Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2641 : Thanh quan khó quản việc nhà. (2)
Ngày đăng: 02:41 19/04/20
Một cơn gió mang theo hơi mát của mùa thu, Vương Tử Quân ngồi bên cạnh bàn làm việc xem xét văn kiện.
- Chủ tịch Vương, tôi sẽ cùng thư ký trưởng đến thành phố Thanh Chuyên. Tiếng gõ cửa vang lên, Triệu Hiểu Bạch khẽ đi vào phòng.
Triệu Hiểu Bạch mặc áo sơ mi trắng tay ngắn, quần sẫm màu, nhìn qua càng có vài phần trang trọng hơn xưa. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng nghiêm túc của Triệu Hiểu Bạch, thế là không khỏi vỗ vỗ vai của Triệu Hiểu Bạch rồi nói: - Đi thôi, tôi tin tưởng cậu có thể cho ra thành tích ở thành phố Thanh Chuyên.
- Tôi sẽ không để cho chủ tịch thất vọng. Triệu Hiểu Bạch đưa mắt nhìn Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói.
Vương Tử Quân nhìn Triệu Hiểu Bạch rời đi mà không khỏi thở dài một hơi. Tuy hắn rất muốn tiễn chân Triệu Hiểu Bạch, thế nhưng hắn là chủ tịch tỉnh, nhiều chuyện cần hắn phải lo nghĩ.
Hơn nữa lần này có Trương Tề Bảo đi tiễn chân Triệu Hiểu Bạch, còn có cả phó phòng thường vụ phòng tổ chức tỉnh ủy, đây căn bản là đãi ngộ rất lớn với Triệu Hiểu Bạch. Rất nhiều tình huống phó chủ tịch thành phố xuống nhận chức căn bản không hơn tình huống của Triệu Hiểu Bạch, nếu như Vương Tử Quân lại đi tiễn chân, căn bản là có ý nghĩa quá sâu xa.
Con người luôn phải giương cánh bay lên, Vương Tử Quân khẽ gõ tay lên bàn rồi dùng giọng cảm khái thầm nói.
- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên, một gương mặt hơn bốn mươi tuổi hiện ra trước mắt Vương Tử Quân. Người này chính là phó trưởng ban Cổ Dương của ban tổng hợp số một, công tác ở văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh nhiều năm, là trợ thủ của Triệu Hiểu Bạch. Bây giờ Triệu Hiểu Bạch đi đến thành phố Thanh Chuyên, còn chưa có thư ký nào bổ sung vị trí trống, thế nên Cổ Dương được sắp xếp phụ việc.
Không muốn làm tướng không phải là binh sĩ tốt, Cổ Dương là phó trưởng ban số một văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, là người rất có hào quang, thế nhưng so ra kém quá nhiều với thư ký của chủ tịch Vương. Trước kia hắn từng đảm nhiệm thay vị trí của Triệu Hiểu Bạch một thời gian, thế nhưng khi đó là Triệu Hiểu Bạch có việc đi ra ngoài, bây giờ là lúc Triệu Hiểu Bạch rời đi.
Một vị trí thư ký còn trống, sao hắn không động tâm cho được? Mặc dù Cổ Dương biết cơ hội của mình là không lớn, thế nhưng trước khi có một nhân tuyển chính thức thì hắn vẫn rất hy vọng.
- Chủ tịch Vương, đây là văn kiện sở nội vụ đưa đến. Cổ Dương nói rồi đặt văn kiện trên bàn làm việc của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng xấu hổ của Cổ Dương, hắn không khỏi khoát tay áo cho Cổ Dương rời đi, sau đó nói với Văn Ngư Nhi: - Tiểu Ngư Nhi, sao cô lại chạy đến đây, có gì cần nói sao?
- Chủ tịch Vương, tôi phản ánh vấn đề với ngài. Gương mặt của Văn Ngư Nhi rất căng cứng, nàng dùng giọng cực kỳ trịnh trọng nói.
Vương Tử Quân thấy sự việc của Văn Ngư Nhi không có vấn đề gì khó khăn cả, một cô gái thì có vấn đề gì với hắn, nhưng nói đến phương diện nhức đầu phải liên quan đến Văn Thành Đồ.
Nếu không có gì liên quan đến mình thì Vương Tử Quân sẽ không quá quan tâm, mỗi ngày hắn có quá nhiều công tác, cần gì phải quan tâm đến những thứ này?
- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên phá vỡ bầu không khí bình tĩnh trong phòng làm việc của Vương Tử Quân. Hắn nhìn thoáng qua điện thoại, thấy người gọi đến là phó chủ tịch thường vụ Hà Kiến Chương. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó nghe máy: - Chào chủ tịch Hà.
- Chào chủ tịch Vương, bây giờ ngài có bận rộn gì không? Tôi có vài hạng mục công tác cần báo cáo với ngài.
Vương Tử Quân có hợp tác không tệ với Hà Kiến Chương, bây giờ Hà Kiến Chương muốn đến thì hắn căn bản không thể chối từ, thế là cười nói: - Anh đến đi, chỗ tôi cũng không có ai.
Hà Kiến Chương đến rất nhanh, chỉ sau hai phút đã xuất hiện trong phòng làm việc của Vương Tử Quân. Cổ Dương đi vào phòng rót nước rồi rời đi, Hà Kiến Chương khẽ nói: - Chủ tịch, Hiểu Bạch đi rồi, ngài cũng không nên buông lỏng chuyện thư ký, Tiểu Cổ tuy có năng lực khá tốt, thế nhưng chỉ là nhất thời mà thôi.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Tìm người rất dễ nhưng muốn tìm người phù hợp thì không đơn giản, không gạt anh, bây giờ có không ít người giới thiệu cho tôi, thế nhưng tôi còn chưa tìm được người nào thỏa mãn.
- Người được chủ tịch Vương bồi dưỡng tất nhiên phải là trang tuấn kiệt. Hà Kiến Chương xoa xoa bàn tay rồi nói: - Có lẽ bây giờ Hiểu Bạch đã đến Thanh Chuyên rồi!