Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2196 : Làm anh trợn mắt há mồm (1)
Ngày đăng: 02:36 19/04/20
Đậu Minh Đường cười ha hả nói: - Bí thư Vương, anh đúng là không phải bạn chí cốt, anh đến Nam Giang mà không nói với tôi một tiếng. May mà tôi cũng có được tin tức, biết anh nhất định sẽ đến tham dự buổi lễ tốt nghiệp của Tiểu Bảo Nhi, tối qua tôi cũng không muốn làm chậm trễ Ngưu Lang gặp Chức Nữ, hôm nay hai bên không say không về mới được.
- Ha ha, tôi đến địa bàn của bí thư Đậu, tôi không nghe lời anh sao được? Vương Tử Quân thật sự có chút dở khóc dở cười, rõ ràng là người khác còn lo lắng hơn cả hắn với buổi lễ tốt nghiệp của Tiểu Bảo Nhi.
Nếu chỉ có một mình Đậu Minh Đường thì quá tốt, Vương Tử Quân không khỏi thầm cầu nguyện một câu như vậy, sau đó nhìn lên đài chủ tịch.
Vì lúc này đám trẻ đang biểu diễn trên sân khấu nên Đậu Minh Đường cũng không nói nhiều với Vương Tử Quân, dù sao thì sau đó cơ hội để hai bên trò chuyện với nhau là rất nhiều. Nhưng hai người cúi đầu nói chuyện không khỏi làm cho giám đốc Mạnh cực kỳ hâm mộ.
- Mình xem như đã mất đi một cơ hội rất tốt, bí thư Đậu quả nhiên là bình dị gần gũi như những gì người ta hay nói... Giám đốc Mạnh tên là Mạnh Vạn Trung, lúc này hắn không khỏi cảm thấy có chút vui mừng, nếu như nói trước đó hắn còn có chút đau lòng vì ném ra hai trăm ngàn để lấy suất đại diện cho phụ huynh học sinh phát biểu vài lời, nhưng bây giờ hắn cảm thấy cực kỳ đáng giá. Dù thế nào thì hắn cũng có cơ hội tiến lên đài chủ tịch để làm nổi bật tâm tư, biế đâu bí thư Đậu sẽ chú ý đến mình?
Nếu Mạnh Vạn Trung có thể làm cho bí thư Đậu nhớ đến mình, đừng nói là hai trăm ngàn, dù bỏ ra hai triệu thì hắn cũng rất tình nguyện.
Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Mạnh Vạn Trung cảm thấy rất phấn chấn tinh thần, hắn nhanh chóng bước về phía đài chủ tịch.
Bí thư Đậu đang ngồi bên dưới, nếu như hắn nói sai không phải là quá mất mặt sao? Cũng may bài phát biểu được chuẩn bị sẵn cũng không quá dài, hắn có thể nói ra một hơi cho xong.
Mạnh Vạn Trung vừa nói cảm ơn mọi người thì chợt có bảy tám người đi vào trong hội trường, hắn càng không xa lạ gì người đi đầu nhóm người kia.
Vương Tử Quân cười cười, tuy hai người kia có mục đích không tinh khiết, thế nhưng lại biểu đạt tâm ý với mình, hắn cũng xem như tiếp nhận.
Sau khi kết thúc lễ tốt nghiệp thì Mạnh Vạn Trung có chút thất lạc, hắn đi về phía chiếc xe của mình, chợt thấy chiếc xe của Vương Tử Quân phía bên kia đang khởi động chạy đi, chỉ sau nháy mắt đã sát nhập vào dòng xe của hai vị lãnh đạo tỉnh ủy.
Người kia đúng là có cá tính, dám chạy vào trong dòng xe của lãnh đạo. Mạnh Vạn Trung chợt cảm thấy buồn bực, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ, chẳng lẽ đoàn xe của lãnh đạo là đặc biệt hộ tống cho chiếc xe kia.
- Hôm nay anh nên uống ít một chút. Mạc Tiểu Bắc nhìn Vương Tử Quân rồi khẽ nói.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Anh biết rồi, em yên tâm đi.
Đậu Minh Đường và Lý Thừa Uyên đặc biệt đi đến nhà trẻ để bắt người, tất nhiên sẽ không thể nào tránh khỏi tình cảnh uống rượu ôn chuyện. Mạc Tiểu Bắc căn bản hiểu rõ điều này, thế là không khỏi nhắc nhở một câu, rồi cũng không nói gì thêm.
Vương Tử Quân lấy điện thoại ra, hắn trầm ngâm giây lát rồi gọi điện thoại cho Du Giang Vĩ: - Tôi bây giờ đang đi cùng với chủ tịch Lý và bí thư Đậu, cậu cứ ở bên khách sạn chờ tôi.
- Bí thư Vương, lát nữa tôi sẽ đi đến. Du Giang Vĩ mặc dù cố ý bảo trì bình tĩnh thế nhưng trong lòng cũng không khỏi sinh ra xúc động. Hắn có thể cùng dùng cơm với chủ tịch tỉnh, đây cũng không phải là một chuyện thoải mái, thậm chí là rất thận trọng. Hắn biết rõ điều này, thế nhưng bí thư Vương cho mời mình đi, điều này cũng không đơn giản, càng đại biểu cho địa vị của hắn trong suy nghĩ của Vương Tử Quân.