Bí Thư Trùng Sinh
Chương 224 : Cầu vồng sau cơn mưa
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
Khi Hầu Thiên Đông rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hùng Trạch Luân thì sau lưng áo đã ướt đẫm, dù thế nào thì đây cũng là một lần lão lọt qua cánh cửa hẹp của mối nguy cực độ.
Nhưng khi Hầu Thiên Đông nghĩ đến lời đề nghị để Vương Tử Quân tiến lên vị trí phó bí thư chủ quản tư pháp, lão không khỏi hung hăng nhổ một bãi nước miếng. Con bà nó, lần này vốn muốn cáo trạng Vương Tử Quân, không ngờ lại biến hay thành dở, ngược lại còn làm cho chức vụ của đối phương tăng thêm một bậc. Đồng thời điều đáng giận nhất chính là chính mình phải nịnh nọt tiến cử đối phương.
Vương Tử Quân sau khi từ thành phố An Dịch quay về thì cả huyện ủy đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh như trước, nhưng ký ức về hội nghị thường ủy ngày hôm trước vẫn còn làm cho người ta cảm thấy mới mẻ.
- Bí thư, lần này thật sự là cho người ta một cái tát thật mạnh.
Tiếu Tử Đông bây giờ càng thích gọi Vương Tử Quân là bí thư, hắn cố ý tỉnh lược đi cả tên lẫn họ. Vương Tử Quân tất nhiên cũng biết cách gọi như vậy của Tiếu Tử Đông có ý nghĩa gì.
Vương Tử Quân khẽ cười với Tiếu Tử Đông, hắn ném cho đối phương một điếu thuốc, hai người không nói lời nào mà ngồi hút thuốc, rõ ràng là ăn ý không cần bàn luận.
Vương Tử Quân chỉ cười cho qua với hội nghị thường ủy lần trước, nhưng có vài người lại không may mắn. Chuyện tốt không ra khỏi cửa nhưng chuyện xấu truyền ngàn dặm, tin tức Vũ Trạch Huy bị bí thư thị ủy Hùng Trạch Luân đuổi ra khỏi phòng không biết vì sao lại để mọi người biết được và lan truyền cho nhau. Dù phó phòng thường vụ phòng tuyên truyền là Cao Chí Viễn bị Vũ Trạch Huy áp chế cực kỳ sít sao nhưng những ngày qua lại rất đắc chí vừa lòng, chạy qua chạy lại rất vui vẻ, thường bỏ mạng đến phòng làm việc của Vương Tử Quân.
Tuy Vương Tử Quân cũng không nói gì với vị phó phòng có tư tưởng hăng hái vui vẻ kia, nhưng địa vị của Vũ Trạch Huy ở phòng tuyên truyền bắt đầu dao động, có vài vấn đề về nhân sự đã vượt khỏi tầm tay, sinh ra cảm giác chỉ huy bất động. Nhưng những điều này thật sự làm cho Vũ Trạch Huy khó nói ra ngoài, hắn chỉ có thể chịu nhục nuốt giận mà thôi.
- Bí thư Vương, vừa rồi văn phòng huyện ủy cho ra thông báo, nói hai giờ chiều hôm nay bí thư Hầu sẽ mở hội nghị thường ủy, mời tất cả các vị thường ủy tham gia.
Tôn Hạ Châu vừa rót nước vừa khẽ nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn thuận miệng nói với Tôn Hạ Châu:
- Hạ Châu, vợ cậu công tác ở đâu?
- Cô ấy là một giáo viên tiểu học.
Tôn Hạ Châu có chút chần chừ rồi trả lời chi tiết.
- Làm giáo viên cũng tốt, là một nghề cao quý, dạy dỗ con em nên người, hơn nữa còn biết lễ nghĩa, nhất định là một người nội trợ ngoan hiền.
Vương Tử Quân nâng ly trà lên rồi mỉm cười nói.
- Bí thư Vương, bây giờ tôi đại biểu cho đồng chí cục trưởng Liên Giang Hà để báo cáo với anh, dưới sự lãnh đạo của huyện ủy chính quyền, dưới sự dẫn dắt của bí thư Vương, cục công an đã cố gắng hoàn thành công tác bảo đảm trị an trong mùa đông, bảo đảm hoàn cảnh xã hội yên bình...
Trương Tân Dương nghiêm trang lên tiếng với Vương Tử Quân giống như đọc thuộc lòng.
- Anh đến đây báo cáo hay đọc tổng kết cả năm vậy? Anh mau thành thật nói cho tôi biết, công tác gần đây là thế nào?
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng chăm chú của Trương Tân Dương mà không khỏi cười lên ha hả.
- Bí thư Vương có lệnh, tất nhiên tiểu tử này sẽ vâng theo. Bí thư Vương, cục công an huyện công tác rất tốt, sau khi cục trưởng Liên Giang Hà lên nhận chức thì thật sự đã xử lý được rất nhiều vấn đề tồn đọng, nói cụ thể ra thì cục công an vẫn phát triển không ngừng. Ít nhất thì trạng thái phát triển rất tốt, phương hướng tốt, mục tiêu cũng tốt.
Trương Tân Dương nói những lời ưừa rồi cũng chỉ vì chọc cười, bây giờ mới có chút nghiêm trang.
- À, vậy thì tốt.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu.
- Bí thư Vương, nghe nói hai ngày gần đây anh đã mạo hiểm công tác, thiếu chút nữa bị tiểu tử Vũ Trạch Huy ám hại sau lưng?
Trương Tân Dương lên tiếng, âm thanh có hơi trầm thấp.
- Anh nghe ai nói như vậy? Tân Dương, tôi nhắc nhở anh một câu, loại chuyện này anh ở đây nói với tôi thì được, cũng không được nói loạn bên ngoài, anh có hiểu không?
Vương Tử Quân nghiêm mặt trầm giọng nói.
- Bí thư Vương, tôi hiểu ý của ngài, tôi nói chuyện sẽ có chừng mực. Nhưng, bí thư Vương, tiểu tử Vũ Trạch Huy lần ày trộm gà không được còn mất nắm gạo, chúng ta cũng không thể để hắn mãi làm việc xấu xa như vậy, nếu không sẽ làm hắn càng thêm kiêu ngạo. Tôi nghe nói người này hình như có vấn đề với cô gái tên là Liễu Yên Hồng, anh xem...
Trương Tân Dương nói rất khẽ, Vương Tử Quân cúi đầu trầm ngâm một lát, sau đó hắn mới khẽ nói:
- Liễu Yên Hồng là ai?