anh, sau này nếu Nam Giang bên kia có chuyện gì tốt, mong cậu quan tâm đến Chiết Giang nhiều hơn.