Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2668 : Hai bút cùng vẽ biết thời biết thế.​ (2)

Ngày đăng: 02:42 19/04/20


"Chân Đông Chính? Thạch Kiên Quân có quan hệ gì với người này?" Vương Tử Quân thầm nghi hoặc, lại cảm thấy điều này không có gì là bất ngờ. Chân Đông Chính có độ tuổi tương đồng với Thạch Kiên Quân, lại cùng nhau lớn lên một chỗ, tuy hai người có vị trí chênh lệch khá lớn, thế nhưng nếu như hai người không biết nhau thì căn bản là quá kỳ quái.



- À, tôi có gặp qua giám đốc Chân một lần, căn bản là không thể nhớ được. Vương Tử Quân thầm suy đoán ý nghĩ của Thạch Kiên Quân gặp Chân Đông Chính, hắn không khỏi mở miệng cười ha hả nói.



- Người này là như vậy, nhìn thuận mắt thì đầu tiên có quan hệ khá thân thiết, nhưng nếu như không vừa mắt, căn bản thế nào cũng không thoải mái. Thạch Kiên Quân cười hì hì dùng giọng thản nhiên nói: - Ngay cả Chân lão cũng có ấn tượng không tệ với anh, nói anh là người dám nghĩ dám làm.



- Ha ha ha. Vương Tử Quân căn bản nghe câu đánh giá dám nghĩ dám làm mà không nhịn được phải cười hai tiếng, tiếng cười của hắn làm cho Thạch Kiên Quân cảm thấy kỳ quái nhưng lại không hỏi.



Thạch Kiên Quân giống như đã hiểu Vương Tử Quân cười vì cái gì, hắn không khỏi nói: - Chuyện này anh làm rất tốt, đối đãi với những ông cụ như vậy thì nên quấn chặt không tha. Nếu anh không dùng biện pháp kia để gặp mặt Chân lão, chỉ sợ không biết đến bao giờ mới được gặp.



- Tôi cũng không còn cách nào khác, dù sao cũng nhiều lần không được gặp mặt, tôi căn bản cũng không còn bao nhiêu thể diện.



- Được rồi, không cần được tiện nghi lại khoe mẽ, Chân Đông Chính người ta đã lớn tuổi như vậy, vì chuyện của anh mà bị mắng cho té tát. Thạch Kiên Quân nói đến đây thì cười hì hì nói: - Tôi có thể nghĩ ra được bộ dạng khó hiểu của anh ấy là thế nào.



Thạch Kiên Quân nói những lời này căn bản không phù hợp với thân phận, nhưng có thể đường đường chính chính mở miệng, căn bản không xem Vương Tử Quân là người ngoài. Căn cứ vào những lời này thì biết quan hệ giữa Thạch Kiên Quân và Chân Đông Chính là không tồi.



Vương Tử Quân cười cười nói theo Thạch Kiên Quân: - Bí thư Thạch, tôi cũng muốn được thấy bộ dạng của giám đốc Chân vào lúc đó là như thế nào.




Vương Tử Quân nhìn bộ dạng không cam lòng của Tiểu Bảo Nhi, hắn lập tức đứng lên. Hắn cảm thấy mình và vợ đã đủ nuông chiều con trai, nhưng có một vài phương diện cần phải ép con trai tuân thủ, không thể vi phạm được. Bây giờ đến lúc Tiểu Bảo Nhi phải đi ngủ, căn bản phải thực hiện đúng nội quy. Vương Tử Quân đi vào phòng làm việc của mình, hắn trầm ngâm giây lát, sau đó mới bấm số điện thoại của Lý Chinh Siêu, chỉ vang lên vài tiếng chuông thì Lý Chinh Siêu nghe máy.



- Chủ tịch, ngài còn chưa nghỉ ngơi nữa sao? Lý Chinh Siêu nói bằng giọng điệu có vài phần vui vẻ.



Vương Tử Quân nghe lời nói của Lý Chinh Siêu mà cảm thấy thả lỏng hơn vài phần, hắn thản nhiên nói: - Thời gian còn sớm, bí thư Lý không phải cũng còn chưa nghỉ ngơi sao?



Hai người nói vài câu chuyện, Vương Tử Quân khẽ nói: - Chuyện điều tra tập đoàn Thăng Đốc thế nào rồi?



- Chủ tịch Vương, chúng tôi đã kiểm tra, tập đoàn Thăng Đốc chỉ có một văn phòng ở tỉnh Mật Đông. Còn phương diện nhà xưởng của bọn họ ở vùng duyên hải, chúng tôi đã trải qua điều tra sơ bộ, cảm thấy tồn tại không ít vấn đề.



Lý Chinh Siêu nói đến đây thì kiên định nói: - Đây là một công ty có vấn đề.



- À, các anh nên điều tra cẩn thận, không nên đánh rắn động cỏ, cũng không để cho người của tập đoàn Thăng Đốc có thể chạy trốn. Vương Tử Quân thở dài một hơi, trong miệng khẽ cười nói.



- Tôi đã sắp xếp xong. Lý Chinh Siêu nói đến đây thì khẽ nói: - Chủ tịch Vương, dựa theo những gì chúng tôi nắm giữ được, căn bản đã cho ra vài phán đoán, ngài xem chúng tôi nên hành động vào lúc nào?