Bí Thư Trùng Sinh

Chương 927 : Không suy xét sự việc sẽ bại, người có thể nhẫn sẽ không có gì phải lo

Ngày đăng: 02:22 19/04/20


Lúc này ngoài xã hội đang lưu truyền năm phương pháp làm quan, Đầu tiên là: cống hiến đặc thù, thành tích rõ ràng, ban thưởng mạnh mẽ, thăng quan tiến chức; thứ hai là: Có người bên trên, thừa thế xông lên, vị trí sẵn có; ba là: Cúi người cung kính, chạy chọt khắp nơi, mở miệng nói gãy lưỡi, chịu đựng khổ cực, sự việc ắt thành; bốn là: Lên chức vô cọng, bất động tại chỗ, vung tiền như rác, cuối cùng toại nguyện, gọi là chạy quan; năm là: Không bỏ lực, không ném tiền, không tính toán tường tận, vận mệnh căn bản như dã tràng xe cát.



Hứa Vân Sơn đã trải qua nhiều mưa gió, trong lòng thầm hiểu lúc này con mình ở vào tình cảnh mấu chốt, kết quả sự kiện lần này sẽ ảnh hưởng đến đường làm quan trong tương lai.



Hơn nữa nhìn vào tình cảnh trước mắt thì thấy tất cả những thứ khác đã không còn quan trọng, không nói đến phương diện đề bạt, bây giờ con trai lại mở miệng mắng người, xem như đã phát sinh một sự kiện lớn.



Mắng người ta vài câu ở sau lưng thì căn bản là bình thường, năm xưa Hứa Vân Sơn cũng từng trộm mắng lãnh đạo, nhưng không cho lãnh đạo nghe được. Con trai Hứa Tranh Viễn giống tính bố, khá thẳng tính, nói như súng máy, bất mãn với người nào thì lời nói khó nghe giống như đạn pháo bay đến liên tục. Thế nhưng con trai của lão xem như thật sự xui xẻo, lần này lại bị lái xe của bí thư Vương nghe được.



Đáng lý người ta nghe được cũng không có vấn đề, có ai mà không bị mắng? Có lẽ Vương Tử Quân sẽ nể mặt mình mà bỏ qua cho. Nhưng bây giờ sự việc này đã gây xôn xao dư luận, Vương Tử Quân dù là vì cái gì cũng phải xử lý con trai mình, nếu không thì còn uy tín gì nữa?



- Hừ, để tôi nghĩ biện pháp.



Hứa Vân Sơn cúp điện thoại, sau đó gọi cho một người quen ở cục công an thành phố. Người kia biết rõ ràng sự việc hơn cả Hào Xã Nguyên, thế cho nên chỉ cần dùng vài câu đã biểu hiện rõ ý đồ của Vương Tử Quân.



- Chủ tịch Hứa, dựa theo ý kiến xử lý của bí thư Vương thì Tranh Viễn sẽ không có chút vấn đề, nhưng tài xế của bí thư Vương sẽ bị giam giữ vài ngày vì tội đánh người. Nếu lái xe của bí thư Vương bị giữ lại, như vậy bí thư Vương sớm muộn gì cũng tính sổ Tranh Viễn.



Hứa Vân Sơn là một cán bộ lão thành xảo quyệt trên quan trường, sao lão lại không hiểu điều này cho được? Hắn cảm tạ đầu dây bên kia một phen, sau đó người bạn cũng sắp về hưu ở phía bên kia chợt nói:



- Chủ tịch Hứa, với quan hệ giữa hai ta, tôi nói một câu không dễ nghe, dù thế nào cũng phải giữ gìn thể diện của bí thư Vương.




Chủ tịch Hứa nói rồi kéo Hứa Tranh Viễn về phía chiếc xe của mình.



Hứa Tranh Viễn đổ tất cả vấn đề lên người con trai Hứa Tranh Viễn, diều này làm cho đám người trong đồn công an cảm thấy dễ thở hơn. Bọn họ đưa mắt nhìn chủ tịch Hứa và Hứa Tranh Viễn rời đi, ai cũng nở nụ cười.



- Đồn trưởng Vương, bây giờ phải làm sao?



- Còn làm sao nữa? Tất nhiên là xong rồi. Người trong cuộc đã nhận sai lầm, còn nói gì nữa? Hơn nữa chẳng lẽ chỉ ồn ào hai câu thì bắt người sao? Chúng ta cũng không đến mức như vậy. Truyện được copy tại Truyện FULL



Đồn trưởng Vương vung tay lên, sau đó chậm rãi thả bước đi vào bên trong.



Đồn trưởng Vương tuy xem như đã xong việc nhưng Hứa Vân Sơn cũng không phải đã xong, trước khi đến lão đã biết Vương Tử Quân đang ở phòng họp nghe diễn thuyết, thế là phân phó lái xe chạy về phía phòng họp thị ủy.



Hứa Vân Sơn chạy đến phòng họp thì sự kiện diễn thuyết đã chấm dứt, Vương Tử Quân được nhóm người Tống Ích Dân vây quanh đi ra ngoài. Hứa Vân Sơn nhìn gương mặt trẻ tuổi với nụ cười nhàn nhạt của Vương Tử Quân, thế là kéo Hứa Tranh Viễn tiến lên nghênh đón.



- Bí thư Vương.



Khi Hứa Vân Sơn lên tiếng chào hỏi, Vương Tử Quân cũng nhìn thấy bố con Hứa Vân Sơn. Nhưng hắn không mở miệng ngay, chờ Hứa Vân Sơn chào hỏi mới cười tiến lên nghênh đón.