Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1035 :

Ngày đăng: 04:09 30/04/20


Việc gia tăng thực lực đã vô cùng gấp rút, mấy hôm nay Bách Hợp chạy đông chạy tây, nào dám ở một chỗ quá lâu. Cô đem thức ăn cướp được chia thành nhiều phần, hai ngày mới ăn một ít, chỉ cần duy trì sự sống, chứ không dám để mình no bụng. Thời gian lớn Bách Hợp dùng để luyện Tinh thần luyện thể thuật cùng võ công. Hai tháng trôi qua, thức ăn cũng hết, nhẫn nhịn vài hôm rồi Bách Hợp một lần nữa tiến vào thành phố.



Lần này Bách Hợp vào thành phố, liền thấy trong này cảnh giới nghiêm ngặt hơn rất nhiều, lúc đầu vào thành phố còn thấy kẻ lang thang, giờ đã ít hơn phân nửa; hơn nữa Bách Hợp vừa mới bước vào đã bị người theo dõi. Hai tháng điều dưỡng trôi qua, vết thương của Bách Hợp đã được chữa trị tốt, các động tác của Tinh Thần luyện thể thuật đã chỉnh tề hơn rất nhiều, linh lực tự nhiên nhiều hơn quá khứ; cho nên thực lực của Bách Hợp đã cao hơn hai tháng trước. Nhưng cùng với đó, hai bên cửa hiệu đã nhiều vệ sĩ hơn so với trước, lúc Bách Hợp bước vào thành đã có người theo sau cô rồi. Hai tháng trước cướp đoạt thức ăn, mặc dù người của cửa hiệu nọ chưa bắt được cô nhưng hiển nhiên vì cảnh giác hơn nên rất nhiều hiệu buôn thức ăn đã điều động trước đây có hai người giờ đổi thành bốn năm người. Dù nhìn rất bình thường nhưng Bách Hợp có thể cảm giác được những người này nguy hiểm. Thực lực của Bách Hợp cao hơn hai tháng trước, nhưng Bách Hợp dùng phương thức trái ngược, không hề nhìn chằm chằm vào cửa hiệu nào ít người, giờ Bách Hợp nhìn thấy có một cửa hiệu nhiều người hơn liền xông vào. Nếu như là hai tháng trước, Bách Hợp chắc chắn không dám làm vậy, khi đó thực lực của cô còn yếu, mới dưỡng thương xong nếu tùy tiện xông vào chỗ đông người, hai tay không thể đánh bốn, kết quả chắc chắn không dễ coi. Bách Hợp chọn ít người cũng thuần túy vì những hiệu buôn này thế lực mạnh, bình thường không ai dám cướp đồ ăn, cho nên Bách Hợp sẽ bất chợt xông vào đoạt. Hiện tại những người này bày trận để Bách Hợp gậy ông đập lưng ông, còn Bách Hợp sẽ không có ngu ngốc dính bẫy. Bách Hợp xông vào một hiệu buôn nhiều người. Những người này mặc dù thực lực không tồi, nhưng mà cũng vẫn bị Bách Hợp cướp mất một phần thức ăn chạy trốn. Mặc dù Bách Hợp vận dụng linh lực bọc lấy dấu ấn tinh thần nhưng khi ra khỏi thành phố vẫn bị người ta dùng một khối vật nặng ném vào lưng, gây ra vết thương sâu tới xương. Bách Hợp cố nén đau đớn dùng linh lực bao bọc lấy vết thương.



Không biết có phải vì bị thương quá nghiêm trọng hay không, hay động tác lúc chạy khiến vết thương bị rách thêm, nên khi chạy ra ngoài thành phố gần mười dặm vết thương mới không rỉ máu nữa. Người truy đuổi đã không còn dấu ấn tinh thần, cũng không còn vết máu rớt trên đường để lần theo nên đã bị Bách Hợp bỏ rơi. Lần này Bách Hợp cướp được nhiều thức ăn hơn, đủ để cô kéo dài một khoảng thời gian. Bách Hợp một mặt luyện võ một mặt dưỡng thương cũng đã hơn nửa năm.



Thời gian nháy mắt trôi qua, từ lúc Bách Hợp bị người trên phi thuyền ném xuống cho tới bây giờ đã được năm năm, thời gian này Bách Hợp ẩn nấp ở vùng ngoại ô, thi thoảng đói bụng lại vào thành phố cướp đoạt. Thời gian qua, tất cả những lúc rảnh rỗi đều dùng để luyện Tinh thần luyện thể thuật phối hợp cùng Thiên địa môn đạo đức kinh, cho nên thực lực Bách Hợp tăng rất nhanh chóng. Khoảng chừng hơn một năm trước Bách Hợp tiến vào thành phố cướp đoạt đã không còn bị thương nữa, trong thành còn rất ít người là đối thủ của cô.
Trong thành phố có nhiều người du cư, nhiều kẻ núp trong ngõ hẻm, vẻ mặt thất thần. Bách Hợp tiến vào trong cửa hiệu, ở hành tinh này có thể sống sót đã được coi là cao thủ. Rất nhiều người khi thấy Bách Hợp tiến vào đều nhận ra, cái người đã gây náo loạn trong năm năm liền đây. Quả thực không có ai đáng sợ như cô gái trước mắt, thực lực mỗi một lần xuất hiện lại cao hơn lần trước, mặc dù không có tinh thần lực nhưng lại sử dụng võ lực cũng có thể chống lại những người sở hữu tinh thần lực xuất chúng. Trong thành phố tội ác này, không ai mạnh mẽ bằng Bách Hợp; thế nhưng kẻ tu luyện tinh thần mà những thể thuật giả coi như là ác mộng lại chẳng là gì đối với Bách Hợp. Có rất nhiều người đã từng dùng dấu ấn tinh thần để đánh dấu Bách Hợp, nhưng không biết nguyên nhân vì sao dấu ấn bị cắt đứt, trong năm năm qua không ai tìm ra cách giải quyết.



Nhìn thấy Bách Hợp một lần nữa tiến đến cướp thức ăn, trong cửa hiệu cũng có người đánh trả, nhưng mà cũng đánh không được, nên với việc Bách Hợp cướp đồ ăn chỉ gọi là mở một mắt nhắm một mắt. Ở hành tinh Camilla, kẻ mạnh làm vua, nắm đấm của ai lớn người đó là đại ca. Cũng may Bách Hợp có chừng mực, chưa bao giờ lấy đi quá nhiều nên người đàn ông nọ thờ ơ mắt nhắm mắt mở mặc cho Bách Hợp hành động. Vật chất thủy tinh đã qua tinh chế bình thường máy móc đạn dược cũng không xuyên thủng được, Bách Hợp chỉ nhẹ nhàng đập một cái là vỡ vụn; Bách Hợp tự nhiên lấy ra một bao thức ăn nén, một bình nước chạy ra ngoài. Người đàn ông nheo mắt lại, thấy bóng dáng Bách Hợp xa dần khuất phía trước rồi mới đem thiết bị liên hệ giấy trong quần áo giơ lên: “Ông chủ, cô ta đi rồi!”



Lúc cầm thức ăn chuẩn bị rời thành phố, Bách Hợp bèn xé một túi để ăn trực tiếp. Đã mấy ngày nay cô không ăn cái gì rồi. Hành động công khai của Bách Hợp khiến hai bên đường rất nhiều người mắt sáng rực, tuy nhiên ai cũng biết động vào Bách Hợp chẳng hay ho gì, vì thế người ta chỉ có thể đứng trông mà thèm nhỏ dãi nhưng vì sợ chết nên chẳng ai dám xông pha. Bách Hợp rời khỏi khu vực phồn hoa trong thành phố, chưa cách được năm trăm mét thì gặp một tiểu đội mặc áo giáp người vam vỡ chặn đường. Dẫn đầu là một người đàn ông tuổi chừng bốn mươi ánh mắt vô cùng nguy hiểm, khóe miệng mỉm cười rất thu hút người ta. Bộ dạng người này giống như đã đợi Bách Hợp từ lâu lắm rồi: “Ăn no rồi sao?” Câu hỏi nghe như là đã quen biết nhau rất lâu, giống như một người bạn cũ ôn hòa hỏi Bách Hợp một câu vu vơ, những người đàn ông đứng sau hắn ta thì đứng thẳng tắp như những bức tượng điêu khắc.