Bí Thư Trùng Sinh

Chương 856 : Bàn Chân Sắt Qua Cửa Ải Hiểm Yếu

Ngày đăng: 02:22 19/04/20


- Bí thư Vương, chú Quan.



Lữ Chinh Bình đi từ phòng khách ra ngoài, hắn trầm giọng nói với hai người Vương Tử Quân và Quan Lục Phát.



Lúc này ngoài hành lang cũng có không ít người, sau khi nghe được âm thanh của Lữ Chinh Bình thì đám người đều tỏ ra kinh ngạc. Bọn họ thật sự không ngờ Lữ công tử cao ngạo lại có thể cho ra những hành vi như vậy.



Nhưng Lữ Chinh Bình cũng không quan tâm đến những ánh mắt kinh ngạc kia, hắn cười cười với Vương Tử Quân, sau đó cung kính nói:



- Bí thư Vương, tôi lần này đến là theo lệnh của bố, muốn mời bí thư Vương dùng một bữa cơm.



"Theo lệnh bố đến mời bí thư Vương một bữa cơm!"



Câu nói vừa ra khỏi miệng Lữ Chinh Bình đã lập tức làm cho Quan Lục Phát và đám người chung quanh phải sợ hãi. Tuy Quan Lục Phát ở phương diện đầu tư còn kém tập đoàn Huyền Lục một chút, nhưng nếu nói về thực lực, lão thậ sự kém xa tổng giám đốc Lữ.



Không ngờ lúc này tổng giám đốc Lữ lại hạ thấp tư thái, cho con trai là Lữ Chinh Bình tự mình đến mời Vương Tử Quân dùng cơm, những tin tức ẩn giấu bên trong không khỏi làm cho người ta nghĩ lại.



Vương Tử Quân nhìn Lữ Chinh Bình dùng hai tay đưa thiếp mời, thế là không khỏi trầm ngâm một lát rồi dùng giọng lễ phép nói:



- Tôi thật sự rất kính trọng Lữ tiên sinh, nhưng hai ngày nay thật sự rất bận rộn, trên tay còn có nhiều việc cần xử lý, chỉ có thể tạ ơn ý tốt của Lữ tiên sinh mà thôi. Mong anh chuyển cáo cho tổng giám đốc Lữ, nếu như khi nào tổng giám đốc Lữ có rảnh đến thành phố La Nam, tôi nhất định sẽ quét dọn giường chiếu chào đón.



Vương Tử Quân nói rất khách khí, thế nhưng trong lời nói khách khí lại có vài phần nhàn nhạt như xa như gần. Lữ Chinh Bình nhìn gương mặt giống như không chút biểu cảm của Vương Tử Quân, gương mặt hắn chợt đỏ chợ trắng. Truyện được copy tại Truyện FULL



Lữ Chinh Bình không ngờ Vương Tử Quân lại không nể tình như vậy, thế là trong lòng thầm run rẩy. Hắn há miệng định nói không sao, thế nhưng trong lòng căm tức không chỗ nào phát tiết, gương mặt trở nên đen nhẻm giống như đáy nồi.



Vương Tử Quân nhìn đám người Quan Lục Phát đi vào thang máy, cũng không đi theo. Khi cửa thang máy đóng lại, Vương Tử Quân mỉm cười bình thản với Lữ Chinh Bình, sau đó đi về phía phòng khách đang còn rất nhiều người chờ mình.



Lúc này Lữ Chinh Bình thật sự là tiến thối lưỡng nan, trong tay còn cầm lấy tấm thiệp mời rất đẹp. Hắn lúc này cũng không có quá nhiều tâm tư chú ý đến những người đứng chung quanh, trong lòng thật sự rất đau, rất phiền muộn, gương mặt ngây ngốc.



Trong đầu Lữ Chinh Bình chợt xuất hiện một câu nói:



- Đừng quá coi trọng chính mình.



- reng reng reng.



Trên chiếc nôi tinh xảo, một bàn tay nhỏ bé trắng nõn đang bắt lấy chiếc chuông nhỏ ở bên cạnh, bàn tay tuy rất nhỏ thế nhưng lại đưa ra với khí thế rất mạnh.



Khi bàn tay nhỏ sắp với được chiếc chuông, đột nhiên chiếc chuông bị kéo lên.



Tuy biên độ rất nhỏ, chỉ kéo lên một đốt ngón tay nhưng lại làm cho bàn tay nhỏ bé rơi vào khoảng không. Thế nhưng đứa bé rõ ràng rất cố chấp, nó thấy quả chuông di chuyển thì cũng hếch người lên, cố gắng vung tay bắt lấy.




- Giám đốc Tần.



Lý Mạc Chí đi vào phòng làm việc của Tần Hồng Cẩm, hắn nhanh chóng lên tiếng chào hỏi.



Tần Hồng Cẩm khẽ gật đầu cho Lý Mạc Chí ngồi xuống. Sau đó Lý Mạc Chí nói:



- Giám đốc Tần, vừa rồi tập đoàn Huyền Lục gọi điện thoại đến, nói là vy vọng chúng ta có thể đàm phán, có thể giải quyết tranh chấp giữa hai nhà. Tuy bọn họ không nói rõ, thế nhưng nghe ý của bọn họ thì thấy giống như đang nhượng bộ, muốn công ty chúng ta giúp đỡ.



"Nhượng bộ?"



Khóe miệng Tần Hồng Cẩm chợt nhếch lên, nàng hiểu tập đoàn Huyền Lục cho ra phương án như vậy là đại biểu cho cái gì, nhưng dù sao cũng còn có nhiều thứ quan trọng hơn tiền.



Lý Mạc Chí nhìn gương mặt thờ ơ không chút biểu cảm của Tần Hồng Cẩm, hắn thầm nghĩ, thật sự không biết bạn học cũ của mình đắc tội gì với Tần Hồng Cẩm? Vị giám đốc Tần này là người cực kỳ trí tuệ, vì sao bây giờ cứ mãi cắn chặt không buông?



Nhưng nhận ủy thác của người thì phải làm việc cho người, Lý Mạc Chí trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:



- Giám đốc, tổng giám đốc của tập đoàn Huyền Lục bên kia đã chạy đến đây, bọn họ muốn bàn chuyện hợp tác với chị, muốn hỏi xem khi nào chị có thời gian, bọn họ sẽ đích thân đến gặp mặt.



Tần Hồng Cẩm cũng không cảm thấy ngạc nhiên với tình huống Lữ lão gia tử chạy đến, thế lực của tập đoàn Quân Thành thật sự không thể không làm cho tập đoàn Huyền Lục phải chú ý. Tuy nàng có hảo cảm với tổng giám đốc Lữ, thế nhưng đã ra tay thì tuyệt đối không rút về.



Phải cho một số người một bài học, để cho bọn họ biết có một số việc không nên tham gia, có một vài người không thể động vào.



Trong phòng họp khối chính quyền tỉnh, lúc này các vị bí thư và chủ tịch trong tỉnh đều tập hợp lại. Vì lãnh đạo tỉnh còn chưa đến, thế cho nên các vị bí thư và chủ tịch đều trò chuyện vui vẻ với nhau.



Đám người này là những nhân vật lãnh đạo đứng đầu địa phương, thế cho nên đi đến đâu cũng phải bảo trì phong thái của mình. Nhưng đám người nơi đây lại cùng cấp bậc và địa vị, ai cũng cao như nhau, cũng không cần cố gắng giữ kẽ như ở bên ngoài. Lúc này tất cả mọi người đến đây đều căn bản không khác gì nhau.



- Chủ tịch Lý, sao lần này anh lại đến đây một mình thế này?



Chủ tịch Quan Quả Đống của thành phố Sơn Viên cười nói với Lý Quý Niên. Quan Quả Đống trước kia từng công tác ở La Nam, nhưng khi đó còn chưa gọi là thành phố La Nam, mà chỉ là khu La Nam, Quan Quả Đống là phó chuyên viên thường vụ, Lý Quý Niên là phó chuyên viên mà thôi.



Tuy khi đó quan hệ giữa hai người cũng không quá tốt nhưng bây giờ ngồi nơi đây dù sao cũng là người quen, cũng phải tỏ ra thân mật. Lý Quý Niên cười nói:



- Bí thư Vương của thành phố La Nam chúng tôi đã đi kêu gọi đầu tư rồi.



- Đi kêu gọi đầu tư? Là hạng mục cả tỷ, bí thư Vương còn trẻ, anh ấy bảo trì tinh thần phấn chấn, cố gắng đổi mới, có gan đấu tranh, thật sự làm cho người ta phục sát đất. Chỉ là tôi có chút lo lắng, tuy anh ấy có niềm tin mãnh liệt, nhưng nhà đầu tư sẽ tình nguyện đến sao? Đừng nói là cuối cùng úp mặt nóng lên mông lạnh, thậm chí còn rơi vào kết quả cạo sạch đầu nhưng vẫn nóng.



Quan Quả Đống cũng không phải không hoàn toàn biết gì về công tác kêu gọi đầu tư của Vương Tử Quân, hắn đưa tay sờ đầu rồi nói với Lý Quý Niên.