Bí Thư Trùng Sinh
Chương 267 : Tiến lui trong vòng xoáy phải có chừng mực
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
- Đề tài tôi vừa nói có chút trầm trọng, nếu tổng quát lại thì năm nay tình thế của huyện Lô Bắc chúng ta thật sự rất tốt. Bí thư Tử Quân, nhà khách huyện ủy đã chuẩn bị xong rồi chứ? Đi, chúng ta đi uống rượu, lúc này tôi cần phải mời vị đại công thần của huyện Lô Bắc hai ly mới được.
Sau khi kết thúc hội nghị thì Hầu Thiên Đông dùng giọng nhiệt tình nói với Vương Tử Quân.
Vẻ mặt Vương Tử Quân cũng tràn đầy nụ cười, hắn nói hai câu khiêm tốn với Hầu Thiên Đông, sau đó cùng các vị thường ủy chậm rãi đi ra khỏi phòng họp.
Từ phòng họp huyện ủy đi đến nhà khách huyện ủy cũng không quá xa, thế cho nên các vị thường ủy huyện ủy cũng không ngồi xe, cả đám đi bộ, chỉ mất vài phút đã đến nhà khách huyện ủy.
Trên đường đi các vị thường ủy đều trò chuyện vui vẻ, giống như những gì xảy ra ở hội nghị thường ủy là chưa từng phát sinh, nhưng lúc này những gương mặt dù mỉm cười cũng không biết có tồn tại bao nhiêu tâm tư.
Dưới sự nhiệt tình của Hầu Thiên Đông, Vương Tử Quân và Lưu Thành Quân đều phải đi đầu, tuy các vị thường ủy đều lên tiếng nghị luận, nhưng đại đa số chủ đề đều xoay quanh ba người bọn họ. Vương Tử Quân nghe mà thỉnh thoảng lại phát ra những tràng cười thoải mái, mà Trần Lộ Dao đi kém hơn Vương Tử Quân nửa bước lại liên tục cười lạnh.
Trần Lộ Dao thật sự rất phục thủ đoạn của bí thư huyện ủy Hầu Thiên Đông, hắn vừa đi vừa khẽ cúi đầu, thầm nghĩ đến những lời nói như thác lũ của anh Hầu ở hội nghị thường ủy, rõ ràng là vừa có uy thế, vừa có khí thế, vừa kéo lại vừa gõ đầu. Trong lòng hắn chợt bùng lên cảm giác sợ hãi, nhưng ngay sau đó đã bị những âm thanh đàm tiếu che giấu đi. Kẻ nào có thể nói cho rõ ràng, anh Hầu vung tay gõ lên đầu một Vương Tử Quân đang tràn đầy danh tiếng không phải là giết gà dọa khỉ, nhân cơ hội thị uy với tất cả thường ủy huyện ủy?
Cuối cùng Hầu Thiên Đông vẫn là người đa mưu túc trí, biểu hiện thì gõ đầu vương tử quân, thế nhưng lại đề bạt thư ký của Vương Tử Quân, đây không phải là vừa cho một gậy vừa ném cho một củ cà rốt sao? Cho dù Vương Tử Quân đầy lòng bất mãn cũng không thể làm gì hơn là ngậm quả đắng, cũng không nói được gì, thủ đoạn khống chế như vậy thật sự làm cho Trần Lộ Dao cảm thấy mặc cảm.
- Bí thư Vương, có chừng có mực, dòng nước xoáy bùng lên không phải là chuyện tốt, ánh mắt quần chúng sáng như tuyết.
Trong quá trình mời rượu, Đỗ Tự Cường cụng ly với Vương Tử Quân, lão khẽ mở miệng nói một câu.
Tiếu Tử Đông không lên tiếng, chỉ cầm ly cụng mạnh với Vương Tử Quân; trưởng phòng tuyên truyền Hàn Minh Khải cũng cụng ly với Vương Tử Quân, hắn dùng giọng không e dè nói một câu, bất cứ lúc nào cũng chờ sự kêu gọi của bí thư Vương. Rõ ràng nếu so sánh với Đỗ Tự Cường, Tiếu Tử Đông thì vị trưởng phòng tuyên truyền này đã công khai đẩy mình về phía Vương Tử Quân.
Tửu lượng của Vương Tử Quân là không tốt, hôm nay tuy rất có lực nhưng vẫn uống đến mức mơ màng, thế cho nên cũng không nhớ rõ mình về chỗ ở như thế nào.
Mỗi cơ quan đều không thiếu những người lắm chuyện, thế cho nên quá trình của hội nghị thường ủy lần này tung tán ra rất nhanh như hạt giống bồ công anh được gió thổi. Rất nhiều cán bộ già lão bàn luận về vấn đề này thì đều thần bí nói về vấn đề bí thư Vương danh tiếng quá mạnh, bị bí thư Hầu gõ đầu.
Những lời đồn đãi này ngày càng rộng, thế cho nên vài ngày sau Trương Tân Dương đem những lời kia nói vài tai Vương Tử Quân, mà Vương Tử Quân nghe những tin đồn này thì chỉ cười cười. Bây giờ tất cả tinh lực của hắn đều tập trung lên hội nghị khối tư pháp tỉnh.
Tôn Hạ Châu nhìn hai hàng chân mày không giấu được niềm vui của bí thư Vương, trong lòng thầm vui vẻ. Tuy hắn không biết bí thư Vương vui vẻ vì điều gì, thế nhưng hắn là một tên cấp dưới thân cận của bí thư Vương ở huyện Lô Bắc, tất nhiên hắn sẽ cảm thấy chuyện làm cho bí thư Vương vui vẻ cũng làm cho mình thoải mái hơn.
Thái Thần Bân lái xe rất ổn, sau khi ngồi lên vị trí thoải mái ở sau xe, Vương Tử Quân cười nói với Thái Thần Bân:
- Thần Bân, chuyện cậu đi học đại học tại chức thế nào rồi?
Những ngày qua Thái Thần Bân cũng thấy Vương Tử Quân có chút khác thường, lúc này nghe thấy Vương Tử Quân mỉm cười hỏi mình, hắn lập tức cảm thấy bí thư Vương giống như khôi phục lại như ngày thường. Hắn thở dài một hơi, vừa khởi động xe vừa dùng giọng chú ý nói:
- Đã đi vài lần, nhưng vẫn như cũ, sách biết tôi mà tôi lại không biết chúng nó là gì.
- Ha ha ha, cậu đấy, cần phải bỏ ra nhiều công sức hơn, sau này nếu có buổi học thì trực tiếp xin nghỉ, chuyện học tập không thể nào chậm trễ được.
Vương Tử Quân khẽ cười, sau đó hắn nói với Tôn Hạ Châu:
- Hạ Châu, Thần Bân thứ gì cũng tốt, bây giờ học tập không quá mức chú tâm, cậu sao chép lại thời khóa biểu của cậu ấy, giám sát cậu ấy cho tôi, khi nào nên đi học thì sẽ không sắp xếp cho lái xe.
Thái Thần Bân tuy không nói lời nào nhưng sắp xếp của Vương Tử Quân thật sự làm cho hắn cảm thấy ấm áp, bí thư Vương mỗi ngày đều rất bận rộn, bây giờ còn quan tâm đến việc học của mình, điều này làm cho hắn cảm động không thôi. Chuyện hắn đi học cũng là bí thư Vương sắp xếp cho Tôn Hạ Châu đi xử lý, lúc đó chính mình thấy không cần, nhưng bí thư Vương lại trầm mặt mắng cho một chặp.
- Cậu muốn lái xe cả đời sao? Cần đến trường học tập cho tôi, tôi muốn những thủ hạ của mình đều phát triển đến đỉnh cao.
Mỗi lần nghĩ đến tình huống bí thư Vương nổi giận thì Thái Thần Bân lại tràn đầy cảm động, tuy bị bí thư Vương mắng cho một chặp nhưng trong lòng hắn thật sự muốn cười, trong mắt bí thư Vương không ngờ cũng có hình bóng của mình.
Xe nhanh chóng chạy đến khu nhà huyện ủy, sau khi dừng xe thì Vương Tử Quân nói hai câu với Thái Thần Bân và Tôn Hạ Châu, sau đó đi về nhà mình. Hắn cởi tây trang, mặc một bộ quần áo thể thao, đội mũ lưỡi trai và kính đen, ngay sau đó đi ra khỏi khu nhà huyện ủy.
Lúc này dưới tình huống không ai thấy rõ mặt Vương Tử Quân, người ta chỉ thấy đây là một người thanh niên hơn hai mươi, không ai ngờ đây chính là bí thư Vương nổi tiếng quyền cao chức trọng trong ban ngành huyện Lô Bắc.