Bí Thư Trùng Sinh
Chương 266 : Lên đài thì dễ mà chào cảm ơn lại khó
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
Khi Nam Thần Vũ rời đi, tâm tình kích động của Tôn Hạ Châu đã bình tĩnh trở lại. Hắn ngẩng đầu nhìn những ánh mắt ghen ghét khắp chúng quanh, ai cũng nở nụ cười đầy nịnh nọt, không khỏi cảm thấy trong lòng có chút ấm áp.
Tôn Hạ Châu căn bản không nghĩ đến vị trí phó chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, dù chức vụ này cũng là phó khoa, nhưng nếu so với các vị cùng cấp ở khối chính quyền, như vậy không biết nặng hơn bao nhiêu lần.
Dĩ vãng Tôn Hạ Châu chưa từng nghĩ đến chức vị cao vời kia, bây giờ chức vụ đó lại thành sự thật, tất cả đều xảy ra vì có Vương Tử Quân.
Tin tức truyền đi rất nhanh, hầu như chỉ một giờ thì toàn bộ văn phòng khối chính quyền, văn phòng huyện ủy và các đơn vị ban ngành quan trọng đều đã được nghe tin. Điện thoại của Tôn Hạ Châu vang lên liên tiếp, tất cả đều không gì khác hơn việc chúc mừng.
Tôn Hạ Châu có chút mơ màng, hắn chuẩn bị tốt tất cả những gì cần báo cáo hôm nay, sau đó đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân. Hắn gõ cửa hai cái, đợi Vương Tử Quân lên tiếng rồi đi vào.
- Bí thư Vương.
Tôn Hạ Châu cung kính chào bí thư Vương Tử Quân, lúc này mới phát hiện trong phòng còn có một người, chính là chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tiếu Tử Đông.
- Chào chủ nhiệm Tiếu.
Tôn Hạ Châu vội vàng chào hỏi Tiếu Tử Đông, cũng nhanh chóng cầm bình trà châm nước cho Vương Tử Quân và Tiếu Tử Đông.
Tiếu Tử Đông mỉm cười nhìn Tôn Hạ Châu nói:
- Bí thư Vương, Hạ Châu trước kia rót nước cho tôi, khi đó tôi không nói gì, nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy có gì đó không giống, ngày mai thì người này đã là chủ nhiệm Tôn rồi.
Vương Tử Quân cười cười, hắn chỉ vào Tôn Hạ Châu rồi nói:
- Vị trí thay đổi thì bản sắc cũng thay đổi, sau này cậu ấy là thuộc hạ trực tiếp của anh, cũng là lính của anh, rót trà rót nước là quá đơn giả. Mỗi ngày anh cứ đặt ly trà xuống, tôi không tin cậu ấy không rót nước cho anh.
Tiếu Tử Đông cười ha hả, hắn nâng ly lên uống một ngụm:
- Bí thư Vương, chiêu này tôi co thể sử dụng, anh cũng không thể sử dụng, khi nào anh muốn uống trà thì cứ nói với tôi, cũng không thể không đưa ly trà đến đặt ở phòng của tôi.
Tôn Hạ Châu thấy hai vị lãnh đạo cười cười nói nói thì nhanh chóng đặt văn kiện lên bàn làm việc của Vương Tử Quân, sau đó lui ra không tiếng động, nhưng trái tim thật sự rất kích động.
Sau khi Tôn Hạ Châu đi ra ngoài, trong phòng làm việc chỉ còn lại Tiếu Tử Đông và Vương Tử Quân, Tiếu Tử Đông cười hì hì nói:
- Bí thư Vương, vốn tôi nghĩ dựa theo ý anh, để cho Hạ Châu làm trưởng khoa tổng hợp, nhưng chuyện này là bí thư Hầu tự mình hỏi đến, nói đồng chí Tôn Hạ Châu năng lực mạnh, là mầm mống tốt, như vậy mới cho ra quyết định như thế.
Tiếu Tử Đông nói đến đây thì nhìn mặt Vương Tử Quân và nói tiếp:
- Lần này Tiểu Tôn xem như cũng được dính chút hào quang của bí thư Vương, ai bảo anh vừa ra tay thì uy phóng tám bề, đừng nói là huyện Lô Bắc chúng ta, dù là thành phố Hồng Ngọc và thậm chí là cả tỉnh Chiết Giang cũng cực kỳ có mặt mũi. Bí thư Hầu không thể nào nâng cao chức vị của anh, tất nhiên sẽ tìm lý do trả thù lao cho những ngày anh khổ cực.
Hầu Thiên Đông nói đến đây thì giống như thật sự cảm động, âm thanh càng trầm thấp:
- Dựa vào tình huống Lô Bắc là huyện nghèo cấp quốc gia, chỉ dựa vào chút thành tích phát triển kinh tế của cả huyện, các anh cảm thấy có thể cầm lấy nó để đi rêu rao sao?
- Bí thư Hùng dù vừa cười vừa nói thế nhưng tôi cảm thấy giống như đang vỗ lên mặt mình, đánh lên mặt của tất cả cán bộ huyện Lô Bắc chúng ta. Tôi đây dù rất muốn kêu oan cho mọi người, thế nhưng lại bị bí thư Hùng làm cho á khẩu không nói gì được.
Hầu Thiên Đông lên tiếng làm cho cả phòng họp yên lặng như tờ.
Vương Tử Quân thầm hiểu ý của Hầu Thiên Đông, nhưng hắn cũng không khỏi tỏ ra thật sự cảm phục với lời nói và bộ dạng có thể kích động lòng người của bí thư huyện ủy.
- Trước kia chúng ta nhắc đến phát triển nói chung là đều không có cơ hội, bây giờ cơ hội đã đến, các vị nếu nên nhiệt tình, nên sáng tạo và triển khai, nên mở rộng công tác, nên đưa công tác của huyện Lô Bắc chúng ta lên bậc thang mới.
Hầu Thiên Đông nâng ly trà lên làm một hớp rồi nói tiếp:
- Nói đến những cơ hội hiện tại, chúng ta càng cảm thấy công lao và sự vất vả của bí thư Vương, trước mắt lúc này trong huyện có hai hạng mục công tác trọng điểm, tất cả đều là thành quả do chính bí thư Vương tạo ra.
- Trọng điểm công tác của huyện Lô Bắc chúng ta một tháng vừa qua chính là hội nghị khối tư pháp toàn tỉnh và công tác kêu gọi đầu tư con đường An Lô. Hai hạng mục công tác này đều cực kỳ quan trọng, đều được các vị lãnh đạo tỉnh thị coi trọng cao độ. Đồng chí Tử Quân tuy còn trẻ nhưng chúng ta cũng không thể nào đặt hết tất cả gánh nặng lên người một đồng chí trẻ tuổi như vậy.
- Chúng ta cần phải có một cơ chế bảo vệ phù hợp với các đồng chí trẻ tuổi, chủ tịch Lưu, tôi thấy không bằng thế này, lúc này sắp đến hội nghị công tác tư pháp toàn tỉnh, bây giờ trong huyện lại có hai hạng mục công tác quan trọng, tôi đề nghị đồng chí vương tử quân nắm công tác này. Cần phải làm tốt hội nghị khối tư pháp, làm sao cho đúng thực chất, còn hạng mục cầu đường An Lô sẽ do anh nắm bắt, chủ tịch Phong Huy phụ trách cụ thể, hai khối công tác quan trọng đều cần được chứng thực sao cho thật tốt.
Hầu Thiên Đông nói những lời này thật sự giống như bom tấn ném vào trong hội nghị thường ủy vốn đang yên tĩnh, tất cả ánh mắt mọi người đều chuyển từ gương mặt Hầu Thiên Đông sang mặt Vương Tử Quân. Dù là hội nghị khối tư pháp hay hạng mục cầu đường An Lô, tất cả đều là những khối công tác cực kỳ có hào quang, nhưng bây giờ Hầu Thiên Đông lại muốn lấy hạng mục cầu đường An Lô ra khỏi tay Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân khẽ đặt cây bút trong tay xuống, trong lòng chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn biết rõ lúc này nếu mình phản đối cũng không có tác dụng quá lớn. Hầu Thiên Đông là bí thư huyện ủy, có được quyền phân công cho các thành viên ban ngành, bây giờ lão lại đặt hai khối công tác lên độ cao tuyệt đối, nếu như mình nắm chặt lấy hạng mục cầu đường An Lô không chịu bỏ qua, như vậy sẽ tự rước lấy nhục, sẽ càng rơi vào vực sâu ôm quyền.
Hầu Thiên Đông cũng xem như nể mặt mình, không những xếp đặt cho Tôn Hạ Châu còn ném cả công tác quyết định hội nghị khối tư pháp cho mình. Hắn vừa suy nghĩ vừa cười nói:
- Tôi thật sự cảm thấy lời đề nghị của bí thư Hầu giống như trời hạn gặp mưa rào, lúc này trái tim tôi đã gấp đến mức bốc lửa, những ngày qua hội nghị khối tư pháp và chuyện cầu đường An Lô thật sự làm cho tôi khó thể ngủ yên. Bí thư Hầu dù không đề cập đến thì tôi cũng sẽ cho ra một báo cáo ở hội nghị thường ủy hôm nay, để cho tôi giảm bớt sức ép, coi như phân tách một ngọn núi cao ra khỏi người tôi.
Hầu Thiên Đông mỉm cười nhìn Vương Tử Quân bày tỏ thái độ, trong lòng không khỏi có chút buông lỏng, lão thật sự mất không ít tâm tư với công tác sắp xếp lần này. Lão không muốn Vương Tử Quân mất tính cân đối trong lòng, thế nên trực tiếp nói đến vấn đề chức vụ của Tôn Hạ Châu, bây giờ thấy Vương Tử Quân phối hợp ăn ý như vậy, điều này làm cho thần kinh căng cứng của Hầu Thiên Đông chợt thả lỏng xuống, đối phương đã bỏ ra quyền lực, điều này làm cho Hầu Thiên Đông cảm thấy cố gắng của mình xứng đáng.
Lưu Thành Quân dùng ánh mắt tươi cười nhìn tất cả sự việc phát sinh, tuy cả hội nghị thường ủy đều cảm nhận được sự quan tâm của bí thư Hầu Thiên Đông với cán bộ trẻ tuổi, thế nhưng hắn là một người tham chính nhiều năm, hắn vẫn có thể cảm giác được có gì đó không đúng. Hội nghị thường ủy lần này giống như một cuộc trao đổi, chính là Hầu Thiên Đông dùng phương pháp cường thế để trao đổi.
Sau một ván cờ không tiếng động, Hầu Thiên Đông đã thắng, thắng trong vô hình. Vương Tử Quân đã cúi người, Hầu Thiên Đông rõ ràng muốn biến thành kép chính, nhưng sẽ có một ngày Hạ Thiết Sinh sẽ ý thức được một vấn đề, đó chính là lên đài thì dễ mà cảm ơn thì khó. Lưu Thành Quân nghĩ đến đến vấn đề như vậy mà không khỏi đứng lên, giống như một người tuyệt vọng, hắn đi đến bên cạnh cửa sổ, mở cửa ra hít thở không khí.
Vương Tử Quân dù sao vẫn còn non, Lưu Thành Quân cảm khái vô hạn, cũng vì Hầu Thiên Đông là một người cực kỳ có tài, quyền mưu tuyệt đối. Lưu Thành Quân nghĩ đến tình huống mình phải nhập gánh với một người như vậy, hắn cũng tự biết ấm lạnh của mình.
Hội nghị thường ủy kết thúc cũng chỉ mất một giờ, nhưng đây là một hội nghị làm cho đám thường ủy sinh ra những cảm nhận bất đồng, Hầu Thiên Đông rõ ràng đãy bày ra uy thế của mình để áp chế Vương Tử Quân, đây chính là vấn đề nổi bật nhất.