Bí Thư Trùng Sinh

Chương 864 : Phát Triển Kinh Tế Là Đạo Lý Cứng Rắn

Ngày đăng: 02:22 19/04/20


Đã đến giờ dùng cơm trưa, vẫn là Huyền Chân đạo nhân chuẩn bị thức ăn. Lần này Huyền Chân đạo nhân càng chuẩn bị kỹ càng hơn, thức ăn thêm phong phú, cả một bàn lớn đầy thức ăn. Tuy tất cả cũng chỉ là món chay nhưng lại rất thơm ngon, căn bản làm cho người cảm thấy thèm ăn.



Vương Tử Quân mời mọi người ngồi, Đổng Trí Tân nhanh chóng chạy đến hầu hạ hắn ngồi xuống ghế. Sau khi ngồi xuống thì Vương Tử Quân cũng không nhìn ai, hắn tiếp nhận khăn nóng từ tay Đổng Trí Tân, chậm rãi lau mặt lau tay. Tuy động tác của hắn rất chậm, thế nhưng người nhìn vào lại không khỏi cảm thấy ngưng trọng khẩn trương. Vương Tử Quân biết rõ tất cả mọi người đang nhìn mình, đạo diễn Trần lại càng cười tươi, muốn mở miệng nói vài lời nịnh hót. Vương Tử Quân sử dụng khăn nóng xong, hắn thấy đạo diễn Trần định mở miệng, thế là cố ý không nhìn đối phương mà quay sang nói với Nhan Sĩ Tắc:



- Các anh nhất định phải toàn lực phối hợp với đoàn làm phim.



Tiêu Quảng Niên không chờ Nhan Sĩ Tắc bày tỏ thái độ, hắn lập tức nói:



- Điều này tôi có thể đảm bảo, tuyệt đối không phải là sự việc của riêng chủ tịch Trần, ha ha.



Vương Tử Quân thấy hai người Tiêu Quảng Niên và Nhan Sĩ Tắc nởnuj cười thì cũng nói ra vài yêu cầu. Truyện được copy tại Truyện FULL



- Huyền Chân đạo trưởng, bí thư Vương đã đến rồi, các ngài cũng nên lấy Huyền Lộ Dịch ra đi chứ?



Đạo diễn Trần nhìn thấy Triệu Thiết Chùy đặt một chai rượu Ngũ Lương lên mặt bàn, thế là lớn tiếng nói với Huyền Chân đạo nhân.



Huyền Chân đạo nhân vốn chuẩn bị rời đi, lúc này lại không ngờ đạo diễn Trần nói như vậy. Khi hắn còn đang trầm ngâm thì chợt nghe Triệu Thiết Chùy nói:



- Huyền Chân quan chủ, đạo diễn Trần đã nói như vậy thì anh cũng đừng nên che giấu.



Triệu Thiết Chùy là lãnh đạo xã, tuy kém xa bí thư thị ủy Vương Tử Quân, thế nhưng Huyền Chân đạo nhân chủ yếu sợ Triệu Thiết Chùy hơn Vương Tử Quân. Dù sao thì quan lớn không bằng quan đang cai quản, Triệu Thiết Chùy là bí thư đảng ủy xã, là người quản lý trực tiếp Tam Thanh Quan.



Huyền Chân đạo nhân đồng ý một tiếng, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài. Đạo diễn Trần cười hì hì nói:



- Bí thư Vương, lúc này xem như chúng tôi hưởng hào quang của anh, nếu không có ngài, chỉ sợ Huyền Chân quan chủ sẽ không chịu lấy Huyền Lộ Dịch ra.



- Huyền Lộ Dịch là gì?



Nhan Sĩ Tắc là bí thư huyện ủy, hắn không ngờ trong huyện của mình lại có đặc sản thế này, thế nên cảm thấy có chút mất mặt. Lúc này hắn dùng giọng mơ hồ hỏi đạo diễn Trần.



- Huyền Lộ Dịch là một loại rượu mà Tam Thanh Quan tự ủ, cũng không biết bọn họ làm như thế nào. Trước đó vài ngày tôi vô tình thấy Huyền Chân đạo nhân uống rượu, vì vậy đến góp vui hai ly. Rượu này thật sự rất ngon, hơn nữa không đau đầu, đó cũng không phải là điều quan trọng nhất, chủ yếu là uống xong thì hôm sau tinh thần cực kỳ phấn chấn.



Đạo diễn Trần nói đến đây thì giống như vẫn còn chìm đắm trong hương vị uống rượu Huyền Lộ Dịch:



- Đáng tiếc là Huyền Chân đạo nhân quá keo kiệt, tôi bỏ ra một ngàn đồng thế nhưng ông ấy không chịu bán.



Đám người ngồi nơi đây đều là cao thủ thử rượu trong quan trường, đặc biệt là Nhan Sĩ Tắc, khi không có việc gì càng thích uống vài ly. Bây giờ khi nghe thấy đạo diễn Trần nói như vậy thì trong bụng ngứa như sâu bò.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng động tâm của Huyền Chân đạo nhân, hắn chợt cảm thấy mình giống như có ý muốn xúi giục, nhưng vẫn cười nói:



- Điều này là tất nhiên, chẳng những có người hợp tác, hơn nữa còn có không ít. Đồng thời chúng ta nắm phần lợi cũng không ít hơn bọn họ.



- Ngài nói chúng ta sẽ thu được lợi nhiều hơn nhà máy sao?



Huyền Chân đạo nhân chợt há hốc miệng, hắn dùng giọng dồn dập nói.



Bí thư Vương cuối cùng cũng thuyết phục được Huyền Chân đạo nhân, nhưng ý nghĩ thật sự của hắn chính là muốn Huyền Chân đạo nhân lấy ra bí pháp cùng kết hợp với xí nghiệp đầu tư, cùng nhau chèo chống tài chính cho thành phố La Nam. Sau khi Huyền Chân đạo nhân hiểu rõ tâm tư của bí thư Vương, hắn chợt phó thác tất cả cho Vương Tử Quân.



Dựa theo lời của Huyền Chân đạo nhân, nếu bí thư Vương không ủng hộ thì Tam Thanh Quan vẫn mãi ôm lấy bí pháp để mèo khen mèo dài đuôi, cũng tuyệt đối không cho ra ngoài. Cuối cùng Huyền Chân đạo nhân cứ mãi kiên trì, Vương Tử Quân đành phải tiếp nhận yêu cầu.



Hôm nay xem như Vương Tử Quân có thu hoạch không tệ ở hành trình đến huyện Dương Phong, thế cho nên hắn rất vui vẻ. Hắn thu phục được đạo diễn Trần, đối phương giúp mình một việc miễn phí; một bữa cơm ở Tam Thanh Quan lại phát hiện có bí pháp rượu thuốc. Vì để bí thư Vương tận tình giúp đỡ Tam Thanh Quan tuyên truyền rượu Huyền Lộ Dịch, Huyền Chân đạo nhân đã đưa đến ba bình rượu lớn cho Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân ngồi trên xe, trong lòng không phải nghĩ về rượu Huyền Lộ Dịch, hắn nghĩ đến ánh mắt của Liêu An Như nhìn mình trước khi đi. Tuy ánh mắt của nàng rất bình thản, thế nhưng Vương Tử Quân và nàng từng chung sống ba mươi năm, hắn hiểu rất rõ từng ánh mắt cử chỉ của nàng.



Người phụ nữ này thật là.



Vương Tử Quân nghĩ đến Liêu An Như mà không khỏi lắc đầu, tuy tất cả đã không còn quay về như xưa, thế nhưng cảm giác thân tình và tình nghĩa với nhau lúc hoạn nạn lại không thể nào lái đi đâu được.



Không thể quên được!



Khi xe chạy về huyện thành huyện Dương Phong, Vương Tử Quân mới áp chế được phần tình nghĩa của mình. Hắn là lãnh đạo thượng cấp, hắn có quyền lợi thu nhận ngoại vật, nhưng quyền lợi của hắn làm cho hạ cấp là Nhan Sĩ Tắc không có gì. Nhan Sĩ Tắc nhìn thấy bí thư Vương cau mày, thế là trong lòng cực kỳ chú tâm, thầm cảm thấy có lẽ mình không làm quá tốt ở phương diện kia.



- Bí thư Vương, huyện Dương Phong còn nhiều phương diện cần cải tiến, sau này chúng tôi sẽ cố gắng nhận rõ tình thế, chăm chú chứng thực chỉ thị của thành phố để cô gắng phát triển...



Sau khi thấy Vương Tử Quân nhìn đến thì Nhan Sĩ Tắc vội vàng nói.



Vương Tử Quân nhìn gương mặt Nhan Sĩ Tắc mà khẽ cười nói:



- Sĩ Tắc, huyện Dương Phong công tác rất tốt, cũng không cần kiểm điểm. Thế nhưng các anh nên chuẩn bị sẵn sàng, kinh tế thành phố chúng ta khá tụt hậu, chúng ta nhất định phải thay đổi. Vì thế tình hình lúc này yêu cầu cán bộ chúng ta cần phải cung cấp điều kiện cực kỳ tiện lợi để thành phố phát triển kinh tế.



Vương Tử Quân nói không nhiều nhưng Nhan Sĩ Tắc lại chú tâm xem xét, bí thư Vương yêu cầu chuẩn bị sẵn sàng, chẳng lẽ có động tác gì lớn? Hắn cảm thấy lời nói của Vương Tử Quân có ý nghĩa rất sâu.



Trước khi bí thư Vương ra tay đã nói rõ với mình, điều này có ý nghĩa gì? Điều này chứng tỏ mình đã là người của lãnh đạo. Nếu Nhan Sĩ Tắc được lãnh đạo coi trọng, như vậy hy vọng tấn chức sẽ là rất cao.