Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1011 : Anh hùng cái thế của ta 19

Ngày đăng: 04:08 30/04/20


Edit: Phanmylinh94



Beta: Sakura



Xuất thân của Bách Hợp không giống hắn, cô là được người ta thiên kiều vạn sủng nuôi lớn lên, gả cho mình khẳng định trong lòng không phục, chẳng lẽ về sau muốn để cho người ta chế giễu cô, nói cô gả cho một tên đao phủ sao? Cô vỗn dĩ là thiên kim đại tiểu thư Hầu phủ, hiện tại lại vùi mình ở trong hai gian nhà lá rách nát này của hắn, mỗi ngày nấu cơm rửa bát cho hắn, có thể nhìn ra được mười ngón tay của cô trước đây chưa từng dính nước, bây giờ lại phải làm những việc này mà không hề oán giận. Tình cảnh hiện giờ đã rất khó xử rồi, về sau bản thân hắn thật sự trở thành đao phủ, nếu như cô xuất môn, còn có thể nhịn được ánh mắt người ta nhìn cô sao?



Hiện nay hắn xuất môn có thể nhốt cô ở trong phòng, nhưng Trương Hồng Nghĩa không khỏi nhớ đến ngày trước lúc cô mới đến nhà mình, lúc đó cô cũng không có hung hãn dũng mãnh như bây giờ, chỉ khóc sướt mướt hỏi hắn, có phải muốn nhốt cô ở trong phòng hay không.



Hắn vốn có lòng tốt chỉ lo sợ cô bị hại, nhưng nhớ tới câu nói: “Ta giống như ngồi tù.” kia của cô.



Lúc này câu nói ấy vẫn văng vẳng bên tai, lúc cô nói vô tâm nhưng hắn nghe thấy lại là hữu ý.



Không thể nhốt cô ở trong phòng cả đời được, cô không nên bị đối xử như vậy, Trương Hồng Nghĩa nắm chặt quả đấm, nhớ tới lời Diệp Nhị nói:



“…Thanh vân phú quý lộ.” (ý chỉ con đường vinh hoa phú quý) Hắn không có bản lĩnh gì, nhưng một thân sức lực quả thực kinh người, lớn lên đến giờ vẫn chưa có địch thủ, hắn văn không thành, võ nghệ tuy không được học qua chính tông nhưng hắn đánh lộn từ lúc nhỏ đến lớn, võ nghệ chính quy không được, nhưng đánh nhau với người ta trái lại còn tạm được, hiện tại tuổi còn trẻ không ra ngoài xông xáo, chẳng lẽ về sau già rồi lại cứ như vậy thủ tại Doanh Châu sao?


Chưởng quỹ nói xong, lại nhìn Bách Hợp một cái:



“Đây là cô vợ nhỏ ngươi mới cưới hả? Cũng không phải thái thái quan gia gì, cần gì phải mặc những đồ tốt như này, phụ nữ nhà người ta, có thể có được bộ quần áo mới cũng coi như không tệ rồi…”



Lời của chưởng quỹ này vừa dứt, liền tức khắc đâm trúng chỗ đau của Trương Hồng Nghĩa, hắn suýt nữa thì nhảy dựng lên, nghe thấy vậy trong lòng vô cớ nổi giận, còn tức hơn chính mình trước đây bị người ta mắng là côn đồ vô dụng, hắn chỉ vào mũi chưởng quỹ mắng:



“Ngươi còn nói thêm một tiếng! Cô dâu nhỏ của ta sao lại không được mặc tơ lụa, ngươi đặt xuống cho ta, lão tử mang đi hết.” Hắn nói xong, thấy sắc mặt chưởng quỹ đều biến, lúc này Trương Hồng Nghĩa mới cười lạnh, một cái tát vỗ lên trên quầy, lớn tiếng nói: “Không trả tiền nổi, lão tử từ từ trả, cả đời này trả không nổi, về sau ta còn có con ta trả, con ta trả không hết, cháu ta tiếp tục trả, sao nào, ngươi có ý kiến gì không?”



Hắn đây đơn thuần là muốn chơi xấu rồi, sắc mặt chưởng quỹ có chút  trắng bệch, đôi môi run rẩy, nhìn cơ thể hắn cao to vạm vỡ giống như trâu bò, lúc này quả đấm cũng đã nắm lại, rất sợ một lời không hợp, quả đấm kia của hắn sẽ giáng vào mình, sức lực của Trương Hồng Nghĩa này, quanh đây ai còn không biết? Chỉ e bản thân mình không bị hắn đánh chết, cũng phải nếm chút khổ, hắn lại một mình cô độc, đến lúc thật sự nếu bị đánh, nhiều lắm cũng là đáng đời, bẩm báo lên huyện, trên huyện xử hắn tối đa là lưu đày.



Nhưng Doanh Châu này lại là trung tâm lưu đày phạm nhân, có lưu đày nữa lại có thể lưu đày đến đâu? Đánh hắn hắn không sợ, cáo trạng hắn cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, quan phủ đều không muốn giao thiệp với phường vô lại này.



Cũng không biết hôm nay cỗ tà phong nào tới, sắp sang năm mới, vậy mà hắn lại chạy tới của tiệm của mình náo loạn. Chưởng quỹ cũng không rõ câu nào của mình chọc cho vị thái tuế này không vui nữa, hắn cười khổ chắp hai tay:



“Trương hắc tử, cái miệng này của ta nói lời không xuôi tai, ngươi cũng không cần tính toán với ta, nếu như ngươi ôm tơ lụa này đi, không phải khiến ta sống không nổi sao? Gần sang năm mới rồi, ta cũng có vợ con phải nuôi dưỡng, thế này đi, ta tặng ngươi một cuộn vải bố, ngươi tự chọn màu, có được hay không?”