Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2373 : Ngày không thông thì đêm

Ngày đăng: 02:38 19/04/20


Hai ngày qua Hà Kiến Chương có thể nói là cảm nhận rất sâu, tuy hắn không phải là người chủ khảo công tác chỉnh lý các khu quy hoạch, thế nhưng lại là phó chủ tịch thường vụ tỉnh Mật Đông. Lão là người công tác nhiều năm ở Mật Đông, tất nhiên sẽ càng có nhiều mối quan hệ hơn Vương Tử Quân.



Vì nguyên nhân này mà những ngày qua điện thoại của Hà Kiến Chương giống như nổ tung lên. Lão lãnh đạo hoặc người giúp đỡ công tác trước kia căn bản đều gọi điện thoại đến, thậm chí có người chạy đến nhà tìm người. Mục đích của bọn họ chỉ có một, đó là mong sao chủ tịch Hà giúp đỡ nói vài lời vượt qua cửa ải của chủ tịch Vương.



Hà Kiến Chương cảm thấy rất phiền muộn vì những yêu cầu như thế này, thế nhưng dù sao đó cũng là những vị lãnh đạo cũ hay những người đồng sự trước kia, dù thế nào thì hắn cũng phải nể mặt bọn họ.



Hà Kiến Chương lại biết rõ chủ tịch Vương hạ quyết tâm rất lớn ở sự kiện này, hơn nữa trong tỉnh càng có nhiều ánh mắt nhìn về phía chủ tịch Vương, chính mình sao lại có thể gây thêm phiền toái cho lãnh đạo được?



Sau khi ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, Hà Kiến Chương trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói: - Chủ tịch, đây là sự kiện khó thể tránh khỏi, có ai mà không có quan hệ xã hội cơ chứ?



Vương Tử Quân cười ha hả nói: - Anh Hà nói rất đúng, ai mà không có người thân và bạn bè, cũng vì nguyên nhân này mà một số việc tưởng chừng như đơn giản lại rất phức tạp.



Vương Tử Quân nói làm cho tâm tư của Hà Kiến Chương trầm xuống, thầm nghĩ khong phải là chủ tịch Vương đã không chịu được áp lực, chuẩn bị thỏa hiệp rồi sao?



Nếu như Vương Tử Quân chọn phương án thỏa hiệp thì Hà Kiến Chương căn bản không biết có gì là bất ngờ. Dù sao thì áp lực là quá lớn, nếu nhưng cưỡng chế thực hiện, kết quả cuối cùng cũng chỉ là hai bên cùng tổn thương.



Hà Kiến Chương nghĩ đến phương diện lưỡng bại câu thương thì không khỏi cười cười nói: - Chủ tịch, có một số việc có mười phần mục tiêu nhưng hoàn thành được bảy phần thì xem như đã tốt rồi.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đứng lên khỏi ghế rồi cười nói: - Chủ tịch Hà, tôi hiểu rõ ý nghĩ của anh, thế nhưng có một số việc không thể hoan thành lại làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối.




Viên cán bộ trẻ tuổi được Cố Tắc Viêm gọi là Tiểu Tả khẽ cười nói với Cố Tắc Viêm: - Chú Cố, cháu vừa mới đến mà thôi.



Sau khi thư ký rời khỏi phòng thì Cố Tắc Viêm bắt đầu hỏi về cuộc sống của Tiểu Tả, tất nhiên hỏi nhiều nhất liên quan đến tình hình cuộc sống gần đây của bố Tiểu Tả, thậm chí hỏi ăn cơm có ngon không, năm xưa có bệnh tim, bây giờ đã khỏi hẳn chưa?



- Cám ơn chú Cố quan tâm, lần này cháu đến là có chuyện phiền toái cần nhờ chú Cố giúp đỡ một chút. Ngài cũng biết bố cháu từng công tác ở Mật Đông, hai ngày trước lãnh đạo huyện có đến tìm bố cháu, muốn mời bố cháu hỗ trợ lên tiếng một chút. Vì tuyến huyện xây dựng khu quy hoạch cũng không dễ dàng gì, bố cháu thấy các vị hương thân trong huyện cũng vì muốn địa phương ngày càng phát triển, thế nên mới phái cháu đến đây nói vài lời. Tiểu Tả nói bằng giọng điệu cực kỳ ôn hòa, làm cho người ta giống như tắm trong gió xuân.



Cố Tắc Viêm không ngờ Tiểu Tả lại đến đây vì chuyện này, thế là hắn không khỏi cảm thấy vui mừng.



- Nói thật nếu là trước kia thì một câu của chú sẽ có chút tác dụng, nhưng bây giờ người nắm công tác chỉnh đốn các khu quy hoạch trong tỉnh chính là chủ tịch Vương, mặc dù chú là phó tổ trưởng thế nhưng mở miệng cũng không có độ nặng bằng anh ấy. Cố Tắc Viêm nói và cố gắng bày ra biểu hiện khó xử. Tiểu Tả cũng không tức giận, hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Chú Cố, hay cháu đến tìm gặp chủ tịch Vương nói vài lời?



- Được, thế nhưng chủ tịch Vương cũng không phải là người dễ trò chuyện, cậu đi cũng nên chú ý một chút. Cố Tắc Viêm nói đến đây thì bày ra bộ dạng cực kỳ ân cần.



Khi Tiểu Tả rời đi thì Cố Tắc Viêm cố gắng mời dùng cơm, thế nhưng Tiểu Tả đang nóng vội hoàn thành chuyện này, hắn cũng không có tâm tư ở lại dùng cơm.



Cố Tắc Viêm nhìn phòng làm việc trống rỗng mà không khỏi có chút cảm khái, thầm nghĩ nhiều khi lực lượng của quần chúng là không thể xem thường. Ví dụ như Tiểu Tả kia, Công tác hoàn toàn không quan tâm đến người này, nhưng lại phải chú ý đến bố của người ta.



Ban ngày không đi được thì đi ban đêm, cửa chính không được thì phải đi cửa sau, nếu là cán bộ cấp cao ra mặt thì Vương Tử Quân càng khó ứng đối, xem ra bây giờ đã rơi vào tình thế nước đổ ra khó hốt vào rồi.