Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2760 : Ai đến làm người nối nghiệp tôi? (1)

Ngày đăng: 02:43 19/04/20


Khi Vương Tử Quân thức dậy thì đã hơn bảy giờ ba mươi, sau khi dùng bữa sáng đơn giản thì Vương Tử Quân phải đi đến công trình xem xét một chút. Lúc này hắn cần quyết định thật nhanh, dùng hết lực để nhanh chóng ổn định tình hình rối loạn ở Linh Long.



Trước kia là công trường thi công rộn rã, bây giờ nơi đây cực kỳ vắng lặng, rất nhiều công trường không còn người, có những nơi còn lại được vài người, đa số là những người công nhân chờ nhận tiền lương đang đánh bài xem tivi. Nếu so sánh tình cảnh hiện tại với một thành phố Linh Long bừng bừng sức sống trước đó, căn bản làm cho người ta khó thể tin.



Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ đi theo sau lưng Vương Tử Quân, hai người giống như hai học sinh tiểu học phạm sai lầm, tinh thần của hai người căn bản là không tốt, chỉ cần nhìn hai mắt đỏ rực cũng thấy rõ không nghỉ ngơi cho tốt.



- Chủ tịch Vương, tôi muốn báo cáo công tác với anh. Sau khi Vương Tử Quân kết thúc quá trình thăm viếng một công trường, Đồ Phấn Đấu khẽ nói với Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt của Đồ Phấn Đấu, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Anh lên xe của tôi đi.



Vương Tử Quân ngồi trong xe và giữ im lặng, Đồ Phấn Đấu ở bên cạnh khẽ cau mày, hắn rút ra một gói thuốc theo bản năngg, khi định châm lửa mới giật mình phản ứng đây là trong xe của Vương Tử Quân, thế là vội vàng bỏ thuốc vào bao.



- Anh cứ hút đi. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng có chút xấu hổ của Đồ Phấn Đấu, hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.



- Chủ tịch Vương, tôi không hút nữa. Đồ Phấn Đấu nói đến đây thì trầm giọng tiếp tục: - Chủ tịch Vương, tối qua sau khi quay về tôi đã suy nghĩ cả đêm, thành phố Linh Long đến tình cảnh hiện tại chủ yếu là trách nhiệm của tôi, chủ yếu là tôi có ánh mắt thiển cận, chỉ vì cái trước mắt...



Vương Tử Quân nhìn bộ dạng kiểm điểm của Đồ Phấn Đấu, hắn cũng không nói lời nào. Đồ Phấn Đấu bây giờ vội vàng tìm mình, chẳng lẽ là vì muốn mình cảm nhận được thành ý, sau đó giữ lại chính người này sao?




- Bí thư Sầm, bệnh viện chúng tôi đồ ăn phong phú, rất đa dạng, thế nhưng ngài nói như vậy lại làm khó chúng tôi, vì trong bệnh viện chúng tôi không có món nào là tùy tiện cả. Viên y tá cười hì hì rồi khẽ nói đùa với Sầm Vật Cương.



Sầm Vật Cương nhìn cô y tá mà không khỏi cảm thấy tâm tình thả lỏng hơn: - Cô đúng là tiểu quỷ, còn nói điều kiện với tôi, nếu còn tiếp tục nói như vậy, tôi sẽ phê bình giám đốc bệnh viện các cô.



Nữ y tá cười khúc khích, sau đó nàng vểnh miệng nhỏ xinh lên nói: - Giám đốc bệnh viện chúng tôi có nói, nếu ngài phê bình hoặc có ý kiến với tôi, như vậy tôi sẽ có tiền thưởng, thế nên tôi rất mong chờ ngài phê bình.



Sầm Vật Cương đối mặt với nụ cười ngọt ngào của cô y tá thì không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể khoát tay áo nói: - Thôi bỏ đi, cô đưa đến cho tôi một bát cháo.



- Vâng! Đầu bếp bệnh viện chúng tôi nấu ăn rất ngon, đặc biệt là món súp, khi chúng tôi dùng cơm đều lén xin anh ấy ít súp. Bí thư Sầm, nếu không tôi sẽ lấy súp cho ngài để ăn với bánh bao nhé? Tiểu Y Tá nói rồi tự quyết định: - Cứ như vậy đi, lát nữa tôi sẽ quay lại.



Sầm Vật Cương nhìn bộ dạng vui vẻ bỏ đi của nữ y tá, lão cười cười, thanh niên đúng là quá tốt.



Không phải người kia còn rất trẻ sao?



Khi Sầm Vật Cương đang trầm ngâm thì chợt nghe thấy có người nói: - Bí thư Sầm, cảm giác hôm nay thế nào rồi?