Bí Thư Trùng Sinh

Chương 862 : Cúi Người Bảo Trì Bình Thản

Ngày đăng: 02:22 19/04/20


Vẻ mặt Mễ Hoa Lâm có chút thoải mái, Vương Tử Quân nói ra những lời như vậy rõ ràng là ủng hộ mình, ủng hộ một vị cục trưởng cục công an không có nhiều lý lịch. Hắn vừa lên nhận chức thì nhiều sự việc xảy ra, hắn chỉ mong chờ vào sự giúp đỡ của Vương Tử Quân. Nếu không có sự giúp đỡ của bí thư Vương, như vậy chức vụ cục trưởng cục công an của hắn xem như chấm dứt.



- Hoa Lâm, anh phải thay đổi ý nghĩ của mình, dù là án lớn, nhưng anh phải nắm chặt trọng điểm, đồng thời còn phải đẩy mạnh hoạt động bảo vệ trật tự trị an, đả kích phần tử tội phạm. Cần phải đánh đuổi tội phạm, giữ hình tượng của cục công an thành phố La Nam.



Vương Tử Quân dù không muốn nhúng tay quá nhiều, thế nhưng lúc này hắn cũng không nhịn được phải trầm giọng nói.



- Bí thư Vương, ngài cứ yên tâm, cục công an chúng tôi sẽ mượn cơ hội này để cho ra kế hoạch thật nghiêm, sẽ cho ra hành động trăm ngày đảm bảo trật tự trị an.



Trước khi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân thì Mễ Hoa Lâm đã chuẩn bị sẵn vài thứ, bây giờ hắn nói rồi lấy từ trong cặp ra một phần tư liệu đặt trên bàn làm việc của Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân tiếp nhận tư liệu nhìn qua, lúc này mới cười nói:



- Có ý nghĩ như vậy là tốt. Hoa Lâm, bây giờ đường sắt Mân Cô và đường cao tốc Sơn La đều sắp khởi công, trách nhiệm trên vai các anh là rất nặng, nhất định phải làm tốt công tác hộ giá hộ tống để xây dựng hai hạng mục này.



Vương Tử Quân vừa nói vừa đặt văn kiện xuống:



- Khi nào thì tổ chức lễ truy điệu cho đồng chí cảnh sát hy sinh? Đến lúc đó tôi và chủ tịch Lý sẽ tự mình đến.



Mễ Hoa Lâm rất đau đớn vì cái chết của viên cảnh sát kia, lúc này Vương Tử Quân chủ động nói muốn tham gia lẽ truy điệu, không chỉ là an ủi đối với người chết, rõ ràng hành động này còn tuyên cáo một vấn đề: Vương Tử Quân sẽ luôn giúp đỡ Mễ Hoa Lâm.



- Cám ơn bí thư Vương.



Mễ Hoa Lâm gật gật đầu với Vương Tử Quân, biểu hiện tất cả cảm kích trong lòng ra ngoài.



Vương Tử Quân khoát tay áo, hắn không nói thêm điều gì, chỉ ném ánh mắt về phía Tống Ích Dân:



- Dù là tự sát trong trại tạm giam hay là Trịnh Khiếu Nam đào tẩu, hai sự kiện này chỉ hương về phía chất lượng đập chứa nước. Bí thư Tống, các anh nên tăng cường công tác điều tra vụ án đập chứa nước, phải làm sao để điều tra thật sự rõ ràng.



Tống Ích Dân gật đầu nói:



- Viện kiểm sát đang tiến thêm một bước xâm nhập điều tra, tôi tin tưởng không bao lâu nữa sẽ cho ra kết quả.



Hai ngày sau đó Vương Tử Quân và chủ tịch Lý Quý Niên tự mình dự lễ truy điệu của viên cảnh sát vừa hy sinh. Trong lễ truy điệu, Vương Tử Quân yêu cầu toàn bộ cảnh sát thành phố nhất định phải phấn chấn tinh thần, phải cố gắng tiến lên, kiên quyết đấu tranh với phần tử phạm tội. Trong lễ truy điệu này, cục công an thành phố tuyên bố triển khai mở rộng hành động trăm ngày lập lại trật tự trị an, tiến hành đả kích thật nghiêm các hoạt động phạm tội trái pháp luật.



Hành động này triển khai đã đạt được hiệu quả rất tốt, đám côn đồ lưu manh ở thành phố La Nam có một phần bị bắt, một phần chạy trốn đi nơi khác, thành phố La Nam cũng không phục lại vẻ bình tĩnh.
Vương Tử Quân nhìn Liêu An Như với trang phục cổ trang, hắn cười cười khoát tay với đạo diễn Trần:



- Tôi đã được nghe đại danh của đạo diễn Trần, rất vui khi được gặp mặt.



Đạo diễn Trần khẽ gật đầu và dùng giọng tùy ý nói:



- Chào bí thư Vương. xem tại TruyenFull.vn



Kiếp sống diễn viên gần đây đã xóa đi những non nớt dĩ vãng của Liêu An Như, bây gời đừng nói là trước mặt một người, dù đối mặt với ngàn vạn người thì nàng vẫn thản nhiên như không. Nhưng khi ánh mắt Vương Tử Quân nhìn về phía nàng, nàng vẫn không khỏi cảm thấy trái tim chợt gia tốc.



Vương Tử Quân sẽ chào hỏi mình thế nào? Liêu An Như thật sự vì nghi vấn này mà cảm thấy không yên.



Vương Tử Quân cũng rất không bình tĩnh, đây là cô gái đã chung giường gối với hắn ba mươi năm, hôm nay tuy vì đi theo con đường khác mà khí chất biến đổi, nhưng dung nhan vẫn như xưa, vẫn có vài phần quen thuộc.



Nhưng hai người bây giờ xem như phát triển theo hai đường song song, không còn cơ hội cắt ngang nhau. Vương Tử Quân khẽ hít vào một hơi, hắn cố gắng chôn sâu cảm giác rung động vào lòng.



- Chào cô, Liêu An Như, không ngờ lại gặp cô ở thành phố La Nam.



Vương Tử Quân khẽ vươn tay dùng giọng bình tĩnh nói.



Liêu An Như nghe thấy Vương Tử Quân xưng hô như vậy thì không hiểu vì sao lại thấy kinh hoảng, nàng vô thức vươn tay mình ra, bắt chặt tay Vương Tử Quân rồi khẽ nói:



- Chào bí thư Vương, rất vui được gặp ngài.



- Bí thư Vương và Liêu tiểu thư có quen biết sao? Đây thật sự quá tốt. Bí thư Vương, chỗ này không phải nơi nói chuyện, chúng ta vào trong uống trà.



Tiêu Quảng Niên thấy hai người chào hỏi nhau thì lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó chợt tươi cười nói với Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân gật đầu nói:



- Vậy thì đi dùng trà.



Đám người Nhan Sĩ Tắc gần đây luôn xem Vương Tử Quân là chính, thấy bí thư Vương nói đi uống trà thì cùng đi vào bên trong. Liêu An Như là một cô gái xinh đẹp tao nhã, ai cũng thấy nàng là nhan tuyển tốt để nói chuyện với bí thư Vương.