Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1668 : Vỏ quýt dày có móng tay nhọn (1)

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


Một loạt ý nghĩ lóe lên trong đầu Diệp Thừa Dân, những người xuất hiện trong đầu lão phần lớn đều có ưu điểm và khiếm khuyết, làm cho lão khó thể nào quyết đoán. Thực tế thì lựa chọn tốt nhất là Diêu Trung Tắc, nhưng lão lại căn bản khó tin vào Diêu Trung Tắc.



Gần đây Diêu Trung Tắc liên tục có những hành vi mờ ám, Diệp Thừa Dân hầu như đều nhìn thấy rõ ràng, mặc dù không thoải mái nhưng cũng không nói gì. Chỉ là lúc này sự việc đã phát sinh, nếu như ném cho một người lão cảm thấy lo lắng như vậy, có thể hoàn thành hay không cũng là vấn đề.



- Bí thư Diệp, ngài cảm thấy trưởng phòng Vương như thế nào? Anh ấy bây giờ là trưởng phòng tổ chức, trước kia còn là bí thư ủy ban tư pháp, căn bản phù hợp trò chuyện với cả Lỗ Kính Tu và Chân Hồng Lỗi. Đào Nhất Hành thấy Diệp Thừa Dân do dự thì khẽ dùng giọng đề nghị nói.



Vương Tử Quân? Diệp Thừa Dân cảm thấy Vương Tử Quân còn quá trẻ, ép không được trận tuyến, thế nên không cho vào danh sách suy xét. Nhưng lúc này nghe Đào Nhất Hành nói như vậy thì thầm tỉnh táo, không phải sao, Vương Tử Quân thật ra là người thích hợp nhất.



- Nhất Hành, anh cảm thấy trưởng phòng Tử Quân có thể trấn an được hai người kia sao? Diệp Thừa Dân tuy đã có quyết định nhưng vẫn có chút không yên lòng.



Đào Nhất Hành cầm bình trà châm vào ly cho Diệp Thừa Dân, sau đó mới cười nói: - Bí thư Diệp, tôi cảm thấy ngài không cần lo lắng, nếu nói trong ban ngành của chúng ta có ai trấn áp được Chân Hồng Lỗi thì căn bản là không nhiều, thế nhưng trưởng phòng Vương tuyệt đối là một trong số đó. Ngài cứ yên tâm, tôi cảm thấy chuyện này giao cho trưởng phòng Vương là cực kỳ phù hợp.



Diệp Thừa Dân khẽ gật đầu, tuy lão tán thành Vương Tử Quân nhưng không nghĩ rằng trong mắt Đào Nhất Hành thì trưởng phòng tổ chức kia lại có độ nặng như vậy. Lão có chút trầm ngâm, sau đó mới nói: - Lát nữa anh để cho Chấn Hưng mời trưởng phòng Tử Quân đến phòng làm việc của tôi một chuyến, tôi sẽ nói với cậu ấy một chút.



Đào Nhất Hành báo cáo xong thì rời đi, ra khỏi phòng làm việc của Diệp Thừa Dân. Lúc này Khuất Chấn Hưng đang chờ cách đó không xa, hắn thấy Đào Nhất Hành đi ra thì vội vàng tiến lên nghênh đón: - Thư ký trưởng Đào.



- À, Chấn Hưng, bí thư Diệp vừa rồi có sắp xếp, nói cậu thông báo cho trưởng phòng Tử Quân đến phòng làm việc của bí thư một chuyến. Khuất Chấn Hưng có quan hệ không tệ với Đào Nhất Hành, lúc này nghe Đào Nhất Hành phân phó thì khẽ nói: - Thư ký trưởng, có phải lãnh đạo chuẩn bị điều chỉnh...




Vương Tử Quân suy tư một lúc lâu mới cầm điện thoại lên bấm số của Lỗ Kính Tu. Sau khi điện thoại nối thông thì Vương Tử Quân cười nói: - Bí thư Lỗ, tôi là Vương Tử Quân, bây giờ gọi điện thoại không quấy rầy anh đấy chứ?



Lúc này Lỗ Kính Tu đang cảm thẩy rất phiền muộn, vì chuyện của người cháu của bạn mà hắn đau hết cả đầu. Khi hắn muốn điều đối phương đến dưới trướng của mình, không ngờ Chân Hồng Lỗi lai trực tiếp dùng danh nghĩa bồi dưỡng cán bộ trọng điểm để điều đối phương xuống cục công an huyện làm một vị phó cục trưởng.



Điều động cán bộ xuống tuyến dưới căn bản giống như trọng điểm bồi dưỡng, thế nhưng cũng giống như gạt người ta lên vị trí an nhàn không phải làm gì. Chỉ là Lỗ Kính Tu biết rõ đối với người cháu của bạn mình sắp xếp như thế này không phải là chĩa vào hắn.



Tuy người bạn kia không tiếp tục gọi điện thoại cho Lỗ Kính Tu, thế nhưng hắn lại sinh ra cảm giác mất hết mặt mũi. Hắn thật sự căm giận bất bình, thế nhưng ngoài miệng không thể nói được gì.



Nếu như Lỗ Kính Tu vì chuyện này mà trở mặt với Chân Hồng Lỗi, như vậy căn bản là tự tìm phiền phức. Chân Hồng Lỗi có thể tìm ra hàng ngàn lý do để bảo hộ cho mình. Anh nghĩ mà xem, tôi trọng điểm bồi dưỡng cán bộ trẻ, như vậy mà anh không cho và cố gắng ngăn trở, như vậy có ý gì? Có lẽ đến lúc đó Lỗ Kính Tu cũng chỉ có thể cứng họng mà thôi, thật sự là ăn quả đắng nói không nên lời, thôi thì nhịn chút nhất thời lo chuyện trăm năm.



Khi nhận được điện thoại của Vương Tử Quân thì Lỗ Kính Tu đang hút thuốc. Trước kia hắn không hút thuốc nhưng sau khi vào Nam Giang thi lại khác, bây giờ căn bản đến xu thế thuốc không rời tay.



Sau khi nghe Vương Tử Quân hỏi có thời gian rảnh hay không, Lỗ Kính Tu vô thức nói: - Chào trưởng phòng Vương, người khác gọi thì tôi có thể nói vài lời này nọ, thế nhưng ngài gọi đến thì chắc chắn là có thời gian.



Vương Tử Quân cười ha hả, tuy hắn không biết đối phương nói lời này có mấy phần thật lòng, thế nhưng vẫn vui vẻ nói: - Cám ơn bí thư Lỗ đã coi trọng, lời nói của ngài làm cho tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng.