Bí Thư Trùng Sinh
Chương 564 : Cách Mạng Phải Có Người Đi Đầu
Ngày đăng: 02:18 19/04/20
Vương Tử Quân cũng không có ở trong phòng làm việc, hắn vỗ mạnh đùi nói:
- Ôi, thư ký trưởng Lưu đại nhân, anh gọi điện thoại rõ ràng không trùng hợp, tôi bây giờ không phải đang ở thành phố Đông Bộ, anh xem...
Vương Tử Quân không phải đang ở thành phố Đông Bộ? Đây là điều mà thư ký trưởng Lưu thật sự không ngờ, hắn không khỏi oán trách mình làm việc thô ráp, vì sao không gọi điện thoại hẹn từ trước? Hắn tuy nghĩ như vậy nhưng vẫn cười nói"
- Chủ tịch Vương, bây giờ anh đang ở đâu? Có thể chạy về được không, chúng tôi chờ anh.
- Thư ký trưởng Lưu, bây giờ tôi đang ở thành phố Sơn Viên. Đúng rồi, có một việc cần báo cáo với anh, hôm nay tôi đến thành phố Sơn Viên là vì nghênh đón giám đốc Trần của tập đoàn Thiên Giang, lần này anh ấy đến để khảo sát hạng mục mỏ khoáng ở thành phố Đông Bộ. Nếu như kết quả khảo sát được như ý, tập đoàn Thiên Giang sẽ đầu tư vào ba trăm triệu để khai thác mỏ khoáng ở thành phố Đông Bộ chúng tôi.
Vương Tử Quân đến thành phố Sơn Viên, hơn nữa lại tiếp đón người của tập đoàn Thiên Giang. Thư ký trưởng Lưu là người phụ trách công tác kêu gọi đầu tư của tỉnh, hắn biết rất rõ về các công ty và tập đoàn lớn. Tập đoàn Thiên Giang không thua kém so với tập đoàn Thần Hà, bay giờ bọn họ đến đầu tư ở thành phố Đông Bộ, rõ ràng là tin tức rất tốt cho thành phố Đông Bộ.
Đúng lúc này thư ký trưởng Lưu chợt hiểu vì sao Trình Gia Hòa lại nóng sốt muốn mình lên tiếng mời Vương Tử Quân dùng cơm, thì ra vấn đề là như vậy. Lúc này tập đoàn Thiên Giang nhúng tay vào, tất nhiên người của tập đoàn Thần Hà sẽ cảm thấy không yên.
Thư ký trưởng Lưu trước đó cảm thấy khổ sở vì con gái nhà mình chưa thể xuất giá, bây giờ thì tốt, có hai cậu rể đến cạnh tranh, như vậy cứ để cho bọn họ thích làm gì thì làm, dù sao thì hạng mục khai thác khoáng sản ở thành phố Đông Bộ được xử ý thì mình cũng xem như giành được thắng lợi. Đồng thời hắn cũng không ngốc, lúc này người của tập đoàn Thiên Giang đi đến, tuyệt đối không phải là trùng hợp. Chủ tịch Vương chỉ sợ có tác dụng không nhỏ.
- Ha ha ha, chủ tịch Vương, làm sao anh luôn cho tôi niềm vui lớn như vậy? Chủ tịch Vương cứ bận rộn đi, bữa cơm này để sau cũng được.
- Cám ơn thư ký trưởng đã thấu hiểu. Thư ký trưởng, anh có rảnh không? Nếu như có thời gian thì đến thành phố Sơn Viên, chúng ta cùng nhau mở tiệc chiêu đãi giám đốc Trần của tập đoàn Thiên Giang, biểu hiện sự coi trọng của chúng ta với nhà đầu tư.
Vương Tử Quân chợt lóe lên một ý nghĩ mới, thế là mở miệng mời thư ký trưởng Lưu. Tuy thư ký trưởng Lưu rất muốn đồng ý, thế nhưng nghĩ đến Trình Gia Hòa đang mỏi mòn chờ mình, cuối cùng dùng giọng nhã nhặn nói:
- Chủ tịch Vương, tôi xin nhận ý tốt của anh, nhưng tôi muốn chạy qua cũng phải mất ít nhất một hai giờ. Các anh cũng đừng chờ tôi, như vậy sẽ làm cho khách đói bụng, các anh cứ dùng cơm đi.
Vương Tử Quân cúp điện thoại của thư ký trưởng Lưu, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ. Tất cả đang diễn ra theo đúng kế hoạch của hắn, hì hì, hắn tin tưởng không bao lâu nữa thành phố Đông Bộ sẽ xuất hiện một xí nghiệp kiểu mẫu.
Chuông điện thoại vang lên, Triệu Quốc Lương ngồi trên vị trí bên tài xế nghe điện thoại, sau đó hắn bụng ống nghe nói:
- Chủ tịch Vương, là anh Hàn của nhà máy Tâm Hương Y.
Vương Tử Quân dùng giọng chân thật đáng tin nói.
Chủ tịch Tôn cũng giống như vậy sao? Thái Nguyên Thương nghe được câu trả lời của lãnh đạo mà trong lòng thầm nghĩ, có giống thật sao?
Đám người Vương Tử Quân đến sân bay thành phố Sơn Viên chào đón nhóm giám đốc Trần của tập đoàn Thiên Giang. Những nhân viên tập đoàn Thiên Giang thấy chủ tịch Vương Tử Quân của thành phố Đông Bộ đến tận sân bay đón mình thì đều tỏ ra rất cảm động. Giám đốc Trần càng kéo tay Vương Tử Quân nói lời cảm tạ.
Sau khi tổ chức một nghi lễ hoan nghênh ngắn gọn mà trang trọng trong khách sạn ở thành phố Sơn Viên, Vương Tử Quân ném công tác sắp xếp hộ tống cho Lữ Hạ Cường. Tuy hắn là chủ tịch thành phố, thế nhưng những chuyện này cũng không phải chỉ một mình hắn gánh vác là xong, đặc biệt là phương diện thành tích cũng phải chia đều.
Buổi chiều Vương Tử Quân về thành phố Đông Bộ lại nhận được điện thoại của thư ký trưởng Lưu, lần này thư ký trưởng Lưu cũng không tiếp tục đi đường vòng mà trực tiếp nói: Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
- Chủ tịch Vương, lần này anh giúp tôi một tay, đã có lãnh đạo tỉnh gọi điện thoại cho tôi, nói tôi cần giúp người của tập đoàn Thần Hà mời ngài một bữa cơm.
Vương Tử Quân biết rõ thư ký trưởng Lưu đã nói đến nước này, như vậy nhất định là có lãnh đạo tỉnh mở miệng, thế là hắn lên tiếng đồng ý:
- Điều này hoàn toàn có thể nhưng hôm nay là không được. Thư ký trưởng Lưu, tối nay tôi đã đồng ý tiếp đón giám đốc Trần của tập đoàn Thiên Giang, sẽ phải tận tình địa chủ. Anh xem hay là thế này, chờ hai ngày nữa xong việc thì tôi sẽ mời mọi người một bữa cơm, thế nào?
Thư ký trưởng Lưu là người phụ trách công tác kêu gọi đầu tư, hắn hiểu rất rõ tình huống vì sao tập đoàn Thiên Giang lại đến thành phố Đông Bộ. Nếu Vương Tử Quân đã đàm phán tốt với tập đoàn Thiên Giang, như vậy đến dùng cơm chỉ là tiễn đưa tập đoàn Thần Hà mà thôi.
Tuy Thư ký trưởng Lưu rất bất mãn với người của tập đoàn Thần Hà, thế nhưng người tuyến trên đã chào hỏi, hắn cũng không dám đắc tội:
- Chủ tịch Vương, tôi biết rõ anh bận rộn, nhưng dù thế nào anh cũng phải giúp tôi một lần. Thế này đi, trưa mai tôi sẽ sắp xếp tiệc ở thành phố Đông Bộ, anh nhất định phải đến, coi như tôi thiếu nợ anh một phần nhân tình.
- Thư ký trưởng quá khách khí rồi, ênus ngài nói như vậy, chẳng phải tôi không nghĩ cho anh em sao? Được, nếu anh đã nói ngày mai, như vậy anh cứ giao chuyện sắp xếp cho tôi. Nếu như ngài cảm thấy thiếu nợ nhân tình, sau này các anh làm công tác kêu gọi đầu tư có hạng mục nào kha khá, có thể ném cho thành phố Đông Bộ chúng tôi.
Vương Tử Quân biết rõ thư ký trưởng Lưu đang nói lời khách khí, thế nhưng dù đối phương khách khí thì hắn cũng phải nể mặt. Hơn nữa có thêm bạn sẽ có thêm đường, Vương Tử Quân cũng không muốn con đường của mình thêm chật hẹp.
Thư ký trưởng Lưu nghe thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì cảm thấy mình rất có thể diện, ngày mai thì ngày mai, dù sao hắn cũng không gấp. Hắn không vội nhưng lại có nhiều người cảm thấy nóng lòng.
Sau khi nhận được điện thoại của thư ký trưởng Lưu thì trán Trương Gia Truân thật sự nổi đầy gân xanh, hắn cảm thấy mình đắc tội với vị chủ tịch kia là sai lầm. Không, hắn tuyệt đối không ngồi chờ chết, nếu như thành phố Đông Bộ ký kết dự án với tập đoàn Thiên Giang, như vậy hắn sẽ xong đời.