Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1623 : Chìm thuyền bên cạnh bờ (2)
Ngày đăng: 02:30 19/04/20
Tả Trung Minh nghĩ đến Triệu Tuấn Sơ mà tâm tình càng thêm cuồng nhiệt, hắn hy vọng có thể tăng tiến tình cảm với lãnh đạo, tâm tư này bây giờ càng thêm mạnh mẽ. Tuy bây giờ hắn có quan hệ khá tốt với Triệu Tuấn Sơ, thế nhưng Tả Trung Minh cảm thấy mình và lãnh đạo vẫn có khoảng cách, vì sao mình không lợi dụng cơ hội lần này để kéo thêm chút quan hệ?
- Ôi! Tả Trung Minh thở dài một hơi, tâm tư lại chuyển lên vụ án lần này. Sự việc đến bây giờ vẫn còn nằm trong dự đoán, vì vậy hắn không cần phí bao nhiêu tinh lực, nhanh chóng xử lý vấn đề, sự việc lúc này căn bản đều đang phát triển theo đúng quỹ tích của nó.
Tả Trung Minh căn bản không có chút không thoải mái với công tác căn bản không có tính khiêu chiến vào lúc này, đối với hắn thì công tác tốt nhất là nên làm từng bước, mà hắn chỉ là một chiếc ốc vít nhỏ trong sự kiện này mà thôi.
- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại vang lên, Tả Trung Minh cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó chợt nở nụ cười: - Mao Mao à, con đang làm gì ở nhà vậy?
Con gái bên kia dùng giọng thần bí nói: - Con đang giả vờ giận mẹ, bố, khi nào thì bố về?
Tả Trung Minh nghe con gái mười tuổi của mình nói như vậy thì chợt nở nụ cười vui vẻ, hắn cười ha hả nói: - Ôi, con gái bảo bối, bố không có ở nhà thì con nên nghe lời mẹ, nhưng nếu mẹ sai thì bố về sẽ phê bình, thế nào, được không?
- Không được, con có nguyên tắc của mình, cô giáo nói chân lý là vô giá, con không thể vì khuất phục mẹ mà bán đi nguyên tắc chính nghĩa, bố, con sẽ không cúi đầu với mẹ.
Tả Trung Minh nghe mà giống như thấy được gương mặt chu cái miệng nhỏ nhắn của con gái, hắn thầm cảm thấy ấm áp, sau đó nói vào trong điện thoại: - Được rồi, tiểu dũng sĩ chính nghĩa, bố sẽ gọi điện thoại cho mẹ, sẽ để mẹ xin lỗi con gái bảo bối được không?
- Như vậy mới được chứ. Con gái đồng ý một tiếng, sau đó bắt đầu nói những chuyện ở trường, những câu chuyện này càng làm cho tâm tình của Tả Trung Minh trở nên rất tốt, chốc chốc còn nói ra vài lời bình luận.
Chỉ là một phút mà thôi, cần gì phải mạo hiểm tính mạng của mình?
Tả Trung Minh căn bản cảm thấy rất khó chịu với những người không tuân thủ luật giao thông, hắn lại nghĩ đến chuyện mừng thọ bảy mươi của bố mình, cho dù hắn có bận rộn thế nào cũng phải về nhà một chuyến. Lần này nếu như mình không đến, chỉ sợ ông cụ sẽ rất tức giận.
Nhưng nên tặng lễ vật gì? Tuy ông cụ nói không thích gì cả, thế nhưng hắn biết rõ ông cụ rất xem trọng lễ vật của mình, đây chính là một phần tâm tình của con cái.
Tả Trung Minh cảm thấy mình nên mua ghế mát xa tự động, nên mua một cái máy mát xa chân...
Khi Tả Trung Minh đang cảm thấy khó thể nào quyết định thì đèn đỏ biến thành đèn xanh, hắn nhìn đèn đường, sau đó cất bước, đúng lúc này điện thoại của hắn chợt vang lên.
Tả Trung Minh nhìn qua màn hình điện thoại, thấy đó là người quen, thế là vừa đi vừa nói: - Anh đến đâu rồi? Tôi à, tôi đang đi ở đầu đường Chữ Thập, trước mặt có vài quán ăn, chúng ta vào đó ăn thịt lớn uống rượu cay thể nghiệm cuộc sống, anh thấy thế nào?
Người ở đầu dây bên kia căn bản là không có gì trái ý với Tả Trung Minh, lại dùng giọng cảm khái nói hôm nay phải uống rượu cho thật vui vẻ.
Phản ứng của người kia căn bản nằm trong dự đoán của Tả Trung Minh, khi hắn cúp điện thoại thì chợt cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn vô thức quay đầu lại nnhinf, chợt thấy một chiếc xe chở đầy rác đang điên cuồng phóng về phía hắn giống như ngựa thoát cương.