Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2642 : Tài chính như sữa tươi.​ (1)

Ngày đăng: 02:41 19/04/20


Vương Tử Quân nhìn đồng hồ trên tường rồi gật đầu nói:



- Thành phố Thanh Chuyên đã thông xe đường cao tốc, bây giờ có lẽ đã đến giờ rồi.



- Hai ngày nữa tôi định đến Thanh Chuyên một chuyến, vừa rồi tôi có xem qua tư liệu bọn họ báo cáo, căn bản là có thành tích không nhỏ.



Hà Kiến Chương cười ha hả nói:



- Đã nhiều ngày không đi qua, để xem bọn họ có gì thay đổi không?



Hà Kiến Chương lúc này nói đi đến thành phố Thanh Chuyên tất nhiên rõ ràng là ông say không phải vì rượu. Triệu Hiểu Bạch mới xuống thành phố Thanh Chuyên làm bí thư huyện ủy nhưng Hà Kiến Chương là phó chủ tịch thường vụ tỉnh lại đi đến, ý nghĩa của nó là rất rõ ràng.



Vương Tử Quân căn bản cũng không cảm thấy ý kiến này của Hà Kiến Chương có gì là không tốt, thế nên cười lớn nói:



- Chủ tịch Hà cứ đi xem, nếu như có tình huống tốt thì tôi cũng đến xem thế nào.



Hai người tùy ý nói chuyện với nhau một lúc, sau đó Hà Kiến Chương trầm giọng nói:



- Chủ tịch, hôm nay tôi nhận được tin tức, hình như những ngày tới anh Chân sẽ về quê chơi.



"Anh Chân?"



Vương Tử Quân nghe hai chữ này mà không khỏi nhíu mày, hắn đã nhiều lần đến thăm hỏi Chân lão thế nhưng đáng tiếc là không được gặp. Chân lão là cán bộ tỉnh Mật Đông có công kiến quốc, tuy bây giờ căn bản không còn lên tiếng ở nhiều phương diện, thế nhưng lực ảnh hưởng căn bản là không ai dám coi thường.
Vị trí của Hải Bác căn bản không thay đổi gì trong nhiệm kỳ mới lần này, thế nhưng hắn nghe nói chủ tịch Vương rất tán thành với công tác của mình, chuẩn bị tiến hành điềuu chỉnh.



Hải Bác căn bản có quan hệ không tồi với Vương Tử Quân, bình thường khi gặp mặt Vương Tử Quân đều nói vài câu vui vẻ rồi mới đi vào chuyện chính. Lần này hắn đến có bộ dạng nổi giận đùng đùng, thế là làm cho Vương Tử Quân cảm thấy hình như chủ tịch Hải có điểm nào đó không đúng.



- Thế nào, có ai động vào chủ tịch Hải sao? Không phải là sự việc bại lộ, thế là chị dâu ở nhà cho anh biết tay đấy chứ?



Vương Tử Quân nâng ly nước lên uống một ngụm rồi dùng giọng có vài phần xấu xa nói.



Vương Tử Quân là chủ tịch tỉnh, có thể nói đủ lời đùa giỡn với Hải Bác, điều này có thể thấy địa vị của Hải Bác trước mặt chủ tịch Vương căn bản là cực kỳ khó có được. Hải Bác chỉ thở dài với gương mặt tươi cười của Vương Tử Quân:



- Chủ tịch Vương, anh cũng đừng trêu đùa tôi, tôi căn bản không có lá gan như vậy.



- Anh không có lá gan như vậy? Tôi nghe nói khi anh vừa kết hôn, khi đó anh căn bản còn có tình cảm với một cô em học trong trường đại học thì phải.



Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Hải Bác rồi dùng giọng nghiêm trang nói:



- Nghe nói vì việc này mà có vài ngày anh phải ngủ ngoài ghế sa lông.



Khi nghe Vương Tử Quân nhắc đến chuyện của mình năm xưa, Hải Bác không khỏi vội vàng dùng hai tay ôm quyền nói:



- Chủ tịch Vương, lãnh đạo Vương, Vương đại nhân, đã qua vài chục năm rồi, ngài nói đến nó làm gì? Tôi đến tìm ngài là có việc chính sự.