Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2461 : Làm cấp dưới, tôi nhìn trúng anh(thượng) (2)
Ngày đăng: 02:39 19/04/20
- Bí thư Đồ yên tâm, tôi nhất định sẽ thay đổi thái độ công tác của mình, tranh thủ đẩy công tác của mình tiến lên một bước. Cao Viễn Lực lúc này đã bình tĩnh lại, giọng điệu chân thành hơn vài phần.
Đồ Phấn Đấu còn định lên tiếng thì thư ký bên kia đã ghé sát bên tai nói: - Chủ tịch, là điện thoại của giám đốc Lỗ.
Đồ Phấn Đấu khẽ gật đầu, hắn tiếp nhận điện thoại trong tay thư ký, cũng không nghe ngay mà phất tay với Cao Viễn Lực, sa đó đi về phía xe của mình cách đó không xa. Khi hắn lên xe thì nhìn thoáng qua lái xe, chờ lái xe đi ra thì hắn mới nghe điện thoại: - Tôi là Đồ Phấn Đấu, có chuyện gì vậy?
- Bí thư Đồ, tôi đã xử lý xong rồi. Lỗ Đỉnh Thành nở nụ cười nói.
Đồ Phấn Đấu đang nóng lòng đối với thông tin này, sau khi nghe xong thì không khỏi thả lỏng hơn, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Thật sự đã xử lý tốt rồi sao?
- Điều này mong bí thư Đồ cứ yên tâm, tôi sao dám huyênh hoang với ngài ở sự kiện này? Thật sự đã xử lý xong. Nếu như ngài còn có lo lắng, người có thể cho người đến xem xét, tuyệt đối không có vấn đề. Lỗ Đỉnh Thành nói rất tự tin, điều này không khỏi làm cho Đồ Phấn Đấu cảm thấy thả lỏng hơn.
Đồ Phấn Đấu nở nụ cười ha hả rồi nói: - Giám đốc Lỗ anh làm việc thì tôi còn gì phải lo lắng? Nhưng này anh Lỗ, tôi hy vọng lần sau không tiếp tục phát sinh chuyện thế này. Anh đã tìm được đủ tiền, cũng đừng vì chút lợi nhỏ mà làm như vậy nữa, nếu những chuyện này bị phanh phui thì căn bản là không đáng.
- Bí thư Đồ nói rất đúng, chuyện này cũng trách tôi quá tin tưởng vào người khác, cảm thấy đó là anh em theo mình nhiều năm, thế nên mới đối đãi thoải mái một chút. Cũng khôn ngờ đám người này lại làm ra những chuyện như vậy, tôi đã yêu cầu bọn họ sửa đổi, ngài yên tâm, sau này tuyệt đối không có vấn đề như vậy tiếp tục xuất hiện nữa. Lỗ Đỉnh Thành đảm bảo làm cho Đồ Phấn Đấu thoải mái hơn, hắn cười nói: - Anh Lỗ, chuyện này anh phải để ý thật chặt, tuyệt đối không nên phát sinh hậu hoạn, người kia đặc biệt gây khó dễ với chúng ta, tôi không hy vọng còn được nghe những chuyện như vậy nữa.
- Điều này là nhất định. Lỗ Đỉnh Thành lên tiếng rất kiên quyết.
- Bí thư, chúng tôi sẽ nhất định chứng thực chỉ thị của ngài, sẽ làm tốt công tác này.
Khi hai người đang trò chuyện với nhau thì chợt nghe có người nói: - Chúng tôi không thể sống như vậy được, các người mau trả tiền cho chúng tôi, chúng tôi phải về nhà.
- Thế nhưng cứ hai ba ngày lại có kiểm tra, một tháng không có được vài ngày sống yên ổn, hơn nữa tiền lương ở đây không bằng người ta làm nửa tháng ở nơi khác. Chúng tôi đã quá thiệt thòi ở công trường này rồi, mau trả tiền công cho chúng tôi, chúng tôi phải đi.
Đồ Phấn Đấu có chút sững sốt, sau đó trầm giọng nói với viên phó chủ tịch Vưu Kim Đỉnh ở bên cạnh: - Có chuyện gì xảy ra?
Vưu Kim Đỉnh là một người hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua làm cho người ta sinh ra cảm giác mập mạp khá giả tạo. Lúc này hắn đã vã mồ hôi trán, sau khi nghe câu hỏi của Đồ Phấn Đấu thì lên tiếng: - Để tôi qua xem thế nào.
Sầm Vật Cương nhìn thoáng qua phía đang ồn ào, sau đó trầm giọng nói: - Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Chúng ta đi qua đó xem sao.
- Bí thư Sầm, nếu không thì cho người phụ trách của bọn họ sang nói rõ tình huống? Đồ Phấn Đấu nói bằng giọng điệu có chút khẩn trương.
Sầm Vật Cương trầm mặt xuống nói: - Có vấn đề gì thì chúng ta sẽ giải quyết, bây giờ đã đến hiện trường, chúng ta cùng nhau qua xem thế nào.