Bí Thư Trùng Sinh
Chương 926 : Phụ nữ đòi hỏi là những gì quan chức cần
Ngày đăng: 02:22 19/04/20
- Hai người bọn họ bây giờ đang ở đâu?
Vương Tử Quân nhìn Đổng Trí Tân rồi khẽ nói.
- Đã được đưa đến đồn công an. Text được lấy tại Truyện FULL
Đổng Trí Tân nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, hắn nói tiếp:
- Người vừa gọi điện thoại đến chính là cục trưởng Mễ, anh ấy xin chỉ thị ngài xem nên xử lý vụ này như thế nào?
" Xử lý như thế nào? "
Vương Tử Quân bình tĩnh trở lại, tuy đây chỉ là một chuyện nhỏ nhặt đối với hắn, thế nhưng dưới sự thúc đẩy của người hữu tâm sẽ không còn giống như bình thường. Lý Đức Trụ là ai? Là lái xe của Vương Tử Quân, là người bên cạnh bí thư Vương, hơn nữa Lý Đức Trụ vì Vương Tử Quân mà ra tay đánh Hứa Tranh Viễn, đối với mọi người thì Lý Đức Trụ chính là thể diện của Vương Tử Quân.
Nhưng chẳng lẽ bây giờ mình mở miệng nói cục công an thả Lý Đức Trụ ra sao?
Vương Tử Quân khẽ búng búng ngón tay, ánh mắt nhìn về phía bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân.
Lúc này Tống Ích Dân cũng đã nhận được điện thoại của Mễ Hoa Lâm, hắn cũng cảm thấy rất đau đầu với chuyện này. Hắn không oán trách gì Lý Đức Trụ, càng oán giận đối với Hứa Tranh Viễn. Tiểu tử này thật sự quá ngu ngốc, cũng không biết nhìn tình thế lúc này là thế nào, dám mắng bí thư thị ủy, bị Lý Đức Trụ đánh là quá nhẹ rồi.
Nhưng dù thế nào thì, dù Tống Ích Dân có oán trách Hứa Tranh Viễn thì bây giờ cũng đã chậm rồi. Hai người kia gây náo loạn với nhau, đánh nhau sướng tay nhưng lại ném cho Tống Ích Dân một cục diện khó xử lý. Dù sao Hứa Tranh Viễn cũng là công tử nhà chủ tịch mặt trận tổ quốc, bây giờ còn là phó phòng giao thông, người còn lại chính là lái xe của bí thư thị ủy Vương Tử Quân.
Nếu như lái xe của Vương Tử Quân tranh cãi với Hứa Tranh Viễn thì không có vấn đề, thế nhưng nguyên nhân gây ra sự việc chính là Hứa Tranh Viễn mắng Vương Tử Quân. Trong nước gần đây cực kỳ chú trọng tư tưởng, cũng có quan niệm lãnh đạo phải che chở cho cấp dưới. Lúc này Lý Đức Trụ chính là thể diện của Vương Tử Quân, nếu như Tống Ích Dân trừng phạt Lý Đức Trụ, như vậy sao có thể mở miệng nói với bí thư Vương?
Hàng loạt ý nghĩ lóe lên trong đầu Tống Ích Dân, hắn hạ quyết tâm, thầm nghĩ chỉ cần Vương Tử Quân gật đầu, chính mình sẽ thả Lý Đức Trụ. Còn tên khốn Hứa Tranh Viễn, nên làm thế nào thì làm như vậy.
- Chút nữa đi thăm Lý Đức Trụ, sau đó nói với Mễ Hoa Lâm, để anh ấy xử lý nghiêm khắc dựa theo đúng trình tự.
Lúc này chọc giận Vương Tử Quân, sau này Hứa Tranh Viễn còn cơ hội để tiếp tục cuộc sống xa hoa trụy lạc, ngập chìm trong vàng son nữa không? Hứa Tranh Viễn thật sự cảm thấy rối loạn, những sự việc không hài lòng gần đây chợt xuất hiên giống như cuốn phim quay chậm trong đầu.
- Anh Hào, chuyện này nên làm sao bây giờ?
Hứa Tranh Viễn cũng bất chấp thể diện của mình, hắn khẽ nói với Hào Xã Nguyên.
Hào Xã Nguyên tỏ ra lo lắng, hắn nói:
- Trưởng phòng Hứa, chuyện này chỉ sợ không tốt cho ngài, bên phía chúng tôi đã báo cáo cho cục trưởng Mễ, nghe nói cục trưởng Mễ đã báo cáo cho bí thư Vương.
Cục trưởng Mễ báo cáo cho bí thư Vương? Con bà nó, sao lần này hiệu suất công tác của đồn công an này lại cao như vậy? Đã chọc đến người Vương Tử Quân rồi sao? Tuy Hứa Tranh Viễn cứng miệng nói không sợ Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này trên trán đã vã mồ hôi hột.
- Anh Hào, tôi đi gọi điện thoại một chút.
Hứa Tranh Viễn lúc này đã thật sự rối loạn, bây giờ hắn mới nghĩ đến bố mình. Nếu như vừa rồi hắn còn có chút oán hận, như vậy bây giờ xem bố mình là cây cỏ cứu mạng duy nhất còn sót lại.
Hào Xã Nguyên càng cảm thấy khinh thường Hứa Tranh Viễn, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ nhiệt tình. Dù sao Hứa Tranh Viễn cũng có một người cha tốt, Hứa Vân Sơn dù sao cũng là lãnh đạo đứng đầu mặt trận tổ quốc thành phố La Nam, rất ít người ở thành phố La Nam không nể mặt chủ tịch Hứa. Đối với Hào Xã Nguyên, có thể trèo lên tầng quan hệ với Hứa Vân Sơn thì thật sự là may mắn lớn, hắn muốn tiến lên làm lãnh đạo đứng đầu đồn công an, sợ rằng chỉ cần một câu nói ủa Hứa Vân Sơn mà thôi.
- Bố, phải làm sao bây giờ?
Hứa Tranh Viễn nhanh chóng nói ra sự việc với bố mình, sau đó dùng giọng bối rối nói với đầu dây bên kia.
Hứa Vân Sơn nhận được điện thoại của con trai Hứa Tranh Viễn, đúng lúc lão đang suy nghĩ đối sách cho những gì liên quan đến con trai. Mặc dù lão đã mở miệng mắng chửi, thế nhưng có một sự thật căn bản không thể chối cãi chính là Hứa Tranh Viễn là con trai của lão, dù có tức giận thế nào thì cũng là mâu thuẫn gia đình, hoàn toàn có thể tự xử lý và tan biến. Cuối cùng lão vẫn phải cố gắng tìm đường ra cho con mình.
Dù mất mặt thì Hàn Siêu Vũ vẫn phải tìm gặp Vương Tử Quân, dù con trai không tiếp tục được làm trưởng phòng giao thông, thế nhưng nắm một chức vụ khác cũng không khó. Hứa Vân Sơn đang thầm suy nghĩ nên mở miệng thế nào với Vương Tử Quân, lại không ngờ xuất hiện một sự kiện như lúc này.