Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2762 : Cho ra quyết định (1)
Ngày đăng: 02:43 19/04/20
Thật ra Phương Anh Hồ cũng không thích Văn Thành Đồ, hắn cảm thấy Văn Thành Đồ căn bản là người có thủ đoạn nhưng kém phẩm đức; có năng lực nhưng không đúng mực. Bất đắc dĩ lúc này là đị thế của bí thư Sầm đã mất, bây giờ cần phải có nhân tuyển phù hợp, hắn cũng không muốn làm phức tạp tình hình, thế nên sau khi thương lượng với nhau thì hắn cũng không nói ra ý nghĩ thật sự của mình, căn bản là nghĩ một đằng nói một nẻo phụ họa cho Cố Tắc Viêm. Hắn nói rằng nếu như tỉnh Mật Đông nằm dưới sự chủ đạo của bí thư Văn, như vậy sẽ là phúc lớn của cả tỉnh, bản thân tôi cực kỳ tán thành.
Hôm nay Phương Anh Hồ đến gặp bí thư Sầm và đề cử Văn Thành Đồ, tuy bí thư Sầm còn chưa cho ra kết quả cụ thể, thế nhưng hắn hy vọng hôm nay bí thư có thể cho ra quyết định.
- Bí thư, mặc dù bí thư Văn có nhiều khuyết điểm, thế nhưng ít nhất ở phương diện năng lực và đoàn kết, tôi cho rằng anh ấy không kém các đồng chí khác. Phương Anh Hồ nhìn biểu hiện và biết Sầm Vật Cương đang suy nghĩ những gì. Hắn không thể để cho bí thư Sầm tiếp tục suy tư, hắn cần phải nhanh chóng đề tỉnh bí thư, ngoài nhân tuyển miễn cưỡng này thì khó có ai khác phù hợp.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão hiểu ý của Phương Anh Hồ, lão do dự giây lát rồi khẽ nói: - Anh Hồ, chuyện này anh cứ để tôi suy nghĩ thêm đã.
- Vâng, bí thư. Phương Anh Hồ có chút thất vọng, nhưng hắn cần phải tôn trọng ý kiến của Sầm Vật Cương. Dù sao thì Sầm Vật Cương cũng là lãnh đạo của hắn, hắn biết dù mình có ý nghĩ như thế nào cũng chưa chắc được như ý.
- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên, hai người đàn ông mặc áo trắng đi đến. Người đi đầu là giám đốc Triệu của bệnh viện, hắn gật đầu khách khí với Phương Anh Hồ sau đó cười nói với Sầm Vật Cương: - Bí thư Sầm, bây giờ ngài cảm thấy thế nào rồi?
- À, thức ăn của bệnh viện các anh là không tệ. Sầm Vật Cương cười cười với viên giám đốc bệnh viện rồi cho ra lời khẳng định.
- Ha ha. Mặc dù giám đốc bệnh viện là người khéo đưa đẩy, thế nhưng không dễ tiếp nhận những lời của Sầm Vật Cương, dù sao thì hắn cũng không thể nói nếu như lãnh đạo thích thức ăn ở nơi đây thì sau này thường xuyên đến là được. Đây là bệnh viện không phải là quán cơm, có người nào tình nguyện liên hệ với nơi này?
Tất nhiên giám đốc Triệu cũng mong sao bí thư Sầm và các vị lãnh đạo tỉnh ủy khác thường đến bệnh viện của mình. Bình thường có chuyện gì hắn phải chạy đôn đáo cả ngày mới được lãnh đạo phê duyệt, bây giờ thì tốt, chỉ cần mất chút công sức là được thông qua. Ngày hôm qua ở ngoài phòng bệnh của bí thư Sầm, hắn nói ra ý nghĩ xây dựng khu nhà chữa bệnh mới và nhanh chóng được thông qua.
"Khang Tắc Chính?" Vương Tử Quân nghĩ đến sự kết giao giữa mình và Khang Tắc Chính, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Tôi sẽ liên lạc với bí thư Khang.
- Chào bí thư Khang, tôi là Vương Tử Quân. Sau khi nối thông điện thoại thì Vương Tử Quân trầm giọng nói với Khang Tắc Chính.
Khang Tắc Chính cười cười nói: - Chào chủ tịch Vương, bây giờ có thể trò chuyện được không?
- Anh nói đi. Vương Tử Quân biết rõ Khang Tắc Chính gọi điện thoại cho mình chắc chắn là có chuyện để nói, thế là không khỏi dung giọng sảng khoái nói.
- Chủ tịch Vương, ngày hôm qua Cố Tắc Viêm có đến tìm tôi, anh ấy hy vọng tôi có thể ủng hộ bí thư Văn chủ trì công tác Mật Đông, chỉ huy Mật Đông tiếp tục tiến lên. Khang Tắc Chính trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.
"Để Văn Thành Đồ tiếp nhận vị trí của Sầm Vật Cương?" Vương Tử Quân híp mắt rồi cười nói: - Cám ơn bí thư Khang, dũng cảm tiếp nhận gánh nặng cũng là một tinh thần đáng cổ vũ.
Khang Tắc Chính cũng không bất ngờ với sự bình tĩnh của Vương Tử Quân, dù sao đến cấp bậc của bọn họ nếu như mất tập trung vì một chuyện không vui, như vậy nói rõ rằng anh còn chưa đủ công phu, căn bản không thích hợp với chức vụ hiện tại.
- Chủ tịch Cố nói anh ấy chuẩn bị phản ánh với bí thư Sầm, anh ấy tin tưởng bí thư Sầm sẽ giúp đỡ công tác của mình. Khang Tắc Chính nói điều này với Vương Tử Quân, lời nói quan trọng nhất là một câu này.