Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2372 : Khúc chiết tất nhiên phải qua tang thương (2)
Ngày đăng: 02:38 19/04/20
Sầm Vật Cương cười cười nói: - Tôi đã bàn xong chuyện với thư ký trưởng, mời bí thư Văn vào phòng ngồi.
Sầm Vật Cương vẫn bảo trì sự tôn trọng với phó bí thư Văn Thành Đồ. Nếu như Văn Thành Đồ biết rõ tình cảnh của Vương Tử Quân khi đến Mật Đông, nhất định sẽ tự cảm thấy mình rất may mắn, chính mình căn bản nhận được thêm vài phần kính trọng.
Cho dù Sầm Vật Cương sở dĩ cho ra vài phần kính trọng được quyết định bằng vị trí của Văn Thành Đồ vào lúc hiện tại, thế nhưng có một điều quan trọng khác chính là vì Mật Đông có Vương Tử Quân.
Năm xưa Sầm Vật Cương dùng ưu thế tuyệt đối để hoàn toàn áp đảo Đường Chấn Huy, vì vậy cũng không quá quan tâm đến Vương Tử Quân. Bây giờ Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương nhìn qua có vẻ hòa thuận êm ái thế nhưng một vài người có kinh nghiệm thế sự lại thấy rõ hai người có cạnh tranh. Mặc dù sau khi Vương Tử Quân tuyển cử thành công thì căn bản đặt tất cả tâm tư lên phương diện công tác, thế nhưng Sầm Vật Cương vẫn cảm thấy mình bị uy hiếp.
Nhìn từ góc độ của Sầm Vật Cương thì căn bản cực kỳ coi trọng cảm giác bị uy hiếp này.
- Bí thư, đây là một văn kiện của phòng tổ chức, ngài đã xem qua chưa? Văn Thành Đồ nói rồi đưa một phần văn kiện cho Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương tiếp nhận văn kiện nhìn thoáng qua, trong văn kiện chính là các vị trí còn trống sau khi cán bộ về hưu hoặc điều chỉnh công tác. Có hai vị trí quan trọng mà người ta cần quan tâm, một là giám đốc sở giao thông công chánh, hai là bí thư thị ủy Thanh Chuyên.
Nếu so ra thì vị trí giám đốc sở giao thông căn bản có lực hút hơn, vì bí thư thị ủy Thanh Chuyên tuy cùng cấp với giám đốc sở giao thông, thế nhưng tình huống của thành phố Thanh Chuyên không làm cho người ta cảm thấy thích thú.
Sầm Vật Cương khẽ cười rồi nói: - Xem ra bí thư Văn cũng bị quấy rầy vì sự kiện này. Chỗ tôi căn bản là có nhiều người hơn, mới sáng sớm đi làm đã có ba người đến phòng làm việc của tôi, tất nhiên cũng chỉ vì một việc, đó là mong tôi nói lời biện hộ cho khu quy hoạch dưới huyện nhà, để cho chủ tịch Vương có thể hạ thủ lưu tình.
- Tôi tất nhiên không thể nào so sánh với ngài được, ngài là người đứng đầu một tỉnh, là người xử lý tất cả sự việc ở Mật Đông, người ta không tìm đến ngài thì còn tìm đến ai? Văn Thành Đồ mỉm cười nói một câu, sau đó hai người cười phá lên ha hả.
- Chuyện này có tìm tôi cũng không được gì, vì chủ tịch Vương là người chủ trì sự kiện này, nên cứ để anh ấy thao tác thì hay hơn. Sầm Vật Cương nói đến đây thì thở dài: - Có một số việc nhìn qua thì khá dễ dàng, thế nhưng muốn thật sự làm được thì hơi khó.
Sầm Vật Cương nói những lời này giống như cảm khái, thế nhưng lại giống như đang muốn biểu đạt tâm tình của mình.
Hà Kiến Chương đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, lúc này Vương Tử Quân đang tiếp điện thoại. Vương Tử Quân tươi cười nói với đầu dây bên kia, mở miệng là gọi lão lãnh đạo, căn bản rất thân mật.
Khi Hà Kiến Chương đang do dự có nên lảng tránh đi hay không, lúc này Vương Tử Quân dùng giọng ngại ngùng nói: - Lão lãnh đạo, tôi còn có chút công tác, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài.
Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống rồi đứng lên khỏi ghế sa lông rồi cười nói: - Vừa rồi một vị lão lãnh đạo gọi điện thoại đến, nói đến chuyện một huyện trong tỉnh, xem ra các đồng chí của chúng ta căn bản là thần thông quảng đại.