Bí Thư Trùng Sinh
Chương 457 :
Ngày đăng: 02:17 19/04/20
Lưu Nham Phú đợi Tôn Quốc Lĩnh nói xong thì hắng giọng một cái, chuẩn bị nói ra ý kiến của mình, bày ra tư thái giúp đỡ Vương Tử Quân. Nhưng khi hắn chuẩn bị lên tiếng thì Lữ Hạ Cường nãy giờ không nói gì đã mở miệng.
- Chủ tịch Nhâm, các vị, đồng chí Quốc Lĩnh nói rất đúng, chúng ta chú trọng phát triển kinh tế cũng phải coi trọng phương diện nhân sinh. Thật ra xây dựng trung tâm thương mại dành cho người đi bộ cũng không tồi, không những giải quyết công ăn việc làm cho nhân dân, lại có thể giải quyết vấn đề di dời giải tỏa và hoàng loạt vấn đề khác, tôi đồng ý với ý kiến của chủ tịch Vương.
Lữ Hạ Cường nói rất ít nhưng vài lời ngắn gọn lại như một đấm thật mạnh vào trong lòng đám người ở phía bên kia. Tuy bây giờ chỉ là ba phiếu so với hai, thế nhưng chỉ cần như vậy đã đủ quyết định thắng bại rồi.
Hai so với ba, dù sao thì số người chưa mở miệng chỉ còn Vương Tử Quân, Lưu Nham Phú, Nhâm Xương Bình và Lý Khang Lộ.
Nhâm Xương Bình chợt đau lòng phát hiện dù mình có ném ra một phiếu cũng là kết quả Vương Tử Quân thắng.
Vương Tử Quân không có khả năng tự phản đối ý kiến của mình, còn Lưu Nham Phú thì đi theo Vương Tử Quân, sẽ không bỏ phiếu cho bên mình. Nếu đầu phiếu là bốn và năm, như vậy một vị chủ tịch như mình sẽ hoàn toàn thât bại, sẽ là một đả kích rất lớn.
Nhâm Xương Bình nghĩ đến những tình huống có thể xuất hiện, thế là vẻ mặt không khỏi biến đổi. Dù thế nào thì hắn cũng không thể nào thất bại trong biểu quyết, đặc biệt là thua một vị phó chủ tịch thường vụ, vì nó còn làm hắn khó chịu hơn cả sự kiện phương án xây dựng khách sạn năm sao không được thông qua.
- Tôi cũng đồng ý với ý kiến của chủ tịch Vương.
Nhâm Xương Bình nhìn thấy Lưu Nham Phú định mở miệng, hắn chợt mở miệng lên tiếng cướp lời Lưu Nham Phú:
- Tuy xây dựng trung tâm thương mại và vài con đường dành cho người đi bộ sẽ có quy mô không bằng một khách sạn năm sao, thế nhưng lại có thể kết hợp với tình hình thực tế, lại càng giải quyết vấn đề của quần chúng, là một hành động cực tốt để thúc đẩy phát triển kinh tế thành phố Đông Bộ...
Trước khi Nhâm Xương Bình mở miệng thì Lý Khang Lộ còn cho rằng chủ tịch sẽ có phương án giải quyết, nhưng khi Nhâm Xương Bình mở miệng thì hắn chợt nhận ra đại cục đã định, không còn gì có thể cản được thắng lợi của Vương Tử Quân vào lúc này.
Đại cục đã định, tất cả quá xác thực, đây là đại cục đã định, Lý Khang Lộ thật sự không thể tin vào kết quả này. Hắn dù thế nào cũng không thể tin mình và Nhâm Xương Bình liên thủ với nhau lại bại trong tay Vương Tử Quân.
Bốn phía yên tĩnh giống như trong phòng không có người nào, lúc này âm thanh của máy điều hòa vang lên thật sự rất chói tai, giống như bánh xe lửa đang nghiến vào đường ray. Lý Khang Lộ thật sự bực bội, hắn xoa bóp lồng ngực của mình, giống như bên trong có một con mãnh thú gì đó đang gầm rú. Vẻ mặt hắn tái nhợt, cơ thể còng xuống, vẻ mặt chán nản tột độ giống như tất cả sức lực đã tan biến sạch sẽ, chỉ còn lại một cái đầu lâu lắc lư qua lại mà thôi.
Lý Khang Lộ chợt đau lòng phát hiện ra trước đó hắn có xu thế vượt qua Chúc Vu Bình ở khối chính quyền thành phố, bây giờ địa vị của hắn chậm rãi hạ xuống. Tuy nói bây giờ còn chưa rơi xuống cuối cùng nhưng dù nhìn thế nào thì cũng thấy rõ hắn căn bản không bằng Chúc Vu Bình.
Lời nói của Nhâm Xương Bình đã xem như khoanh lên sự việc lần này một dấu tròn, điều này làm cho Lý Khang Lộ cực kỳ thất vọng. Hắn thầm mắng Nhâm Xương Bình bội bạc, đồng thời lại cực kỳ cảm thấy ngột ngạt. Nhâm Xương Bình có thể lật lọng tuyên bố phương án của Vương Tử Quân là phù hợp, nhưng Lý Khang Lộ thì không thể. Hắn là kẻ thúc đẩy phương án xây dựng khách sạn năm sao, sao có thể chối bỏ phương án của mình?
Đây không phải là tự tát lên mặt mình sao?
Sự việc vẫn còn chưa kết thúc, hội nghị văn phòng khối chính quyền sẽ ra quyết định thế nào, Vương Tử Quân thắng trận này thì sao? Chỉ cần bí thư Tiết đồng ý với phương án xây dựng khách sạn năm sao, chỉ cần hội nghị thường ủy thông qua phương án xây dựng khách sạn năm sao thì phương án xây dựng trung tâm thương mại của Vương Tử Quân căn bản sẽ phải vứt đi.
Lý Khang Lộ nghĩ như vậy thì bắt đầu tỉnh táo trở lại, hắn ngẩng đầu nhìn Nhâm Xương Bình đang hùng hồn lên tiếng giúp đỡ cho Vương Tử Quân, thế là khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Lưu Nham Phú đã nghĩ ra nhiều lời để lên tiếng phát biểu thế nhưng cuối cùng vẫn phải nuốt xuống bụng, không có cơ hội lên tiếng. Nhâm Xương Bình đã tán thành, như vậy đã xem như xong, hắn có lên tiếng cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân mà thôi.
Nhâm Xương Bình lên tiếng tan họp, hội nghị văn phòng khối chính quyền thành phố đã xem như kết thúc, từng nhân viên rời khỏi phòng đều mang theo nụ cười giống như hội nghị rất thành công và cực kỳ đoàn kết. Nhưng có một vài cán bộ công tác lâu năm lại phát hiện có một vài vị lãnh đạo nở nụ cười cực kỳ miễn cưỡng, giống như cũng không có ý nặn ra nụ cười như vậy.
- Chủ tịch Tử Quân, khu thương mại đã được hội nghị khối chính quyền thành phố thông qua, anh nên nhanh chóng hoàn thiện, đến khi bí thư Tiết tổ chức hội nghị thường ủy thì chúng ta sẽ cho ra thảo luận. Anh nên xếp đặt cho hiệu quả, cần phải thêm trực quan và hoàn thiện, như vậy sẽ làm cho các vị thường ủy dễ dàng hiểu rõ và tán thành.
Nhâm Xương Bình thật sự giống như chưa từng có điều gì phát sinh, hắn vừa tiến len phía trước vừa khẽ lên tiếng dặn dò Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đối mặt với những lời quan tâm dặn dò của Nhâm Xương Bình cũng cười nói:
Trương Hiểu Đông nhìn gương mặt trầm trầm của Lý Hạc Dương mà không khỏi thầm nghĩ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Lại làm cho Lý Hạc Dương mất bình tĩnh như vậy? Thư ký trưởng Lý là hạng người gì thì Trương Hiểu Đông biết rất rõ, bình thường chưa từng thấy thư ký trưởng bày ra biểu hiện như vậy. Tuy hắn thật sự rất nghi ngờ, nhưng hắn là một thư ký chuyên nghiệp, những gì nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi thì không hỏi, phải hiểu rõ ý nghĩa của câu nói trên cho rõ ràng.
Khi Lý Hạc Dương đẩy cửa đi vào phòng làm việc của bí thư Tiết Diệu Tiến thì Trương Hiểu Đông vẫn cảm thấy cực kỳ nghi vấn, hắn đang phỏng đoán xem ai là người đã ra tay hiểm độc làm cho thư ký trưởng Lý Hạc Dương phải mất bình tĩnh như vậy, đúng lúc này chuông điện thoại chợt vang lên.
- Chào anh, tôi là Trương Hiểu Đông.
Trương Hiểu Đông cầm điện thoại lên theo thói quen, sau đó nói với đầu dây bên kia.
- Cái gì? Anh nói gì?
Trương Hiểu Đông nghe được những âm thanh vang lên từ đầu dây bên kia mà không khỏi cảm thấy khó khống chế được tâm tình, hắn nghe đối phương lặp lại một câu, cuối cùng mới giật mình phát hiện ra mình đã thất thố.
- Điều này sao có thể?
Trương Hiểu Đông thật sự cảm thấy khó thể tin được, nhưng sự thật nói cho hắn biết sự việc không phải là giả, hắn cũng căn bản không cần phải hoài nghi. Trương Hiểu Đông thầm nghĩ, hèn gì thư ký trưởng Lý Hạc Dương lại tỏ ra như vậy, thì ra đã xảy ra chuyện này. Trong đầu sinh ra ý nghĩ như vậy, Trương Hiểu Đông nhanh chóng nhìn về phía phòng làm việc của bí thư Tiết Diệu Tiến.
Dù sự việc không có liên quan gì đến Trương Hiểu Đông, thế nhưng hắn vẫn hy vọng có thể đi vào trong phòng làm việc cấp bậc cao nhất thành phố Đông Bộ để nghe xem lãnh đạo của mình có cao kiến gì không?
Tiết Diệu Tiến vừa nghe báo cáo của Lý Hạc Dương vừa nghe một khúc kinh kịch phát ra từ máy ghi âm. Hắn là bí thư thị ủy Đông Bộ, hắn luôn cảm thấy mình như con quay, lúc nào cũng bận rộn, loay hoay sứt đầu mẻ trán, ngẫu nhiên có chút thời gian rảnh thì chỉ có thể nghe vài bài kinh kịch cổ mà thôi.
- Anh nói gì? Hội nghị khối chính quyền thành phố thông qua phương án cải tạo khu dân cư Bằng Hộ thành trung tâm thương mại?
Tiết Diệu Tiến đang nằm dựa lưng lên ghế sa lông phải ngồi thẳng người lên dùng ánh mắt khó tin nhìn về phía Lý Hạc Dương.
- Vâng, hội nghị khối chính quyền thành phố đã thông qua, phần lớn các vị phó chủ tịch đều thông qua ý kiến của chủ tịch Vương, thế nên phương án xây dựng trung tâm thương mại cũng đã được thông qua.
Lý Hạc Dương nói rất khẽ, hắn là quản gia của Tiết Diệu Tiến, tất nhiên là người được bí thư Tiết tín nhiệm, rất nhiều chuyện căn bản hiểu rõ ràng hơn so với người bình thường.
Tiết Diệu Tiến rất chú ý đến phương án cải tạo khu dân cư Bằng Hộ, điều này Lý Hạc Dương biết rất rõ. Vì thế sau khi hội nghị khối chính quyền thành phố có kết quả thì hắn cũng nhanh chóng đi đến phòng làm việc của bí thư Tiết để báo cáo sự việc.
Tiết Diệu Tiến đang nhàn nhã tự đắc nghe kinh kịch chợt đứng thẳng người lên, hắn nghiêng đầu nhìn Lý Hạc Dương và nói:
- Ý của anh là phương án của Vương Tử Quân đã được thông qua?
- Đúng vậy, bí thư Tiết, hội nghị khối chính quyền thành phố đã thông qua phương án cải tạo khu dân cư Bằng Hộ của chủ tịch Vương Tử Quân.
Lý Hạc Dương có thể leo đến địa vị ngày hôm nay tất nhiên sẽ hiểu rõ ý nghĩa lời nói của bí thư Tiết.
Sau khi nghe xong câu trả lời của Lý Hạc Dương thì Tiết Diệu Tiến trầm mặc một lát mà không mở miệng. Nhưng hai mắt của hắn liên tục lấp lánh, chỉ riêng điều này cũng đủ cho thấy bí thư Tiết đang suy nghĩ đối sách với sự kiện vừa xảy ra.
- À, tôi biết rồi.
Tiết Diệu Tiến khẽ gật đầu rồi dùng giọng từ chối cho ý kiến nói.