Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1589 : Vốn cho rằng sẽ là long hổ tranh đấu, không ngờ chỉ là một tràng đùa giỡn (1)

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


Tuy trưởng phòng có quyền phủ quyết, thế nhưng rất ít vị lãnh đạo nào vận dụng quyền lợi này của mình. Dù sao thì quyền lợi này cũng giống như thanh kiếm hai lưỡi, nếu như anh cho ra quyết định như vậy thì người ngoài sẽ xem đó là một biểu hiện vô năng.



Vương Tử Quân vừa mới đảm nhiệm vị trí trưởng phòng tổ chức, nếu bây giờ phủ quyết ý kiến của đa số, như vậy rõ ràng là hành vi không sáng suốt, hơn nữa dễ làm cho người ta mượn cớ. Quan trọng là nếu có người nắm chuyện này để công kích Vương Tử Quân, chỉ sợ sẽ là cái cớ tuyệt hay.



Long Điền Hỉ thầm lo lắng, hắn nhìn về phía Vương Tử Quân, thấy Vương Tử Quân vẫn ngồi trên vị trí của mình, nụ cười trên mặt căn bản là không thay đổi.



Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Long Điền Hỉ, Thịnh Tranh Khôi đã tiếp tục mở miệng: - Trưởng phòng Vương, các vị, tôi đồng ý với ý kiến của trưởng phòng Vân. Đồng chí Lý Sâm Thăng là người có năng lực tốt, hơn nữa lại khỏe mạnh trẻ trung, những năm gần đây luôn hỗ trợ công tác của hiệu trưởng Chung ở trường đảng. Lúc này đề cử anh ấy tiến lên vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng căn bản xem như đề cử đồng chí thích hợp lên vị trí thích hợp.



- Còn đồng chí Khương Tập Minh, người này có năng lực công tác rất tốt, tôi cảm thấy nên cho anh ấy tiến thêm một bước, làm trợ thủ đắc lực cho đồng chí Lý Sâm Thăng ở trường đảng tỉnh ủy.



Khóe miệng Trần Viễn Lũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đây là kế hoạch của hắn. Tuy hắn biết kế hoạch như vậy không chắc có thể đẩy Khương Tập Minh ra khỏi danh dách đề cử, thế nhưng nếu Vương Tử Quân kiên trì đẩy Khương Tập Minh tiến lên, như vậy Lý Sâm Thăng cũng xếp trước Khương Tập Minh.



Còn những chuyện sau đó thì Trần Viễn Lũng căn bản không thể nhúng tay vào, hắn tin tưởng người làm hiệu trưởng trường đảng như Diêu Trung Tắc sẽ xử lý tốt hơn mình rất nhiều.



Thịnh Tranh Khôi nói xong thì cả phòng trở nên trầm mặc, Đổng Nguyên Hàng là người dự thính hội nghị, hắn cảm thấy có chút khó thở. Hắn dù biết trưởng phòng Trần đã có chuẩn bị ở sự kiện này, thế nhưng không ngờ lại là chuẩn bị như vậy, rõ ràng không cho trưởng phòng Vương một cơ hội nào.
Nhưng dù nói thế nào thì bên Trần Viễn Lũng cũng có ba người thông qua, hơn nữa chỉ có hai đề cử, dù Vương Tử Quân mặc giáp ra trận thì cũng phải dựa theo ý chí của ba người mình. Hắn tin Vương Tử Quân sẽ không vì chuyện này mà sử dụng quyền lợi phủ quyết.



Dù sao thì chuyện nhỏ như thế này các vị lãnh đạo cũng thường chọn phương án tránh né thì hơn.



Trần Viễn Lũng nhìn Long Điền Hỉ nói xong thì ngồi xuống uống nước, hắn chợt nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, tôi muốn nói hai câu.



Vương Tử Quân gật đầu nói: - Trưởng phòng Trần, anh có ý kiến gì cứ nói, hôm nay chúng ta họp bàn, nên nói cứ thoải mái, mỗi người phát biểu ý kiến của mình.



- Trưởng phòng Vương, tôi cảm thấy ba vị trưởng phòng đều nói rất đúng, hai đồng chí Lý Sâm Thăng và Khương Tập Minh đều là rất tốt, nếu để cho hai đồng chí này tiến lên làm phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng tỉnh ủy thì căn bản là quá dư dả. Tôi thấy không bằng nên báo hai đồng chí này lên cho hội nghị thường ủy quyết định nhân tuyển bổ nhiệm. Trình Viên Lệ nói đến đây rồi dừng lại một chút: - Cứ dựa theo bản danh sách khảo sát của ban cán bộ số hai.



Dựa theo bản danh sách khảo sát của ban cán bộ số hai, đó rõ ràng coi Lý Sâm Thăng là nhân tuyển đầu tiên, Khương Tập Minh dù sao cũng chỉ là một người dự bị mà thôi. Nếu có người nắm chặt lấy điều này, Khương Tập Minh căn bản không có hy vọng tiến lên.



Trần Viễn Lũng nói xong những lời này thì cười cười: - Trưởng phòng, đây cũng là vì chúng ta tuyển nhân tài không bám vào khuôn mẫu, dù sao thì hai vị đồng chí này cũng rất vĩ đại.