Bí Thư Trùng Sinh
Chương 223 : Không có Bá Nhạc không có Thường Hữu
Ngày đăng: 02:14 19/04/20
- Bí thư Hùng, sự việc là thê này, đồng chí Vương Tử Quân...
Trước đó ở trên xe Vũ Trạch Huy đã suy xét đến vấn đề báo cáo với bí thư Hùng Trạch Luân như thế nào cho phải, tuy khi đi học thì thành tích của hắn cực kỳ kém, nhưng khi làm trưởng phòng tuyên truyền thì lại rất phù hợp vì tài ăn nói của hắn là cực tốt. Hơn nữa trước đó hắn đã có sự chuẩn bị, thế cho nên những tình huống báo cáo thế này căn bản không làm hắn phải sợ hãi.
Nhưng Vũ Trạch Huy lại rất biết cách dùng từ trong lần báo cáo này, hắn tiến hành khẳng định những cố gắng và năng lực công tác của Vương Tử Quân. Là một cán bộ lão thành trong huyện, Vũ Trạch Huy biết rõ muốn đả kích một người thì biện pháp tốt nhất không phải là trực tiếp đả kích, chính là tiến hành khẳng định đối phương ở nhiều phương diện, sau đó lại vạch ra sai lầm của đối phương bằng cách nói trúng tim đen. Nếu anh nói như vậy thì lãnh đạo sẽ không nghĩ lầm là anh mượn cơ hội trả thù, thế cho nên cũng có chút đánh giá về tính đại cục trong bản báo cáo của anh.
Vũ Trạch Huy chỉ mất năm phút đồng hồ đã nói rõ ràng đâu ra đấy, nếu như để hắn đánh giá về những lời báo cáo của mình, hắn cảm thấy ít nhất cũng có chín mươi lăm phần trăm cực kỳ phù hợp.
Hùng Trạch Luân cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Vũ Trạch Huy, nhưng lúc này gương mặt lại có hơi xám đen.
- Hì hì, Vương Tử Quân, lúc này tao xem mày chết như thế nào?
Vẻ mặt Hùng Trạch Luân trở nên xám xịt, trong lòng Vũ Trạch Huy chợt bùng lên cảm giác phóng túng và mừng rỡ, hắn chỉ cảm thấy báo cáo của mình đã phát ra tác dụng, ngay sau đó sẽ là lúc Hùng Trạch Luân nổi giận.
- Đồng chí Thiên Đông, đây là chuyện quan trọng mà sáng sớm anh đã chạy đến gặp tôi sao?
Hùng Trạch Luân khẽ ngẩng đầu dùng giọng không chút biểu cảm nhìn lướt qua mặt Hầu Thiên Đông.
Hầu Thiên Đông không biết Hùng Trạch Luân có ý gì, lão đành phải thành thật đáp:
- Đúng vậy, bí thư Hùng...
- Bí thư Hầu, chuyện này có phải thành phố An Dịch đã chính thức đưa ra lời can thiệp với các anh không?
Giọng điệu của Hùng Trạch Luân càng thêm lạnh như băng.
Hầu Thiên Đông là một vị bí thư huyện ủy, lão biết rõ tính tình của bí thư Hùng Trạch Luân, đối phương nói bằng giọng càng lạnh thì đại biểu cơn giận càng lớn, xem ra bí thư Tiểu Vương lần này chạy trời không khỏi nắng.
- Không, nhưng chúng tôi thấy lực ảnh hưởng của chuyện này...
Hầu Thiên Đông còn chưa kịp nói xong thì đã bị Hùng Trạch Luân cắt đứt lời:
- Vương Tử Quân đã có kiểm điểm và xác nhận sự việc này với huyện ủy và khối chính quyền huyện không?
Hầu Thiên Đông thấy vẻ mặt Hùng Trạch Luân trở nên tốt đẹp hơn thì trái tim đã hạ xuống lồng ngực.
- À, không cần xin lỗi công khai, nếu không uy tín của một lãnh đạo như anh còn được bao nhiêu?
Hùng Trạch Luân khẽ gõ lên mặt bàn, ánh mắt lại nhìn sang Hầu Thiên Đông, vẻ mặt nhàn nhạt làm cho người ta phải nghiềm ngẫm. Nhưng lời nói của lão cũng làm cho Hầu Thiên Đông hiểu ra vấn đề, đây là Hùng Trạch Luân tự cho mình thể diện, dù thế nào thì mình cũng là bí thư huyện ủy, nếu như xin lỗi công khai Vương Tử Quân, sau này uy tín trong ban ngành sẽ giảm, điều này có nghĩa là bí thư Hùng Trạch Luân không có ý bỏ cũ thay mới với mình.
Hầu Thiên Đông nghĩ đến tình huống mình không bị thay thế, lão không khỏi cảm thấy thoải mái hơn một chút. Nhưng lão vẫn tỏ ra trung tâm, không những nói lời xin lỗi bí thư Hùng Trạch Luân, còn nói sẽ xin lỗi Vương Tử Quân ở trường hợp tư nhân.
Chẳng biết có phải vì thái độ nhận sai thành khẩn của Hầu Thiên Đông làm cho bí thư Hùng Trạch Luân tán thành hay không, nhưng khi Hùng Trạch Luân ngồi xuống ghế lại ném một gói thuốc cho Hầu Thiên Đông. Hầu Thiên Đông trước nay ở huyện tuy rất ít khi tự mình châm thuốc, nhưng kỹ thuật châm thuốc của lão với lãnh đạo vẫn không giảm, lão nhanh chóng giúp bí thư Hùng đốt thuốc, sau đó lại châm lửa cho mình.
Hầu Thiên Đông hít vào một hơi thật sâu, rất thơm. Lão hút thuốc mà cảm giác như bầu trời đã quay lại với mình, hương vị rất tốt.
- Bí thư Thiên Đông, sau khi Quách Vạn Thần gặp chuyện không may thì ai là người quản lý khối tư pháp ở huyện ủy các anh?
Hùng Trạch Luân khẽ gạt tàn rồi dùng giọng nhàn nhạt hỏi Hầu Thiên Đông.
Hầu Thiên Đông có thể lên đến chức vụ bí thư huyện ủy, tất nhiên hai tai cũng không phải dùng không. Bí thư Hùng nói ra những lời này làm cho lão biết rõ ý nghĩa, trong lòng dù không tình nguyện nhưng vẫn bày tỏ thái độ rất rõ ràng:
- Bí thư Hùng, tư pháp luôn nằm dưới sự chỉ đạo của bí thư Vương Tử Quân, sau khi anh ấy tiến lên tiếp nhận công tác thì thành tích quá rõ, khối tư pháp của huyện Lô Bắc cũng bước lên bậc thang mới, đặc biệt là đến tết, tình hình trị an cực kỳ ổn định.
- À, vậy cũng tốt, nhưng nó cũng không phải danh chính ngôn thuận. Trong nước chúng ta, cần chú ý đến sự thống nhất giữa quyền lực và trách nhiệm, có nhiều khi trách nhiệm phải cân xứng với địa vị.
Hùng Trạch Luân lại gạt tàn rồi thản nhiên nói.
Lúc này Hầu Thiên Đông đã hoàn toàn buông lỏng, Hùng Trạch Luân lại bàn về vấn đề nhân sự với mình, điều này nói rõ vị trí của mình vẫn đảm bảo mà không xảy ra sự cố, lãnh đạo Hùng cũng không gõ đầu mình.
- Bí thư Hùng, không có Bá Nhạc không có Thường Hữu, anh có thể xem trọng đồng chí Vương Tử Quân, tôi thật sự vui mừng và cảm động, nhìn vào những thành tích mà đồng chí Vương Tử Quân đã tạo ra khi lên nắm công tác, tôi cảm thấy khối tư pháp nên giao cho anh ấy quản lý.
- Tốt, như vậy anh nên đề nghị với thị ủy, chúng ta cùng nhau đi theo trình tự bổ nhiệm cán bộ.
Hùng Trạch Luân cười cười rồi khẽ gật đầu.