Bí Thư Trùng Sinh
Chương 559 : Thật Sự Không Biết Ngại
Ngày đăng: 02:18 19/04/20
Khách sạn Đông Bộ là địa điểm phụ trách tiếp đãi của thành phố Đông Bộ, thế cho nên được lắp đặt thiết bị rất tốt. Người của tập đoàn Thần Hà đến ở trong căn phòng xa hoa nhất ở tầng cao nhất, chỉ cần nhìn vào sắp xếp này cũng thấy chính quyền thành phố Đông Bộ coi trọng tập đoàn Thần Hà như thế nào, vì bình thường phòng cao nhất của khách sạn Đông Bộ chủ yếu dành cho cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh xuống thành phố kiểm tra chỉ đạo công tác.
Nhân viên phục vụ trực ban ở tầng cao nhất thấy nhóm người Vương Tử Quân đi lên thì vội vàng tiến đến nghênh đón. Giám đốc khách sạn Nhâm Vĩnh Cách thấy tên nhân viên phục vụ quen thuộc, hắn cảm thấy cơ hội biểu hiện của mình đã đến, hắn tiến lên trầm giọng hỏi:
- Tiểu Bình, Lục tiên sinh của tập đoàn Thần Hà bây giờ có rảnh không?
- Giám đốc Nhâm, vừa rồi Hà tiểu thư của tập đoàn Thần Hà nói Lục tiên sinh đang nghỉ ngơi, sẽ không gặp khách lạ.
Nhân viên phục vụ được gọi là Tiểu Bình đã công tác ở khách sạn Đông Bộ rất lâu, cũng không xa lạ gì chủ tịch Vương Tử Quân, biết rõ lúc này mình cần phải làm cho giám đốc nở mày nở mặt, thế là nói năng cực kỳ chú ý.
Lý Thừa Phong nghe thấy đối phương trả lời như vậy thì vẻ mặt trở nên khó coi, trước khi Vương Tử Quân đến thì hắn đã nói với người của tập đoàn Thần Hà, bây giờ người của tập đoàn Thần Hà thật sự không nể mặt. Chủ tịch Vương không biết nghĩ thế nào với đám người tập đoàn Thần Hà, thế nhưng đây là chủ tịch thành phố Đông Bộ, nếu chủ tịch Vương nổi giận với hắn, chỉ sợ hắn sẽ rất khốn khổ.
Lúc này Lý Thừa Phong thật sự thầm mắng Lục tiên sinh không thôi, nhưng thời điểm này khá quan trọng, phải cố gắng giải quyết những gì xảy ra trước mắt. Có câu chuyện của mình không thể cho người khác gánh vác, thế nên hắn cắn răng rồi nói một câu với Vương Tử Quân:
- Chủ tịch Vương, tôi đi vào nói với người của tập đoàn Thần Hà một tiếng, nói rằng ngài đã đến.
Vương Tử Quân nhìn Tiểu Bình đang cúi đầu, hắn chợt lên tiếng:
- Nếu Lục tiên sinh đã không muốn bị quấy rầy, chúng ta gặp người khác của tập đoàn Thần Hà cũng được.
Lý Thừa Phong đồng ý một tiếng, sau đó hắn đi về phía phòng dành cho người của tập đoàn Thần Hà. Lúc này Nhâm Vĩnh Cách chờ Lý Thừa Phong đi vào trong phòng, sau đó hắn mở một cửa phòng bên cạnh, mời nhóm Vương Tử Quân vào trong ngồi.
Vương Tử Quân cũng không từ chối, hắn thoải mái ngồi xuống ghế sa lông trong phòng, dù hắn không nói gì nhưng trên mặt tràn đầy nụ cười.
- Ngài là chủ tịch Vương sao?
Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi từ bên ngoài đi vào, nàng dáng người không cao, mặt tròn môi mỏng, lại mặc một bộ trang phục côn sở, làm cho người ta sinh ra cảm giác khá thân cận.
- Hà tiểu thư, vị này chính là chủ tịch Vương của thành phố Đông Bộ chúng tôi. Lần này chủ tịch Vương đến chính là muốn thăm hỏi Lục tiên sinh.
Lý Thừa Phong theo sát Hà tiểu thư đi vào phòng, hắn lên tiếng, trên mặt vã mồ hôi.
- Chào Hà tiểu thư.
Vương Tử Quân nhìn Hà tiểu thư đứng trước mặt mình, sau đó đứng lên cười nói.
- Chủ tịch Vương, chúng tôi hiểu ý của ngài, nhưng bây giờ Lục tiên sinh căn bản không thể gặp mặt các anh được, đồng thời chúng tôi cũng cảm thấy hoài nghi hoàn cảnh đầu tư của thành phố này.
Hà tiểu thư dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Vương Tử Quân, nàng dùng giọng rõ ràng từng chữ nói.
- Hà tiểu thư, sự kiện này...
Lý Thừa Phong không ngờ đối phương sẽ nói như vậy, hắn dù tố chất tâm lý khá cao nhưng lúc này cũng chẳng biết làm thế nào cho phải.
- Trưởng phòng Lý, chúng tôi nghe nói người đánh giám đốc Lục đã được thả, vì hắn là lái xe của chủ tịch Vương.
Hà tiểu thư ngẩng đầu dùng giọng nhanh chóng và đông cứng nói.
- Tập đoàn Thần Hà chúng tôi hy vọng chủ tịch Vương sẽ cho chúng tôi một câu trả lời hợp lý ở sự kiện này, nếu không chúng tôi cảm thấy căn bản không cần hợp tác.
Tiếng giày cao gót giậm lên nền nhà dần đi xa, lúc này tất cả ánh mắt trong phòng đều nhìn về phía Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn ánh mắt mọi người, hắn cười nhạt một tiếng nói:
- Chúng ta đi thôi.
Khi Đổng Quốc Khánh nổi giận thì thường ủy thị ủy, bí thư ủy ban tư pháp kiêm cục trưởng cục công an Hạ Nham Châu đi đến, hắn nghe thấy lời nói của Đổng Quốc Khánh thì dùng giọng có chút xấu hổ nói:
- Bí thư Đổng.
Đổng Quốc Khánh nói xong thì trầm ngâm giây lát, sau đó hắn quay sang nói với Hạ Nham Châu:
- À, bí thư Hạ, anh là lão cán bộ của thành phố Đông Bộ, thư ký trưởng Đảng không hiểu rõ cách xử lý sự việc, thế nhưng anh là lãnh đạo khối tư pháp, chẳng lẽ không có năng lực xử lý sự việc này sao?
- Điều này...Sự việc đã được điều tra, Thái Thần Bân là người làm việc nghĩa, đồng thời cậu ấy lại là lái xe của...
Hạ Nham Châu thật sự không ngờ mình vừa đến thì đã bị Đổng Quốc Khánh mở miệng phê bình, thế là giống như bị cướp đi tất cả khí thế.
- Là người làm việc nghĩa? Đây là kết quả điều tra của cục công an sao? Rõ ràng là tranh giành tình nhân lại nói là làm việc nghĩa, có phải các anh coi pháp luật là trò đùa không?
Đổng Quốc Khánh lại vỗ tay lên bàn thật mạnh, hắn nhìn chằm chằm vào Hạ Nham Châu, cặp mắt giống như muốn ăn thịt người.
Hạ Nham Châu thầm nghĩ anh nếu có bản lĩnh thì đến mà gây rối với Vương Tử Quân, anh cũng không phải không biết Thái Thần Bân là lái xe của chủ tịch Vương. Nhưng hắn tuy thầm oán như vậy nhưng lại không nói lời nào, chỉ cười cười nói:
- Chúng tôi sẽ nhất định điều tra rõ ràng.
- À, sự việc này ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến hình tượng của thành phố Đông Bộ, nếu như làm không tốt sẽ hủy hoại hình tượng kêu gọi đầu tư của thành phố chúng ta từ trước đến nay, thậm chí còn phá hoại hình tượng của tỉnh Sơn Nam. Vì vậy, bí thư Hạ, anh phải điều tra thật nghiêm, phải nhanh chóng cho ra câu trả lời cho phòng công thương.
Đổng Quốc Khánh vung tay lên với Hạ Nham Châu, cũng không chờ Hạ Nham Châu nói lời quyết tâm, hắn trầm giọng nói:
- Thư ký trưởng Đảng, anh phối hợp điều tra vụ này với bí thư Hạ. Vẫn là câu nói của tôi, chuyện này dù liên quan đến ai thì người đó phải phụ trách, chúng ta phải điều tra đến cùng, tuyệt đối không thể để phát sinh bất kỳ hiện tượng nào.
- Đồng thời tối nay chúng ta sẽ mở hội nghị thường ủy, sẽ nghiên cứu sự kiện này.
Đổng Quốc Khánh chờ Hạ Nham Châu và Lý Thừa Phong rời khỏi phòng làm việc của mình thì vung tay gọi Đảng Hằng quay lại:
- Thư ký trưởng, chút nữa anh mua vài món thực phẩm dinh dưỡng, lát nữa chúng ta đến thăm Lục tiên sinh.
Đảng Hằng trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Bí thư Đổng, tôi thấy sự việc này hay là thôi đi, tôi nghe nói sáng nay chủ tịch Vương đến và bọn họ không tiếp.
Đổng Quốc Khánh cười ha hả nói:
- Anh cứ yên tâm, chúng ta đi tỏ vẻ quan tâm, tôi tin chỉ cần chúng ta đi qua thì bọn họ sẽ mở cửa chào đón.
Đổng Quốc Khánh nói đến đây thì có chút trầm ngâm, hắn nói tiếp:
- Thông báo cho đài truyền hình.
"Thông báo cho đài truyền hình?"
Đảng Hằng khẽ động, nhưng hắn cũng nhanh chóng hiểu ý của bí thư Đổng Quốc Khánh, ý nghĩ của hắn cũng không tiếp tục dừng lại ở phương diện này, khi nhớ đến đài truyền hình thì một gương mặt cô gái cực kỳ tươi tắn xuất hiện trong lòng hắn. Mình nghĩ gì thế này? Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Đổng Quốc Khánh thì Đảng Hằng khẽ lắc đầu, nhưng hắn quay về phòng làm việc của mình và không nhịn được cầm điện thoại bấm một số máy đã cực kỳ quen thuộc:
- Alo, là phóng viên Ngô phải không? Tôi là Đảng Hằng.
- Chào thư ký trưởng Đảng, anh vẫn khỏe chứ, lúc này tìm em có chuyện gì cần phân phó sao?
Một âm thanh trong trẻo vang lên từ đầu dây bên kia, Đảng Hằng nghe được âm thanh này thì có chút cảm giác hưởng thụ:
- Là thế này, chiều hôm nay bí thư Dương sẽ...