Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2197 : Làm anh trợn mắt há mồm (2)
Ngày đăng: 02:36 19/04/20
Lần này có Vương Tử Quân, Đậu Minh Đường và cả Lý Thừa Uyên, thế cho nên địa vị của Du Giang Vĩ trước mặt Vương Tử Quân sẽ càng thêm rõ ràng. Có thể nói là sự kiện lần này có tác dụng xúc tiến rất lớn với con đường làm quan của hắn ở Nam Giang. Lực lượng cán bộ hậu bị của tỉnh Nam Giang là quá hùng mạnh, hắn cần phải tìm một thời điểm mấu chốt để khẳng định lực lượng của mình.
Vương Tử Quân vừa mới cúp điện thoại thì chuông điện thoại đã vang lên, hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, sau đó cười nói: - Chào anh, tôi là Vương Tử Quân.
- Chào bí thư Vương, tôi là thư ký Tiểu Trịnh của bí thư Diệp, xin ngài chờ một lát, bí thư Diệp có chuyện cần nói với ngài. Một giọng nói khách khí vang lên yêu cầu Vương Tử Quân chờ một chút, thế nhưng hắn không chờ bao lâu thì chợt nghe đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Diệp Thừa Dân: - Bí thư Tử Quân, hoan nghênh anh đến tỉnh Nam Giang, tối nay anh có bận rộn gì không? Nếu không thì chúng ta đến khách sạn Nam Giang uống vài ly cho vui.
Vương Tử Quân biết rõ hiện tại uy vọng của Diệp Thừa Dân ở Nam Giang càng thêm mạnh mẽ, hơn nữa thành tích lại càng đáng quan tâm. Lúc này tên tuổi của Diệp Thừa Dân là rất lớn, thậm chí có người dự đoán Diệp Thừa Dân sẽ kiếm được vị trí trong ban ngành trung ương khóa tới.
- Ha ha, bí thư Diệp ngài gọi điện thoại quá sớm, tôi đang định gọi điện thoại cho ngài, lại để cho ngài gọi điện thoại đến mời dùng cơm, đúng là có chút xấu hổ. Sau khi hai người Vương Tử Quân và Diệp Thừa Dân tươi cười nói vài câu thì đã quyết định địa điểm dùng cơm.
Khi xe chạy đến khách sạn Nam Giang thì Du Giang Vĩ đã chờ sẵn, hắn có thói quen tiến lên mở cửa xe cho Vương Tử Quân. Tuy đây không phải là chiếc xe Audi mà trước kia Vương Tử Quân hay sử dụng, thế nhưng lại làm cho hắn vẫn sinh ra cảm giác rất quen thuộc.
Vương Tử Quân cười cười khẽ gật đầu với Du Giang Vĩ, sau đó giao cặp trong tay cho Du Giang Vĩ. Lúc này Lý Thừa Uyên và Đậu Minh Đường cùng nhau đi ra khỏi xe, hai người cùng đi song song với Vương Tử Quân vào trong khách sạn. Vừa đi Lý Thừa Uyên vừa cười nói: - Bí thư Vương, hôm nay tôi sắp xếp món ăn Nam Giang, mặc dù ngài đã rời khỏi Nam Giang, thế nhưng cũng không thể quên Nam Giang được.
Một câu nói của Tiểu Bảo Nhi làm cho gương mặt Đậu Minh Đường cực kỳ hớn hở, hắn cảm thấy rất vui mừng. Con trai của Vương Tử Quân cũng rất yêu mến hắn, đây không phải nói rõ hắn cực kỳ có duyên phận với Vương Tử Quân sao?
Sau khi uống vài ly rượu thì bầu không khí trong phòng trở nên rất nhiệt liệt. Lý Thừa Uyên nâng ly rượu lên nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Tử Quân, ly rượu này chúc anh bay xa vạn dặm.
Vương Tử Quân và Lý Thừa Uyên trước kia đấu tranh với nhau chết đi sống lại, nhưng bây giờ hai bên không xung đột lợi ích, hơn nữa Lý Thừa Uyên lại được tiến lên cũng là nhờ vào sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, thế cho nên thái độ của Lý Thừa Uyên có bốn phần cảm kích, sáu phần nịnh bợ.
Vương Tử Quân cụng ly với Lý Thừa Uyên rồi khẽ hỏi: - Gần đây tình hình của chủ tịch Chử thế nào rồi?
Tuy Chử Vận Phong không còn là chủ tịch tỉnh Nam Giang, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn cực kỳ kính trọng một vị lãnh đạo tuyệt vời như vậy.
- Lão chủ tịch cũng không tệ, hai ngày trước tôi về thủ đô có đến thăm anh ấy, chủ tịch tỏ ra rất lạc quan ở trên cương vị hiện tại. Lý Thừa Uyên trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Vương Tử Quân.